Thần Y Trở Lại

Chương 3350




 Ngô Bình đá bay gã, sau đó đứng trước mặt Vân Đình Quang: "Ông vẫn không chịu xin lỗi à?"  

 

Vân Đình Quang vô cùng sợ hãi, sao tên này lại mạnh đến thế?  

 

Ông ta hít sâu, nói: "Cậu Lý, Vân Thị chúng tôi là một trong tứ đại vương tộc..."  

 

Advertisement

Bốp!  

 

Ngô Bình tát lên mặt ông ta khiến ông ta bay xa cả trăm mét, nửa cái đầu nát bét, ông ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất.  

 

Advertisement

"Dừng tay!". Con rể cả của Vân Đình Quang định ra tay thì bị Ngô Bình đá bay. Hắn hộc máu liên tục, chỉ một chiêu thôi đã bị thương nặng!  

 

Ngô Bình giẫm lên mặt Vân Đình Quang, lạnh nhạt nói: "Có xin lỗi không?"  

 

Vân Đình Quang cuối cùng cũng biết sợ, quỳ xuống trước mặt Vân Tịch: "Vân Tịch, tôi xin lỗi, ban nãy tôi vô lễ với cô, tôi rất xin lỗi cô!"  

 

Vân Tịch hừ lạnh, trong lòng lại thầm kinh ngạc, Ngô Bình mạnh mẽ tới nỗi vượt xa sức tưởng tượng của cô ấy.  

 

Vân Đình Quang dập đầu xin lỗi xong thì nhìn sang Ngô Bình.  

 

Anh nghĩ một chút rồi lạnh nhạt nói: "Nghe nói ông đã nắm giữ ba châu của Thái Thanh? Cho ông một ngày, hãy giao ra cả ba nơi rồi cút về địa bàn của mình. Nếu không tôi sẽ giẫm nát đầu ông ngay!"

Vân Đình Quang vừa kinh ngạc vừa tức giận, nhưng nào dám tỏ thái độ, nói: "Thưa cậu, ba châu này tôi vâng lệnh tông chủ lấy về, việc này..."  

 

Bốp!  

 

Ngô Bình liền vung một cái tát: "Sao hả, ông muốn tôi giẫm nát đầu ông à?"  

 

Cái đầu đã nát của Vân Đình Quang giờ lại càng nát hơn, ông ta đau tới nỗi run cầm cập, vội nói: "Rõ, hôm nay tôi sẽ cho người rút khỏi đó ngay!"  

 

Ngô Bình lại nhìn Tề Long Hải, nói: "Hôm nay hãy cút khỏi Thái Thanh ngay, nếu tôi còn nghe nói anh ở lại Thái Thanh làm Tổng đốc thì tôi sẽ tới tận nơi đánh chết anh!"  

 

Tề Long Hải bị Ngô Bình phá hỏng tu vi, giờ chẳng khác gì phế vật, giờ còn không được làm Tổng đốc, hắn cười méo xệch: "Cậu đừng có được nước lấn tới! Tề Thị chúng tôi là một trong mười gia tộc lớn nhất, cậu làm thế không sợ Tề Thị báo thù sao?"  

 

Ngô Bình lạnh lùng nhìn hắn: "Tôi chẳng thèm để tâm đến một Tề Thị cỏn con. Nếu Tề Thị dám đối đầu với tôi thì tôi sẽ san bằng nó, diệt trừ hậu họa!"  

 

Từng chữ của anh đều khiến Tề Long Hải khiếp đảm, hắn không dám hoài nghi dù chỉ một chữ.  

 

"Cậu Lý, cậu làm thế thì hơi quá đáng".  

 

Một giọng nói đột nhiên vang lên, một bóng người chợt hiện ra giữa không khí. Đó là một người đàn ông, râu đen dài đến ngực, mặc áo choàng tím, mặt mày đẹp đẽ, hông dắt trường kiếm.  

 

Thấy người đó, Vân Đình Quang và Vân Phi Dương đồng thời hành lễ: "Tham kiến tông chủ!"  

 

Hóa ra người này là tông chủ Vân Thị, Vân Tông Tiên.  

 

Vân Tông Tiên không quan tâm đến hai người mà nhìn Ngô Bình, nói: "Không biết sư tôn của cậu Lý là ai?"