Thẳng Nam Biến Dựng Phu (Hi! Đừng Chạy)

Chương 39




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Vịt

***** Vừa định đăng chương thì Arg ghi thêm bàn =)))) hú hét đã mới quay lại đăng =)))))



Sói hoang lớn nhào về phía khăn đỏ nhỏ, chỉ bất quá khăn đỏ nhỏ là một nam nhân!

"Tần Thụy! Cậu có thể đừng như vậy hay không!" Tống Tân Kế một tay túm cổ áo mình, một tay túm quần, mặc dù đồ ngủ trên người căn bản đã bị cởi, nhưng y vẫn như cũ thủ vững trận địa, duỗi chân tới đá.

"Thân ái, nếu đá hỏng anh không còn tính phúc nữa." Thắt lưng hướng về trước đỉnh đỉnh, để cho súng trường đã sớm dựng thẳng dữ tợn của mình ở trên bụng Tống Tân Kế cọ sát, từng cái cọ tiểu huynh đệ ỉu xìu của y.

Tống Tân Kế bị hắn cọ khẽ run rẩy, lực độ dưới tay liền lỏng chút, kết quả, sói hoang lớn trực tiếp từ phía dưới kéo một cái, tất cả nút áo đồ ngủ rơi ra, lồng ngực rộng mở.

Đưa tay nắm lấy viên đậu nhỏ màu hồng phấn một bên đuổi động, dẫn tới Tống Tân Kế vặn vẹo thân thể tránh né, nhưng tránh thế nào cũng không biện pháp tránh được bàn tay to của nam nhân, chỉ có thể giơ tay lên đẩy vai hắn ra, da tay mang theo ấm áp, Tống Tân Kế mím môi dưới trừng mắt, "Tôi cũng không phải đàn bà sẽ có cảm giác, cậu xoa cái gì mà xoa!"

"Đều trướng lớn rồi, cứng rồi, còn nói không không giác?" Câu khóe miệng, Tần Thụy khẽ cười một tiếng cúi đầu ngậm viên đậu nhỏ bên kia của y mút thỏa thích, vén mí mắt nhìn y, ánh mắt chuyên chú mang theo chế nhạo của phim ngược.

Tống Tân Kế bị hắn hút có cảm giác, nhưng cho dù như vậy y vẫn là nghẹn họng làm chống cự, hai tay đẩy đầu hắn, nhưng bởi vì khẽ cắn của nam nhân mà không có biện pháp dùng sức, y cũng không muốn mình bị thằng cha này cắn đi một miếng thịt!

"Bất quá chính là trên mặt bàn lồi thêm hai cái ốc vít, có gì mà phải nghiên cứu!" Thở hổn hển, y nuốt xuống nước miếng.

Không phải y muốn mạnh miệng, mà là y không có biện pháp nhìn thẳng tình huống trước mắt của mình, tình huống làm tình lần trước làm cho y sợ, mặc dù lần thứ hai thừa nhận tình ái từ phía sau mang đến, nhưng loại đau đớn xé rách này làm cho y nghĩ lại phát sợ.

"...... Tôi chưa tắm......" Y biết lần này đã không có biện pháp tránh thoát, nhưng vẫn là muốn làm giãy dụa cuối cùng. Y thà tới phòng tắm ngủ cả đêm, cũng không muốn lại bị người đàn ông này gieo họa như vậy! Hơn nữa nếu y nhớ không lầm, phòng tắm nhà Tần Thụy rất lớn, hoàn toàn có thể ở trong bồn tắm lớn của hắn ngủ một giấc.

Tần Thụy ngẩng đầu, hai tay chống hai bên eo cậu, hơi híp mắt cười khẽ một tiếng, "Anh cho rằng tôi không có đầu óc?" Hai tay nắm chặt lấy chân y kéo về phía bên cạnh, dùng súng trường đã sớm cứng thẳng đối diện khe đùi y hung hăng đỉnh một cái.

"A!" Tống Tân Kế bị dọa, mở miệng kêu ra, thằng cha này cư nhiên không cởi quần ngủ của mình, trực tiếp liền dùng sức đỉnh hoa cúc của mình......

Loại cảm giác vải vóc bị đỉnh vào hoa cúc thật sự làm cho da đầu y đều tê dại, y đang phỉ nhổ chính mình, tại sao hôm nay lại mặc quần tam giác bó sát người co giãn rất tốt!

"Thân Ái, em kêu thật dễ nghe." Tần Thụy càng thê tệ hại, dùng đầu súng trường của mình trực tiếp đỉnh quần lót y, sau đó từ từ, từ từ đẩy vào trong hoa cúc nho nhỏ.

Tống Tân Kế trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, khí lực giãy dụa càng lớn.

Y đã cảm giác được đau đớn, có thể tưởng tượng nếu như y không tránh khỏi tiến công của nam nhân, mình phải chịu tổn thương bao lớn. Không chỉ là đau đớn xé rách, cũng làm cho trong lòng y sinh ra cảm giác bị vũ nhục.

"Tần Thụy cậu khốn khiếp! Cút xéo!" Y thật sự có chút luống cuống, thanh âm đều biến thành có chút bén nhọn, hai chân mặc dù bị đè hai bên thân thể, nhưng vẫn là dùng sức đá đạp, càng giơ tay lên hướng trên mặt nam nhân đánh.

"Ôi, ôi, thân ái, không nên đánh, tôi chỉ là đùa thôi." Đầu Tần Thụy ngửa về phía sau né tránh công kích của y, một phát túm lấy hai tay y đặt ở đỉnh đầu, sau đó cúi người hôn hai mắt mang theo hoảng sợ và tức giận của y, tay còn lại kéo quần ngủ của y xuống, cộng thêm quần lót.

Bởi vì chân Tống Tân Kế là tách ra trái phải, cho nên quần chỉ có thể kéo đến một nửa mắc ở đùi, Tần Thụy khơi mi, thân thể nghiêng nghiêng về một bên, tiến tới bên tai y nhẹ nhàng liếm vành tai y, "Thân Ái, anh làm muốn làm tình thoải mái, hay làm muốn tôi cứ như vậy đi vào?"

Tống Tân Kế từ bỏ giãy dụa, ánh mắt nhìn Tần Thụy mang theo tức giận, lại không có biện pháp đấu tranh với người đàn ông này.

Y hoài nghi, thằng cha này nhất định không phải là học y, cho dù là học y, cũng là học pháp y! Bằng không tại sao thể lực tốt như vậy!

"Ước pháp tam chương." Cho dù y đồng ý lên giường cùng hắn, cũng phải nói rõ ràng một vài chuyện. Làm bên dưới cũng không sao, nhưng loại cảm giác làm cho y cảm thấy khuất nhục không thể có nữa!

Tần Thụy mút xương quai xanh của y, ừ ừ lầm bầm hai tiếng, một tay lại cầm lấy Tiểu Kế Kế trên dưới tuốt động.

Tống Tân Kế không phải là lãnh cảm, bị bàn tay to của nam nhân cầm xoa động không có khả năng không phản ứng, cho nên y tận lực giảm bớt hô hấp của mình càng ngày càng gấp, xê dịch hai chân, eo nhấc lên tự mình duỗi tay đem quần ngủ và quần lót cởi xuống ném sang một bên.

Tần Thụy đối với động tác của y khá vừa ý, lật mình ngồi xổm giữa hai chân y, cúi đầu hôn hôn bụng căng đầy của y, sau đó từ từ dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng di chuyển......

Một vệt nước lành lạnh ở bụng y hiện ra, cố ý dừng lại ở bộ vị bí mật, nam nhân ác liệt bán ngẩng đầu, dùng tay lắc lắc Tiểu Kế Kế đã dựng thẳng của Tống Tân Kế, nhẹ nhàng ở phía trên lỗ nhỏ thổi một cái.

Thắt lưng Tống Tân Kế giơ lên, muốn dùng Tiểu Kế Kế của mình đụng chạm đôi môi nam nhân, kết quả bàn tay to của nam nhân gắt gao nắm lấy y, không có biện pháp lộn xộn, "Tần Thụy, ước pháp tam chương!" Không được, nhất định phải trước khi y mất kiểm soát, hoặc là trước khi nam nhân mất kiểm soát nói ra yêu cầu.

"Ừ hửm!? Anh nói." Vươn đầu lưỡi ra liếm liếm lỗ nhỏ đã phân bố ra chất lỏng trong suốt, toét miệng gọi khẽ cười một tiếng. Hắn thích thân thể phóng đãng như vậy của Tống Tân Kế, làm cho hắn cảm thấy rất hưng phấn.

"Không được cưỡng ép tôi, không được quyến rũ tôi, không được có quan hệ không chính đáng với tôi!" Tống Tân Kế vội vàng mở miệng, y sợ rằng mấy cái mình nói nam nhân làm với y.

Tần Thụy khơi mi, nâng thân thẻ kéo ra ngăn kéo tủ đầu giường bên cạnh, lấy ra một tuýp thuốc bôi trơn, dùng răng mở nắp bên trên, trực tiếp toàn bộ đổ phía trên Tiểu Kế Kế của y, chất lỏng trơn dính theo Tiểu Kế Kế chảy xuống, chảy thẳng tới trong khe xương chỗ hoa cúc khép kín.

"Thân ái, ba điều anh nói căn bản không thể nào." Dùng súng trường của mình cọ sát hoa cúc nhỏ, hai tay Tần Thụy túm hai chân y, từ từ, từ từ, đem mình chen vào hoa cúc chặt khít kia.

Sắc mặt Tống Tân Kế trắng bệch, loại đau đớn này lại lần nữa trở lại, mặc dù ít hơn lần trước chút, nhưng vẫn là đau y lắc mông giãy dụa.

Động tác của y làm cho nam nhân kích động, dùng sức một cái trực tiếp đụng vào.

"Đau!" Nước mắt trong nháy mắt từ khóe mắt tràn ra, Tống Tân Kế giơ tay lên đẩy vai nam nhân, trái phải lắc đầu.

Trong đường ruột chặt chẽ, nóng làm cho Tần Thụy thiếu chút nữa không giữ được, bất quá nhìn thấy biểu tình Tống Tân Kế thống khổ như vậy hắn lại ngoài ý muốn không có động tác, mà là cầm lấy thuốc bôi trơn còn dư lại không nhiều lắm giơ thân lên chen vào chỗ kết hợp của hai người, từ từ trước sau rút động hai cái, để cho thuốc bôi trơn theo khe hở đi vào trong cơ thể Tống Tân Kế.

"Hơ......" Tống Tân Kế từ trong cổ họng phát ra tiếng kêu ngắn ngủi, trợn mắt nhìn Tần Thụy, "Cậu có thể đừng dã man như vậy hay không!" Thằng cha này rõ ràng có thuốc bôi trơn, tại sao không trước giúp mình là khuếch trương! Thật sự coi mình là nam chính quay phim G, một cái liền có thể đem cái thứ lớn như vậy lắp vào trong thân thể a!

"Vâng, vâng, vâng, Thân ái, lỗi của tôi, lần sau tôi nhất định chú ý." Cúi người hôn môi y, Tần Thụy cười lưu manh hề hề.

Lần sau, lần sau cái rắm! Y quyết định sau khi trở về liền chuyển nhà, đoạn tuyệt hết thảy lui tới có liên quan tới Tần Thụy, cho dù Hàn Mạc y cũng không định liên hệ nữa! Nhất là trong khoảng thời gian ở nước ngoài, tuyệt đối tuyệt đối phải chạy trốn khỏi tên đàn ông này!

Giống như là ý thức được ý nghĩ trong đầu cậu, Tần Thụy chậm rãi rút ra súng trường của mình, sau đó nhanh chóng, dùng sức, hung hăng đụng vào trong thân thể y, hừ lạnh liên tục.

"Thân ái, trước khi tôi chưa mất đi hứng thú, anh muốn chạy trốn là không thể nào, anh nhận mệnh đi." Nói dứt lời, cũng không quản Tống Tân Kế có thừa nhận đụng chạm của hắn hay không, liền dùng lực đỉnh động eo mình, làm cho Tống Tân Kế dưới thân hắn kêu thảm liên tục.

"Tần Thụy cậu cái tên ngu, con mẹ nó cậu muốn làm chết tôi sao!! Đau quá!!" Nước mắt từ khóe mắt không tự chủ được rơi xuống, thân thể Tống Tân Kế bị hắn từng cái từng cái đụng di chuyển lên trên.

"Thân ái, trốn cái gì? Anh không thoải mái sao?" Dùng sức túm lấy eo y kéo y trở về, thân thể lại đè thấp xuống, để cho súng trường của mình càng tiến sâu hơn chút.

Tống Tân Kế không có cách nào nói chuyện, từng động tác của nam nhân toàn bộ đều hung năng đè ép điểm mẫn cảm của mình, y đã từ trong đau đớn lúc này cảm giác được khoái cảm dị thường.

"Ưm......" Y chỉ có thể hít sâu, để cho mình không được gọi quá lớn tiếng.

Đáng tiếc, Tần Thụy chính là muốn nghe thấy tiếng gào mất kiểm soát của y, từng cái đỉnh lộng, còn dùng tay lộng Tiểu Kế Kế của y, thấy y sắp bắn ra lại nắm lấy rễ, dùng sức ưỡn động eo.

"A a a a, để tôi bắn, cậu buông ra!!" Tống Tân Kế sợ hãi kêu ra tiếng, tay gắt gao lôi kéo tay nam nhân, nhưng y không có cách nào động tác quá lớn, bởi vì tay nam nhân cầm rất dùng sức.

"Gọi tiếng ông xã nghe chút." Dùng sức nâng cao eo, Tần Thụy cười tà.

Tống Tân Kế sửng sốt, sau đó dùng sức giãy dụa.

Cái con mẹ nó gọi ông xã, cho rằng y không phát cáu hả?! Bị một tên đàn ông nhỏ hơn mình thượng y có thể nhịn, bảo mình lúc cuối cùng sắp bắn bị nghẹn y cũng có thể nhịn, nhưng mà!!

Lực độ giãy dụa của Tống Tân Kế quá lớn, Tần Thụy không nghĩ tới một câu nói làm cho y phản ứng kịch liệt như vậy, không túm lấy được, cư nhiên làm cho súng trường của mình rời khỏi thân thể y, lại còn bị đánh một cái chưởng trên mặt.

Thừa dịp trong nháy mắt hắn sửng sốt, Tống Tân Kế một cái đá văng hắn ra, sau đó hai chân nhuyễn xuống giường, nhẹ nhàng lảo đảo đi về phía phòng tắm.

Y phải rời khỏi chỗ này, rời khỏi tên nam nhân vũ nhục y!

Tần Thụy bị y một cước đá vào ngực, trì hoãn chỗ lát mới từ trên giường bò dậy, mà người anh em súng trước của hắn, cư nhiên vẫn đứng thẳng......

Giam mình ở trong phòng tắm, Tống Tân Kế cắn răng ngồi ở trên mặt đất, giơ tay lên lau mặt, y phải về nước! Cho dù học hành còn chưa xong, y cũng phải về nước! Y phải đi tìm Hàn Mạc lý luận rõ ràng, bạn học này của nó có phải tâm lý có bệnh hay không!

Hàn Mạc ở quốc nội xa xôi đang cùng tiểu bảo bối chia sẻ vui sướng của mình, ôm nhóc con xoay vài vòng mới dừng lại.

Thiết kế của cậu công ty RS rất hài lòng, không chỉ là Thiệu Văn Phong rất hài lòng, ngay cả mấy chủ quản xoi mói kia cũng rất vừa ý, trong thẻ ngân hàng của cậu nhiều hơn rất nhiều tiền thù lao, chậc, loại cảm giác này thật quá tuyệt!