Thánh Đường

Chương 181: Tăng lực




Trần Hải Quảng đặt linh thạch lên trên bàn, Hà Tử Uyên cắn chặt răng, mệnh của ta không bán được bao nhiêu tiền nếu không cũng mang ra bán rồi.

Vương Mãnh lẳng lặng đẩy linh thạch trở về nói: “Hai vị sư huynh, linh thạch này chúng ta không nhận được. Đây là của mọi người tích lũy nhiều năm, có mọi người ủng hộ, như vậy đủ rồi. Hoành Sơn Đường thì sao chứ, chúng ta nhất định sẽ san bằng.”

“Thật sự đừng có khách khí với chúng ta, chúng ta còn có thể làm được gì nữa, đây cũng là một phần tâm ý của mọi người, nếu từ chối là không coi chúng ta là người một nhà rồi!”

Trần Hải Quảng lắc đầu giống như trống bỏi vậy, nói xong liền cùng Hà Tử Uyên chạy đi, không muốn quấy rầy bọn họ tu luyện.

Mọi người nhìn linh thạch trên bàn cũng không nói được một câu.

Có lẽ đối với Vương Mãnh mà nói, lấy được linh thạch cũng chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng đối với đám người Hà Tử Uyên mà nói, 20 khối trung phẩm linh thạch này là vốn gốc của bọn họ rồi.

“Linh thạch này không thể dùng, chúng ta phải chiến thắng Hoành Sơn Đường!” Thanh âm Hồ Tĩnh như đinh đóng cột.

Mọi người đều gật đầu, mọi người có tấm lòng như vậy là đủ rồi.

“Dựa theo kế hoạch đã định tiến hành sớm đi.”

Cánh cửa xẹt một tiếng, tiểu linh hồ của Hồ Tĩnh chạy vào, lẻn vào trong lòng ngực của Hồ Tĩnh. Tu luyện gian khổ, Hồ Tĩnh đã lâu không để ý tới tiểu linh hồ rồi.

Tiểu linh hồ trên móng vuốt có một bức thư.

Hồ Tĩnh mở ra, trên mặt lộ ra nụ cười nói: “Mọi người không cần phải phát sầu nữa, Lôi sư tổ lần trước cho chúng ta một số linh thạch dự trữ!”

Trương Tiểu Giang lấy tờ giấy đọc một chút vỗ đùi tanh tách nói: “Trời a, đây là Lôi lão tăng lực cho chúng ta mà!”

Hồ Tĩnh cười cười nói: “Tổ sư đại nhân bảo chúng ta tiếp tục đi tới, cái gì mà Hoành Sơn Đường, Thụ Sơn đường, toàn bộ đều san bằng. Nếu có thể đánh bại Linh Ẩn Đường, hắn sẽ có trọng thưởng.”

Chu Khiêm vừa nghe mặt khổ sáp, nói: “Tổ sư đại nhân thực dám nghĩ, có thể thắng được Hoành Sơn Đường đã là tốt lắm rồi.”

“Mặc kệ thế nào, có linh thạch là tốt rồi, quản cái gì chứ.” Trương Tiểu Giang tưởng tượng ra một đống linh thạch trước mặt, khẳng định rất sướng.

“Việc này không nên chậm trễ, bắt đầu đi.”

Vương Mãnh cười nói, chuyện ngoài ý liệu cũng trong dự định, Lôi Đình cũng nên phải cấp lực chứ, kỳ thực các phân đường khác cũng không sai khác nhau mấy. Nhóm trưởng lão tuy rằng không trực tiếp cấp pháp khí và bảo kiếm…nhưng tóm lại sẽ tìm cách trợ giúp mạnh mẽ, ai không nghĩ muốn phân đường mình tiến thêm một bước chứ.

Lôi Quang Đường nội tình quá mỏng, trông cậy vào trưởng lão là không đủ, một khoản kinh phí lớn như vậy phải là tổ sư cấp cho mới được.

Thời gian mới qua đi năm ngày, không gian bí cảnh còn có thể ở được mười ngày, mười ngày này tuyệt đối quý giá.

Đồng thời trong thời gian này, Hoành Sơn Đường cũng không chút hạ nhiệt. Bên ngoài Hoành Sơn Đường, hoàn toàn không coi chuyện của Lôi Quang Đường là việc gì lớn cả, các đệ tử vẫn như trước bình tĩnh làm việc của mình. Nhưng chỉ có đệ tử bên trong mới biết được, toàn bộ đệ tử tinh anh được triệu tập lên bồi luyện, thậm chí bí mật mời một ít phù tu phân đường khác sang phối hợp huấn luyện.

Hoành Sơn Đường chính tuyến, Đường Uy dẫn đầu, Thân Đồ, Cương Luyện, Quách Vinh Kim, Hoàng Phong, đây là lực lượng đích thực của Hoành Sơn Đường.

Ngoại trừ Thân Đồ ở nội đường, Cương Luyện, Quách Vinh Kim, Hoàng Phong tất cả đều là triệu tập ở ngoài về. Trong đó Cương Luyện và Hoàng Phong chưa tham gia đại hội nào, nằm gai nếm mật ẩn dấu thực lực, vì muốn bỗng nhiên nổi tiếng.

Xử lý đám đàn bà Phi Phượng Đường không phải là mục tiêu của Đường Uy. Lần trước chưa hoàn toàn hết lực, chính là để cho người khác khinh thường bọn họ, lần này xử lý Tiên Nguyên Đường, tiến vào trước ba mới là mục địch của bọn họ.

“Chúng ta là bị người khiêu chiến, cho nên không được chọn, yêu cầu của chúng ta, bất kể ai được lựa chọn đều phải có phương pháp phá giải!”

Đường Uy lạnh lùng đảo qua mọi người nói: “Cho nên các ngươi nhất định phải biết được đặc điểm của bọn họ: Cương Luyện, Quách Vinh Kim, Hoàng Phong, ba người mới trở về phải chú ý hơn nữa.”

“Đại sư huynh, có phải là chuyện bé xé ra to hay không, đám hoa nuôi trong nhà kính thì có gì tốt chứ”!

Hoàng Phong thản nhiên nói, tuy là thể tu, nhưng thân thể hắn lại khác hẳn những người khác, không chút cơ bắp khoa trương, càng giống kiếm tu hơn.

“Hoàng Phong, cho dù là heo đi nữa, nếu có thể thắng được ba lần liên tiếp ở đại hội, cũng đáng cho người ta phải chú ý.” Đường Uy trầm giọng quát: “Thân Đồ!”

Ba người ở đây đều không coi trọng Thân Đồ, nếu Đường Uy không ở đây, chỉ sợ ba ngươi đã quăng Thân Đồ ra ngoài rồi.

“Vâng, đại sư huynh, đây là tin tức tình báo cùng với những gì chúng ta tổng hợp được qua ba trận ở đại hội này. Thứ nhất phải giới thiệu chính là Hồ Tĩnh, nàng này tinh thông, thủy hỏa hỗn hợp phù lục…”

Cũng khó vì một đại lão gia như Thân Đồ lại cẩn thận nói ra những chuyện như vậy.

Có thể ngại uy tín của Đường Uy, cho nên ba người cũng kiên nhẫn lắng nghe.

Đường Uy nhìn ba người nói: “Các ngươi cảm thấy thế nào?”

Cương Luyện hà hơi một cái nói: “Đại sư huynh, nghe qua thì tiểu tử Vương Mãnh kia có chút thú vị. Đáng tiếc lại là loại hình kỹ xảo, gặp phải chúng ta chẳng phải chỉ có con đường chết sao, chỉ có thể nói là quá yếu.”

Hoàng Phong khẽ mỉm cười nói: “Đại sư huynh, bọn họ thật ra đủ các đặc điểm, tuy nhiên khuyết điểm cũng khá rõ ràng. Đối với trường phái thực chiến như chúng ta, không có bất luận uy hiếp gì. Tiểu mập mạp kia có chút thú vị, chỉ mong hắn có thể gặp ta.”

Thân Đồ trong lòng có chút buồn bực, nhưng cũng không thể không phục. Thổ độn thuật kia quả là làm người ta đau đầu, ngay cả cung phù trận cũng không bắt được. Nhưng nếu Hoàng Phong đã có phương pháp xử lý, nếu Trương Tiểu Giang gặp phải Hoàng Phong, thì phải gọi là chuột đánh mèo mới đúng.

“Lão Quách ngươi nói thế nào.”

Quách Vinh Kim vẫn có địa vị tương đối ở Hoành Sơn Đường này, cũng có tư cách, nếu không phải hắn không hứng thú làm đại sư huynh, thật là chưa chắc tới lượt Đường Uy.

Quách Vinh Kim cười cười nói: “Bất kể là ai có thể đi tới một bước này, chúng ta cũng không thể coi thường được. Tuy nhiên, ưu khuyết điểm của bọn họ rất rõ ràng.”

Quách Vinh Kim và Vương Mãnh mặc dù có giao tình, nhưng trên đại hội, tất nhiên phải công tư rõ ràng. Hơn nữa nói thật hắn rất khát vọng giao thủ với Vương Mãnh. Trong thời gian ở Hỏa Vân Động, phàm là đệ tử mới tới đều đàm luận chuyện Vương Mãnh với Lôi Quang Đường, người này thần kỳ cỡ nào chứ.

Quách Vinh Kim rất bội phục Vương Mãnh ở phương diện linh tính đào khoáng vật. Nhưng không nghĩ tới Vương Mãnh ở phương diện khác cũng lợi hại như vậy.

Trên lịch sử Thánh Đường, đệ tử có kiến thức ở phương diện khác thì trên phương diện chiến đấu khá kém. Hắn được xem như là một ngoại lệ, nhưng hắn đem đào quặng và tu hành hợp nhất làm một, tạo một phương thức tu hành mới cho mình mà thôi. Đào quặng cũng không phải là trọng điểm. Đào quặng là muốn cho lực lượng của mình càng mạnh hơn, hơn nữa bóng đêm mới có thể làm người ta chuyên tâm không tạp niệm, kiên trì không ngừng, đây cũng là phương pháp hắn buộc mình phải tu hành.

Thẳng thắn mà nói, tu hành là rất khó khăn, làm cho người khác khó chịu nhất không phải là nguy hiểm mà là buồn tẻ.

Càng hướng về phía trước, nhiều người phải làm một chút việc gì khác để phân tán tinh thần. Nếu không cao thủ làm được hay không không nhất định, nhưng phát điên khẳng định là có.

“Trước mắt mà nói, đối phó Hồ Tĩnh, chỉ cần không cho nàng cơ hội thi triển băng hỏa phù lục là được. Trương Tiểu Giang, thổ độn thuật là trò chơi không tồi, chỉ có điều tần suất này đối với chúng ta tác dụng không lớn. Mã Điềm Nhi coi như nàng có thể sử dụng Linh Dung đại pháp, đáng tiếc Xích Hống kia không phải là uy hiếp với chúng ta. Chu Khiêm Liễu Mi rất bình thường, nếu như có đặc điểm gì mà nói thì đó là ý chí. Tác Minh ta không nói nữa, nếu thua trên tay người chúng ta vứt bỏ, mọi người cũng đừng lăn lộn nữa. Thật ra chỉ có Vương Mãnh, người này ta đã từng gặp qua.”

Quách Vinh Kim nói.