Thanh Quan

Chương 280: Bẫy rập (1)​




Làm cho Tần Mục không thể tưởng được là, người chờ bên cạnh phi cơ trực thân là người quen của hắn, hơn nữa về sau nhất định sẽ thân thuộc như tay chân Hàn Tuyết Lăng

Hôm nay Hàn Tuyết Lăng không có mặc quân phục tác chiến của mình, mà là mặc bộ trang phục nghề nghiệp truyền thống Thân cao một mét bảy phối hợp với giày cao gót màu đen, dứng đối diệnTần Mục cũng không thấp hơn nhiều Tần Mục chưa từng nghĩ đến nữ hài nói chuyện hấp tấp này khi măc quần áo như vậy lại hấp dẫn như thế, khí chất của Hàn Tuyết Lăng như băng sơn vậy

Sau khi xem xét, Hàn Tuyết Lăng dĩ nhiên không thua nữ nhân nào mà Tần Mục nhìn thấy, thậm chí còn có thể áp một đầu Nhìn thấy Tần Mục đã đến, Hàn Tuyết Lăng đi ưu nhã tới, không chờ Tần Mục nói chuyện, đã đưa tay nhìn qua đồng hồ xinh xắn trên tay và nói:

- Còn muộn hơn dự tính của tôi một giờ, nếu như là thủ hạ của tôi trong quân ngũ, tôi đã xử bắn rồi

Tần Mục lúc này mỉm cười, những lời định nói bị câu này của Hàn Tuyết Lăng chặn lại ở họng, trong lòng vừa định nói mấy lời ca ngợi nàng cũng biến mất tăm, tức giận nói ra:

- Đồng chí này, nói chuyện như thế sao Tôi còn không phải ném bỏ mọi chuyện để đi tới đây à, cũng chưa bàn giao công tác xong đấy

Khóe miệng của Hàn Tuyết Lăng tươi cười tinh nghịch, khiến Tần Mục bừng tỉnh đại ngộ Tiểu nha đầu này lúc nào biết học cách đùa nghịch rồi Hắn nhún nhún vai, không có truy cứu Hàn Tuyết Lăng đùa dai nho nhỏ này, lúc này đi lên trực thăng Thời điểm hắn đi qua người của Hàn Tuyết Lăng thì nhớ một sự kiện, bỗng nhiên dừng bước Mà Hàn Tuyết Lăng rất rõ ràng là thư ký ngụy trang bên cạnh Tần Mục, tự nhiên phải đi theo sau lưng Tần Mục

Hắn vừa dừng lại, thân thể hai người không tự chủ đụng vào nhau Thân thể Tần Mục nghiêng bên cạnh, vai trái phập phồng, vừa vặn đâm vào bộ ngực của Hàn Tuyết Lăng, một cảm giác cứng rắn rơi vào vai Tần Mục

Trên mặt Hàn Tuyết Lăng như sương lạnh, trừng mắt nhìn qua Tần Mục Tần Mục xoa vai trái của mình, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm vào nửa người trên của Hàn Tuyết Lăng

- Tần Mục, anh cũng ưa thích dùng loại thủ đoạn này ăn đậu hủ của nữ nhân hay sao Ân

Hàn Tuyết Lăng thấy trong ánh mắt của Tần Mục mang theo hương vị thú vị tìm tòi, cảm giác ngực của mình khó chịu không nói nên lời, cho dù giao đấu trên lưỡi lê khát máu thì nàng cũng không cảm thấy tim đập nhanh như vậy

Tần Mục nhún nhún vai, xoay người ngắm nhìn bộ ngực của Hàn Tuyết Lăng, hắn chỉ cảm giác vì sao truyền ra cảm giác cứng rắn, cũng không phải dùng ánh mắt háo sắc nhìn qua Hàn Tuyết Lăng Nhưng mà Hàn Tuyết Lăng lại bởi vì Tần Mục dùng cái nhìn bạo lực, duỗi bàn tay như phấn muốn đánh Tần Mục

Trong nháy mắt người lái trực thăng rất nghiêm túc nhìn qua hai người sắp thành vợ chồng đang đấu với nhau, hắn cố nén ý muốn cười

Tần Mục vội vàng tránh né, đường đường phó bí thư huyện ủy bị hôn thê đánh trước mặt mọi người, trên mặt mũi càng khó nhìn, cộng thêm thân phận và quan hệ với Hàn Tuyết Lăng trong quân khu chẳng có gì là bí mật, lần này tử nếu bị đánh sẽ không ít đi cái danh hào "Vợ quản nghiêm", với Tần Mục theo chủ nghĩa đại nam tử mà thì cái danh này tuyệt đối không thể có

Một quyền của Hàn Tuyết Lăng không có đánh Tần Mục thổ huyết ba thước, chỉ dùng thủ đoạn của nữ nhân tuyên cáo mình bất mãn với ánh mắt của Tần Mục Tần Mục muốn trốn càng kích thích Hàn Tuyết Lăng nóng tính, nhịn không được muốn đi tới, dùng thân thủ đặc chủng thí nghiệm trên người Tần Mục

Thế nhưng mà Hàn Tuyết Lăng lại quên quần áo ngày hôm nay không phải đồ tác chiến, mà là trang phục nữ thư ký tiêu chuẩn, ống quần rát ngắn, cũng không co dãn, cho nên thời điểm xuất cước lớn chỉ nghe một tiếng "Xoẹt" thanh thúy của vải vóc bị xé rách, lúc này Tần Mục dừng bước, quay đầu lại nhìn qua Hàn Tuyết Lăng

Hàn Tuyết Lăng cảm thấy dưới eo có gió lạnh thổi qua, cuống quít ngồi xổm người xuống, hai mắt bắn ra hàn quang như kiếm, trừng mắt với Tần Mục

Tần Mục không biết xảy ra chuyện gì, tuy nhiên âm thanh vừa rồi có chút chói tai, nhưng Tần Mục lại không nghĩ ra hướng khác Hắn thấy Hàn Tuyết Lăng ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai chân đóng chặt, còn dùng sức kéo âu phục trên thân, liền vừa cười vừa nói:

- Đi đi, cho em đánh đấy, còn không được thì đừng có giả bộ chiến sĩ lại như hài tử như thế, còn không sợ bị người khác chê cười sao

Nói xong Tần Mục đi tới bên người Hàn Tuyết Lăng, vươn tay cho Hàn Tuyết Lăng đánh hả giận Ai nghĩ đến Hàn Tuyết Lăng chẳng những không có động tác, ngược lại cố gắng di chuyển ra phía sau, trên gương măt trắng nõn xuất hiện ráng mây đỏ hồng, biểu lộ khó chịu còn mang theo khó chịu không chịu nổi, hàm răng ngọc đang cắn môi dưới, trong hai mắt ẩn ẩn có một tầng sương mù, trong chốc lát lại đỏ hồng lên

Tần Mục cảm thấy nghi hoặc, vội vàng ngồi xổm người xuống, nhỏ giọng nói ra:

- Tôi nói Hàn đại tiểu thư ah, vừa rồi em nói với anh thời gian rất gấp, tại sao bây giờ em lại như vậy

Hàn Tuyết Lăng lúc này trong lòng thẹn thùng xấu hổ, nhìn qua Tần Mục hừ nhẹ, nói:

- Đều tại anh, anh là hỗn đản, đều là anh hại!

Nói xong lời này nước mắt không bị khống chế lặng lẽ chảy xuống

Trong nội tâm Tần Mục cả kinh, hắn nhìn thấy Hàn Tuyết Lăng tư thái cao cao tại thượng, cũng đã thấy tư thái oai hùng của nàng, nhưng mà chưa từng nhìn thấy vị hôn thê của mình mếm yếu, lập tức cảm giác chân tay luống cuống Hàn Tuyết Lăng đang dùng sức túm lấy biên giới âu phục, đáng tiếc cho dù nàng kéo sát âu phục nhỏ cũng không che được giữa hai ống quần có quân lót nhỏ hiện ra

Tần Mục lập tức cảm thấy vò đầu, hắn hiểu Hàn Tuyết Lăng quá ít, không biết xảy ra chuyện gì mới khiến nàng biểu hiện bất lực như thế Đúng lúc này âm thanh xé rách hiện ra trong đầu Tần Mục, lại phát hiện hành vi của Hàn Tuyết Lăng có chút quái dị, trong lòng Tần Mục có vài phần suy đoán, thấp giọng nói ra:

- Quần rách

Tần Mục nói ra lời này giống như chất xúc tác, cảm xúc che dấu của Hàn Tuyết Lăng bộc phát triệt để Nàng không ngừng cắn răng, hận không thể vả cho Tần Mục mấy cái liên tục, phải đánh cho hắn chết mới giải mối hận của nàng Nhưng mà nàng hiện tại bất lực nhìn qua Tần Mục, lúc này rơi lệ như mưa

Hàn Tuyết Lăng không nói gì, làm cho Tần Mục biết rõ hắn suy đoán là chính xác Nhìn quanh bốn phía, trừ phi công ra không có người khác, mà phi hành giờ phút này chính khom người kiểm tra dụng cụ, cũng không chú ý tình huống nơi đây Tần Mục cắn răng một cái, hắn cởi áo Tôn Trung Sơn ra, cũng không để ý Hàn Tuyết Lăng cự tuyệt, trực tiếp nhét vào phần bụng của nàng Tay của Tần Mục không né tránh chạm vào ngực của Hàn Tuyết Lăng, cảm giác mềm mại ôn nhu Cảm giác cứng rắn lúc trước hiện ra, không ngờ là giấu súng

Tần Mục lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, chỗ đó giấu súng cũng chỉ có Hàn Tuyết Lăng nghĩ ra Hắn không để ý đến ánh mắt Hàn Tuyết Lăng muốn giết người, vuôn một tay ra sau lưng Hàn Tuyết Lăng, cánh tay còn lại xuyên qua đầu gối Hàn Tuyết Lăng, sau đó dùng sức ôm nàng lên Kiểu áo Tôn Trung Sơn hoàn toàn trải qua che phủ dưới thân Hàn Tuyết Lăng