Thần Y Trở Lại

Chương 2796




 Cô ấy phớt lờ Hoả Chu, vừa nhìn Ngô Bình chằm chằm vừa hỏi: “Vừa rồi chính anh đã giải phóng nguyên thần?”  

 

Ngô Bình đứng đó trả lời: “Đúng thế. Cô là Nữ Đế?”  

 

Cô ấy khẽ gật đầu: “Tôi là Linh Hy, chào anh”.  

 

Ngô Bình bảo: “Nghe danh đã lâu. Nữ Đế, cô là Thiên Tiên mà cũng không thể rời khỏi đây à?”  

Advertisement

 

Cô ấy lắc đầu: “Sau Chân Tiên mới có thể phá vỡ tường chắn. Có điều, người vượt qua khảo hạch sẽ có thể đưa một nhóm người rời đi cùng”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Ồ, được đưa người đi nữa sao?”  

Advertisement

 

Nữ Đế Linh Hy đáp: “Anh có tư chất tuyệt thế, chắc chắn sẽ vượt qua khảo hạch. Tôi có một lời thỉnh cầu hơi quá đáng, ấy là mong anh có thể đưa chúng tôi rời khỏi nơi này”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Vượt qua khảo hạch, tôi có thể đưa bao nhiêu người đi theo?”  

 

“Tối đa mười người”, Linh Hy trả lời: “Nếu anh đồng ý, chúng tôi bằng lòng ở bên cạnh hầu hạ anh đến khi anh trở thành Chân Tiên”.  

 

Ngô Bình chớp mắt nói: “Ý cô là, trước khi trở thành Chân Tiên, các cô sẽ theo tôi?”  

 

Nữ Đế Linh Hy đáp: “Đúng vậy”.  

 

Ngô Bình bật cười: “Tốt quá”.  

 

Nữ Đế Linh Hy nói: “Mời anh theo tôi đến thành Nữ Đế, tôi nhất định sẽ tiếp đãi thịnh tình”.  

 

Anh gật đầu: “Cũng được”.  

 

Hoả Chu bỗng quỳ xuống đất: “Thưa Nữ Đế, có thể đưa tôi rời đi được không?”  

 

Nữ Đế nhìn sang Ngô Bình: “Chuyện này do anh ấy quyết định”.  

 

Ngô Bình nhìn Hoả Chu, cười hỏi: “Cô còn muốn ngủ với tôi không?”  

 

Hoả Chu rất xấu hổ, vội đáp: “Không dám nữa”.  

 

Ngô Bình bảo: “Được. Đến lúc ấy, cô cũng đi theo nhé”.  

 

Thế là anh dẫn theo Lâm Bích Dao đến thành Nữ Đế cùng Nữ Đế Linh Hy.  

 

Thành Nữ Đế được xây khá đẹp, gần như không khác biệt gì so với thành thị trong Địa Tiên Giới, chẳng qua hơi ít người.  

 

Dọc đường Ngô Bình rất hiếm khi nhìn thấy đàn ông, đi ngoài đường lớn đa số là phụ nữ. Thi thoảng có một, hai người đàn ông thì toàn là người già hoặc trẻ con.  

 

Đến một cung điện trong thành Nữ Đế, Ngô Bình được mời vào đại sảnh.  

 

Nữ Đế Linh Hy vẫy tay một cái, thế là có biết bao cô nàng xinh đẹp như hoa bước ra rồi đàn ca hát múa.  

 

Tất cả vũ công, nhạc sư, ca nữ đều thuộc hàng đỉnh cấp, so với những người mà Ngô Bình từng thấy trước đây thì tuyệt hơn gấp trăm lần, hoàn toàn không cùng một trình độ.  

 

Ăn món ngon rồi uống rượu ngon, Ngô Bình hỏi: “Linh Hy, chỉ đưa được mười người đi thì đáng tiếc cho các nhạc sư, ca nữ này quá. Ra bên ngoài mới có thể thể hiện phong thái tuyệt thế của họ”.