Thần Y Trở Lại

Chương 4329




 Bên hông gã ta treo một lò đan cao mấy chục thước, quanh lò đan cũng treo rất nhiều đầu lâu.  

 

Nhìn thấy quái vật này, trong đám người có người hét toáng lên: “Là Nhân Trù Tử!”  

 

Ngô Bình hỏi người bên cạnh: “Ai là Nhân Trù Tử?”  

 

Advertisement

Có người nói: “Nhân Trù Tử là một thứ do Thần tộc và sinh linh hỗn mang sinh ra, thực lực vô cùng mạnh, thích ăn thịt người. Cái lò đan bên hông gã ta chính là dùng để hầm thịt người. Ôi, nghe nói gã ta từng ăn rất nhiều cường giả cấp Đạo Tổ, thậm chí còn từng ăn Đạo Tôn”.  

 

Ngô Bình tức giận nói: “Một tên ác ma như này mà không có ai ra tay tiêu diệt sao?”  

 

“Không ai dám động vào gã. Mẹ của gã ta là cường giả cấp Thần Đế. Cha của gã lại là 'Bàn Nguyên' trong sinh linh hỗn mang”.  

Advertisement

 

Ngô Bình cũng biết Bàn Nguyên, đó là một thứ cực lớn mạnh trong sinh linh hỗn mang, sức ăn kinh người. Sự kinh khủng của Bàn Nguyên nằm ở chỗ, mỗi lần nó nuốt một loại sinh linh thì có thể có được thiên phú và sức mạnh của sinh linh đó.  

 

Sinh linh mà Bàn Nguyên ăn càng nhiều, thực lực sẽ càng mạnh, sau đó có thể ăn càng nhiều sinh linh mạnh hơn. Điều này khiến cho Bàn Nguyên khủng bố vô cùng, ngay cả Thần tộc cũng không dám động vào nó.  

 

Nghe nói, Nữ đế đó của Thần tộc là bị người đàn ông do Bàn Nguyên hóa thành cưỡng hiếp, rồi sinh ra Nhân Trù Tử này.  

 

Nhân Trù Tử thấy không ai để ý đến gã, liền nặng nhọc vất lò luyện đan trên đất, bàn tay to lớn vồ một cái, vồ ngay một tên Đạo Quân đang sợ chết khiếp trên bục mây vào trong tay, một tiếng “Rắc rắc” vặn đứt đầu, gã ta cười một cách quái dị: “Ngửi cũng thơm đó, ông đây hầm một nồi canh trước thử xem sao”.

Nhân Trù Tử trực tiếp ném người vào trong lò luyện đan, lửa bùng lên dưới lò, mùi thơm thịt nướng nhanh chóng đã truyền ra.  

 

Nhân Trù Tử này lại ở trước ăn thịt người mặt mình, Ngô Bình tức giận, bỗng chốc đã dời đến trước mặt gã, hóa thân thành người khổng lồ nghìn mét, nhấc đối phương lên như xách gà con vậy.  

 

Nhân Trù Tử này, từng ăn thịt đạo tổ, lúc này nằm trong tay Ngô Bình lại không có sức chống trả, bị túm lên giữa không thét lên: “Thả ta ra!”  

 

Ngô Bình lạnh lùng nhìn gã: “Thịt của mày, không biết mùi vị thế nào đây?”  

 

Nói xong, anh nhấn Nhân Trù Tử vào trong lò luyện đan, vốn dĩ lò luyện đan không chứa nổi thân thể khổng lồ của gã, nhưng Ngô Bình dùng sức, trực tiếp nén gã thành một khối thịt, đè vào trong, hơn nữa bên dưới còn nổi lửa lớn.  

 

Nhân Trù Tử kêu la thảm thiết, trong lò luyện đan truyền ra mùi cháy sém, đầu gã bỗng lộ ra ngoài lại bị Ngô Bình nhấn vào trong.  

 

Liên tục nhấn ba lần, Nhân Trù Tử nói lớn: “Cứu mạng! Ta biết sai rồi!”  

 

Ngô Bình thấp giọng hỏi: “Ai bảo ngươi đến kiếm chuyện?”  

 

Nhân Trù Tử: “Là Điện Đan Hoàng bảo tôi đến, nói sau khi thành công thì sẽ cho ta lợi ích”.  

 

Điện Đan Hoàng? Ngô Bình hỏi: “Cụ thể là người nào?”  

 

Nhân Trù Tử: “Một vị thầy luyện đan của Điện Đan Hoàng, tên là Lục Dưỡng Cơ”.