Thanh Quan

Chương 262: Tràng diện giương cung bạt kiếm (1)​




Từ Na nghe xong Tần Mục không đi Mạnh gia, quệt mồm nói:

- Ca, mọi người không đi chẳng lẽ bắt tôi phải đi xe về, tôi không có tiền nha

Tần Mục cười nói:

- Chúng ta đi đi, có việc cần hỏi cô

Nói xong liền mở cửa xe ra, ở trong tay vẫy tay gặp lại

Trong mắt Cừu Tiểu Thiền mang theo vẻ sùng bái và cảm kích nhìn qua Tần Mục, nàng cũng là người thông minh, tự nhiên từ biểu hiện của Mạnh Phụ biết hắn không coi được Cừu Tiểu Bằng, thậm chí căn bản không có xem Cừu Tiểu Bằng nhìn trong mắt Nhưng Vương Hải Đào xuất hiện thì phong hồi lộ chuyển, đoán chừng Cừu Tiểu Bằng cùng Mạnh Á Linh đã là ván đã đóng thuyền

Tần Mục ở trong xe phun khói trắng, trong nội tâm cũng có chút xúc động, lẳng lặng nói ra:

- Thiên hạ rộn ràng đều vì xu lợi, thiên hạ nhốn nháo cũng vì lợi không đều!

Nói xong Tần Mục chạy đi, Cừu Tiểu Thiền cùng Từ Na theo sau lưng, cảnh đêm của thị trấn vô cùng xinh đẹp

Mọi người tìm quán cà phê nhỏ ngồi xuống, tìm ghế lô ngồi xuống Tần Mục cũng nói ra thân phận của mình, ngày đó trong phòng ca múa Từ Na cẩn thận hỏi thăm Tần Mục Từ Na nghe xong Tần Mục là phó bí thư huyện, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, không dám có chút giấu diếm mang chuyện mình biết một năm rõ mười nói ra Cừu Tiểu Thiền ở bên cạnh nghe xong kinh tâm động phách, một bên cảm thấy lo lắng cho những kẻ không xem pháp luật ra gì, một bên lại lại xem nàng là người nhà của Tần Mục, trong lòng sinh ra cảm giác cảm động

Sắc mặt Tần Mục âm trầm xuống, chậm rãi gật gật đầu, thò tay dùng thìa khuấy cà phê, cũng không có thêm đường, kẹo, đặt lên miệng uống, rất đắng

- Tần ca, việc này anh cũng không nên nói tôi nha, bằng không tôi chết chắc rồi

Trong nội tâm Từ Na đã chửi mình mấy trăm lần, bị chút phần trăm tiền thuê làm cho mờ con mắt, làm sao có thể lên giường với Tần Mục toàn thân mang quan uy được chứ

- Yên tâm đi, cô sẽ không liên lụy vào đâu

Tần Mục cầm chén cà phê bên miệng, nhẹ giọng nói:

- Nhưng mà chuyện này cô cũng không nên nhắc tới với ai, nếu như khả năng tốt nhất là đi nơi khác mấy tháng đấy, đoán chừng khi đó sẽ không có chuyện gì

Cừu Tiểu Thiền nghe được trong lòng căng thẳng, Tần Mục đang chuẩn bị động thủ Bây giờ trong huyện ủy còn đang áp chế Tần Mục, chắc chắn trong mấy tháng này sẽ có chuyện xảy ra

Trong nội tâm Tần Mục không ngừng có ý niệm xoay chuyển, chuyện này rốt cuộc nên dùng năng lực của lão gia tử hay là dựa vào năng lực của mình đây Vừa mới báo cáo chuyện kia cho lão gia tử, hiện tại còn bày ra chuyện nàu, chỉ sợ lưu lại cảm giác không được việc trong mắt lão gia tử

Sau khi uống cạn cà phê, cảm giác đắng chát xông lên đầu, tư tưởng của Tần Mục vô cùng bình tĩnh Hắn cầm chặt ly, rốt cục hạ quyết tâm, cái nắp này hắn phải xốc lên mới được

- Tiểu Bằng à, chuyện của anh và Á Linh tôi không phản đối, nhưng mà tôi cũng cho anh biết, anh là bạn trai con gái của tôi rốt cuộc là làm cái gì

Về đến trong nhà trên mặt Mạnh Phụ đầy tươi cười, nắm chặc tay của Cừu Tiểu Bằng, nói cái gì cũng không cho hắn đi, dặn dò Mạnh mẫu mang lá trà mà hắn trân tàng ra, hắn muốn uống trà với Cừu Tiểu Bằng một chút

Trên mặt Cừu Tiểu Bằng tràn đầy bất đắc dĩ, hắn cũng không biết phẩm trà, nhưng mà Mạnh phụ nhiệt tình như thế, cũng biết quan hệ của mình và Mạnh Á Linh đã được Mạnh gia đồng ý nên cao hứng, liền đồng ý ngồi trong chốc lát

Bị Mạnh phụ làm cho hồ đồ, cộng thêm Mạnh Á Linh ở bên cạnh nói vào, Cừu Tiểu Bằng cũng biết Tần Mục cuối cùng sẽ leo vào trong sân khấu của huyện, cho nên nói qua mấy câu, liền nói mình là lái xe của phó bí thư huyện ủy Mạnh phụ vốn vui vẻ lập tức biến sắc, thần sắc âm tình bất định nhảy lên, thở dài một hơi nói ra:

- Tiểu Bằng không phải người địa phương này nhỉ

Cừu Tiểu Bằng gật gật đầu, mang quê quán của mình nói cho Mạnh phụ nghe Mạnh phụ gật gật đầu, tiếp tục hỏi thăm về Tần Mục tại huyện Lan Trữ đang nắm khối gì Lúc này đây Cừu Tiểu Bằng có tâm nhãn rồi, chỉ nói Tần Mục thời điểm ra ngoài mới gọi hắn, bình thường hắn lái xe cho văn phòng mà thôi

Mạnh Á Linh giật mình vì công tác của Cừu Tiểu Bằng, nhưng thấy chủ đề của cha mình càng xoắn xuýt chuyện bên chính quyền, liền không thuận theo làm nũng nói:

- Cha, cha làm thế nào vậy Con vừa ý cách làm người của Tiểu Bằng, cũng không phải công việc của anh ta, nếu cha còn như vậy con sẽ bỏ nhà trốn đi đấy!

Mạnh phụ cùng Cừu Tiểu Bằng đồng thời chảy mồ hôi lạnh, đây là chiêu mà con gái hay xài, nhưng mà vô cùng bưu hãn Cừu Tiểu Bằng thừa cơ đứng lên cáo từ rời đi Mạnh Á Linh muốn đi ra ngoài cùng Cừu Tiểu Bằng một chút, lại bị Mạnh phụ nghiêm khắc ngăn lại

Đợi đến lúc Cừu Tiểu Bằng đi rồi, người nhà của Mạnh phụ tập trung cùng một chỗ, nhìn qua Mạnh Á Linh cả buổi, mới khuyên:

- Á Linh ah, không phải cha nói con, Cừu Tiểu Bằng này con nên cắt đứt tình cảm với hắn đi!

- Dựa vào cái gì Dựa vào cái gì muốn con chia tay với anh ta

Mạnh Á Linh tức giận đứng lên, đứng lên dậm chân một cái

- Con biết cái gì Đám người Tần Mục chỉ là người ngoài, có biết hay không

Mạnh phụ gãi gãi đầu nói ra:

- Đều là một tiểu hài tử, ở chỗ này che giấu chờ thêm ba năm không đạt được gì còn có thể thuận đường thăng quan, nếu như dám giày vò cái gì đó, bị những lão gia hỏa kia ăn xương cốt không còn đấy Á Linh à, cha chỉ muốn tốt cho con thôi

Mạnh phụ còn có một chuyện chưa nói ra, Tần Mục muốn giày vò là chuyện khẳng định Chỉ bằng vào Vương Hải Đào khiêm tốn với Tần Mục là có thể biết, sau lưng Tần Mục có rễ, hơn nữa rễ rất sâu và cứng Một người như vậy còn bị ném vào vũng nước đục Lan Trữ này, Tần Mục tuyệt đối không thể thỏa mãn với một chức phó bí thư huyện ủy được

Mạnh phụ nghĩ tới đây, toàn thân khẽ run rẩy, nghĩ tới một ít lời đồn, trong nội tâm cũng có chút nghĩ mà sợ, lúc ấy không nên đi ra ngoài với bọn người Tần Mục Nghĩ tới đây sắc mặt của hắn trầm xuống quát lên:

- Con biết cái gì, con biết cái gì Tính mạng cả nhà chúng ta đang nằm trong tay của con đấy

Mạnh Á Linh nghe xong cảm thấy kỳ quặc, biết rõ cha sẽ không nói dối, liền âm thầm ghi nhớ trong lòng Trong đại học truyền hình nhân vật mạ vàng cũng có, bằng vào thân phận lão sư của hắn, chắc chắn sẽ có cơ hội thám thính ra cái gì đó

Người Mạnh gia đều có tâm tư không nói gì, Cừu Tiểu Bằng lái xe quay trở về huyện ủy, lại gặp chuyện không may

Tần Mục vừa mới quay về nhà tắm rửa và định đi ngủ, chợt nghe tới cửa phòng gõ vang Hắn nghi hoặc khoắc y phuc lên người, chỉ thấy con mắt Cừu Tiểu Thiền hồng lên nói ra:

- Tần Mục, không tốt, Tiểu Bằng bị người ta đánh trọng thương, đang nằm trong bệnh viện cấp cứu

Cừu Tiểu Bằng lại bị đánh! Tần Mục chỉ cảm thấy da đầu run lên, nóng tính xông lên đầu Cừu Tiểu Bằng là lái xe của hắn, rõ ràng chính là giọt cứt lên đầu của Tần Mục, Tần Mục nhẫn không được