Thần Y Trở Lại

Chương 5450: Cáo nhỏ




Lúc này Ngô Bình đã rời khỏi nhà họ Dương, mục đích anh đến Thanh Linh Động Thiên là tìm dược liệu và tu luyện, anh không muốn lãng phí thêm thời gian ở đây nữa. Anh cũng không muốn lấy những dược liệu mà Dương Sách đem đến nữa vì nếu lấy thì cái tên Dương Quảng Ích đó sẽ lại nói đủ thứ, anh là thầy luyện đan, đi đến đâu cũng được kính trọng, không cần phải nhắn nhịn những chuyện thế này.

Ngô Bình rời khỏi nhà họ Dương chưa bao lâu thì Dương Quảng Lợi đã đuối theo, Dương Quảng Lợi cầm một túi đựng đồ, hét lớn từ phía xa: “Xin Ngô đạo hữu dừng bước”.

Tốc độ bay của Ngô Bình không nhanh, anh đứng lại, thoáng chốc là Dương Quảng Lợi đã bay đến trước mặt anh. Ông ta nói với vẻ mặt áy náy: “Ngô đạo hữu, Dương Quảng Ích thất lễ quá, nhất định bố tôi sẽ xứ phạt anh ấy. Trong túi chứa. đồ này có một số dược liệu mà bố tối đem về từ Vạn Kiếm. Tiên giới. Đối với chúng tôi mà nói thì những dược liệu này không có nhiều giá trị nhưng nếu đưa vào tay Ngô đạo hữu thì chúng sẽ trở thành những đan dược lợi hại”

Ngô Bình: “Vậy thì không hay lắm”.

Dương Quảng Lợi đặt túi chứa đồ vào tay Ngô Bình rồi nghiêm túc nói: “Ngô đạo hữu, cậu có ơn với nhà họ Dương tôi, số dược liệu cón con này có đáng là bao. Nhà họ Dương tôi không phải là thế lực lớn gì ở Thanh Linh Động Thiên nhưng cũng có tiếng nói. Nếu Ngô đạo hữu cần giúp đỡ thì có thế dùng nó đế liên lạc với tôi bất cứ lúc nào”.

Ngô Bình nhận lấy bùa ngọc truyền tin của đối phương rồi gật nhẹ đầu, nói: “Thôi được, cung kính không băng tuân mệnh, tôi đành nhận số dược liệu này vậy".

Sau khi chia tay với Dương Quảng Lợi, Ngô Bình đến một sơn thành. Diện tích của sơn thành không lớn lảm, nhưng nhà cửa đều rất cổ kính và đông đúc.

Anh đáp xuống một con phố, phát hiện có một nhà trọ ở cách đó không xa, thế là anh vào ở lại để kiểm tra xem nhà họ. Dương đã tặng anh dược liệu gì.

Không gian phòng rất được, ở tầng cao nhất có một sân thượng bên ngoài, trên đó có trồng rất nhiều hoa cỏ.

Ngô Bình nhìn túi chứa đồ, bên trong có hơn một trăm. cây thuốc, phần lớn đều là những loại dược liệu rất đặc biệt, chắc chỉ có Vạn Kiếm Tiên giới mới có. Loại thường nhất trong những dược liệu này đã là linh dược cấp sáu, trong đó còn có một số loại là chân dược. Nhà họ Dương tặng anh nhiều dược liệu như thế, rõ ràng là muốn tạo quan hệ tốt với anh.

Anh cất dược liệu vào kho thuốc Đại Thiên rồi dùng. những dược liệu hiện có để luyện chế hai lò đan dược tăng sức mạnh bí thần và củng cố bí thần ngũ hành.

Ngô Bình uống hai viên đan dược, tu luyện thêm một lúc. thì trời sập tối. Đêm ở sơn thành rất náo nhiệt, khắp nơi đều thắp đèn, phía xa xa còn có tiếng ca kỹ hát,

Ngô Bình cảm thấy hơi ồn, định trả phòng để tìm nhà trọ. khác yên tĩnh hơn. Anh đang định xuống lầu thì cảm thấy có tiếng động phía sau, anh quay lưng thì thấy một người đàn ông đầu băng đáp xuống sân thượng, mỉm cười với anh.

Ngô Bình chau mày: "Đây là chỗ riêng tư, xin anh hãy đi cho

Người đó vuốt mũi nói: “Sân thượng này không tồi, công tử nhà tôi muốn mở tiệc mời một cô gái đẹp ở đây, anh mau rời khỏi đây đi"

Ngô Bình chau mày: “Công tử nhà anh nghèo vậy sao? Không đủ tiền đến quán rượu để ăn cơm à?”

Đối phương chau mày: “Anh thì hiếu cái gì. Công tử nhà tôi thích làm việc theo hứng, miễn là chỗ cậu ấy thích thì dù là vỉa hè cũng vẫn là chỗ tốt. Bớt lầm lời đi, mau cút khỏi đây

Ngô Bình cười: “Được, tôi đang chuẩn bị đi đây, nhường chỗ này lại cho anh đấy”. Anh nói xong thì đi thẳng xuống dưới lầu.

Mấy phút sau, một công tử mặc áo màu xanh lá cây dắt theo một cô gái mặc váy đỏ đáp xuống sân thượng. Trên sân thượng có trồng rất nhiều hoa, không gian dưới ánh trăng rất tuyệt.

Công tử áo xanh cười, nói: “Thanh cô nương, chỗ này không tồi đúng không? Hôm nay, giờ này, chỗ này là tuyệt nhất".

Cô gái có vẻ ngoài rất xinh đẹp, cô ấy cười, nói công tử chọn đương nhiên là chỗ tuyệt nhất rồi”.

Hai người đang định ngồi xuống thì bồng dưng có một bóng người xuất hiện, chen vào giữa hai người họ, còn đưa tay phải ôm lấy vòng eo nhỏ nhản của cô gái.

Cô gái hét lên nhưng khi ngứi thấy khí tức thơm nhẹ trên người Ngõ Bình thì bỗng im lặng, chỉ đưa mắt nhìn anh.

Công tử áo xanh giận dữ: “Anh là aï?”