[Thập Niên 80] Đại Viện Tiểu Tức Phụ

Chương 6




Thôn Chu gia.

Thôn Chu gia là một thôn nhỏ miền núi.

Tuy đã cải cách mở cửa mấy năm, tình hình trong thôn đã khá hơn trước kia rất nhiều, không còn ai chết đói, nhưng cuộc sống của người dân nơi đây cũng không giàu có.

Hầu hết mọi người trong thôn đều ở nhà đắp bùn, nhà mái lá, chỉ có một số ít người sống trong nhà mái ngói.

Trong hoàn cảnh này, đại viện nhà Chu Đại Hòe ở đầu thôn đông, mặt trước là ngôi nhà xây bằng gạch xanh mái ngói, phía sau là hai gian phòng mái ngói, lại thêm một sân nhỏ nhìn cực kỳ chói mắt.

Nhà Chu Đại Hòe có điều kiện như vậy, đương nhiên không chỉ vì lúc trước cha ông ta là Đại đội trưởng đội sản xuất... mấy Đại đội trưởng thời đó, cũng không thấy nhà ai sống trong nhà mái ngói.

Nhà họ Chu có được cuộc sống tốt như thế này, là nhờ người đàn ông Chu Xảo Nương gả cho.

Người trong thôn đều nói Chu Xảo Nương có con mắt tinh tường, gả cho người đàn ông tốt, nhờ thế mới giúp cho cuộc sống của nhà họ Chu càng ngày càng tốt, cũng nhờ thế mà mấy đứa con của Chu Đại Hòe được ăn lương nhà nước.

Vậy nên ngay cả khi nhiều năm trước người đàn ông đó nhẫn tâm vứt bỏ vợ con, bỏ lại Chu Xảo Nương, bỏ lại Lâm Yểu, người trong thôn vẫn cảm thấy Chu Xảo Nương gả đi không lỗ, hay nói là nhà họ Chu gả con gái đi không lỗ.

Chu Xảo Nương đã qua đời.

Lúc này, Lâm Yểu mệt mỏi nằm trong căn phòng ngói nhỏ phía sau nhà.

Chu Xảo Nương bị bệnh nặng, để cứu chữa cho bà ấy, cũng là giúp bà ấy bớt đau đớn, ngày nào cô cũng dùng máu của mình tổn hao nguyên khí của mình kéo dài tính mạng cho bà ấy, chờ tới khi bà ấy qua đời, bản thân cô cũng như mất đi nửa cái mạng.

Không còn cách nào khác, ai bảo cô là hoa đào tinh không có bản lĩnh.

Năm năm trước cô mới trở thành Lâm Yểu.

Tám năm trước Lâm Kiến Minh được giải án oan rời khỏi thôn Chu gia.

"Nguyên thân" của Lâm Yểu là một đứa trẻ có phần ngốc nghếch.

Từ nhỏ cô đã có tình cảm sâu đậm với người cha này, tính tình bướng bỉnh lại cộng với sức khỏe không được tốt cho lắm, vì vậy lúc Lâm Kiến Minh rời đi, Chu Xảo Nương và người nhà họ Chu đều không dám nói thật với cô bé, chỉ nói cha cô bé phải đi làm việc ở rất xa, giống như những người lính kia, không thể trở về bất cứ lúc nào, nhưng ông ta vẫn thương yêu cô bé, hàng tháng đều gửi tiền gửi đồ ăn ngon cho cô bé.

Nhưng lời nói dối rồi cũng có lúc bị phơi bày.

Năm năm trước, con thứ hai của cậu Lâm Yểu, cũng chính là Chu Đại Hòe tốt nghiệp trung học rồi vào làm tạm thời ở trạm lương thực xã, Lâm Yểu nghe được rất nhiều lời bóng gió ở trong thôn, nói cha cô bé đã vứt bỏ cô bé và mẹ cô bé, đổi lấy tiền đồ cho mấy đứa con nhà cậu, như vậy cũng coi như là đáng giá với nhà họ Chu.

Lâm Yểu không dám tin, định chạy về nhà hỏi mẹ mình, ai ngờ cô bé tình cờ nghe được đoạn đối thoại giữa mợ và chị họ, lúc đó cô bé mới biết hóa ra cha cô bé đã có vợ khác ở trong thành phố, còn có hai đứa con, nên không muốn cô bé và mẹ cô bé nữa.

Cô bé chịu đả kích rất lớn, chạy ra ngoài, kết quả tinh thần hoảng loạn, không cẩn thận trượt chân ngã xuống con sông ở đầu thôn.

Lúc đó, hoa đào tinh nhỏ được bảo bọc ở trong cây đào già mọc bên bờ sông.

Nhìn thấy cô bé rơi xuống sông, cô liều mạng dùng thần thức vươn cành ra muốn cứu cô bé lên bờ, nhưng cuối cùng không cứu được người, mình cũng bị ngã xuống sông. Đến lúc tỉnh lại, cô thấy mình ở trong cơ thể cô bé.

Hoa đào tinh nhỏ sống ở trong cây đào già mấy chục năm, vẫn luôn ngưỡng mộ sự tự do của con người, có thể ăn, có thể chạy, có thể nhảy, còn có thể nói chuyện...

Vậy nên cô rất vui khi đột nhiên được biến thành người thế này.