Thất Nương (Xuyên Việt Chi Tiền Duyên Ngộ)

Quyển 2 - Chương 13




Có lẽ hôm nay không thể thoát thân một mình đi gặp Hạ Lan Thuyền rồi, Thất Nương nghĩ, liền dứt khoát mời hai huynh muội bọn họ cùng đến Thước Hương Lâu ăn cơm.

Thất Nương thay nam trang như trước, giả làm biểu ca của Văn Ngọc Đang, hiện giờ thanh tiếng của nàng thực sự quá vang, nàng cũng không muốn bị người ta coi là khỉ để tham quan.

Aiz, nổi tiếng cũng thực mệt người, nhưng nếu không có danh tiếng như hiện giờ có lẽ sẽ không giúp được Nhị tỷ.

Vào Thước Hương Lâu, đã được tin từ sớm chưởng quỹ tự mình đến đón: “Nhị tiểu thư, chúng tôi đã chuẩn bị tốt Mai Hoa Các, mời ba vị lên lầu.”

Thất Nương đi bên cạnh chưởng quỹ, nghiêng người thấy huynh muội họ Văn phía sau đang nói chuyện, nhỏ giọng hỏi: “Hạ Lan Thuyền đến rồi sao?”

“Đã đến, ở Lan Hoa Các, cách Mai Hoa Các chỉ hai gian thôi.” Vừa nói chuyện vừa đi vào Mai Hoa Các, thừa lúc Văn Ngọc Đang xem xét gọi món nào, Thất Nương tìm một cái cớ chuồn ra ngoài.

Đẩy cửa Lan Hoa Các, đã thấy phía đối diện là Hạ Lan Thuyền ngồi tựa vào cửa sổ, bên cạnh là tên hầu của hắn, Âm Thư.

Hạ Lan Thuyền ánh mắt không nhìn ra ngoài cửa sổ nữa, mặt không chút biểu tình nói với Thất Nương: “Công tử đến chậm quá đấy.”

Thất Nương ngẩn người, liếc mắt nhìn ra cửa sổ, trong lòng biết hắn nhất định là nhìn thấy mình và huynh muội Văn gia cùng đi vào.

Nàng tiện tay kéo cái ghế ngồi xuống: “Bây giờ vừa vặn buổi trưa, sao lại chậm được, là Hạ công tử đến quá sớm chứ.”

Hạ Lan Thuyền thấy nàng vậy mà không tỏ ra nửa phần khó chịu, nở nụ cười nhạt: “Âm Thư, bảo tiểu nhị đem đồ ăn lên.”

Thất Nương thản nhiên nói: “Ta đây chỉ là đến chào hỏi mà thôi, bằng hữu của tại hạ đã ở phòng bên bày tiệc rượu, có lẽ phải xin lỗi ý tốt của Hạ công tử.”

Âm Thư đang định ra ngoài gọi người lấy làm kinh hãi, hắn chưa từng thấy có người lại từ chối thiếu gia, đặc biệt là nữ nhân (ngoại trừ Văn Ngọc Đang, có điều Văn Ngọc Đang có tiếng càn rỡ, hắn không cho rằng Văn Ngọc Đang là người bình thường).

Thiếu gia từ nhỏ đến lớn đi đâu cũng đều được người xưng tụng, đi đến đâu cũng chẳng thiếu nữ nhân hao tổn tâm trí lấy lòng, vị Lưu tiểu thư này tuy nói tài tình xuất chúng, có thể đoạt được phần thưởng của Cửu Trọng Môn nhưng dung mạo so với mấy người Văn Ngọc Đang, Hồng Anh cũng không xinh đẹp bằng, sao lại dám từ chối ý tốt của thiếu gia? Nếu như Hồng Anh mà có được cơ hội thế này còn không nằm mơ cũng cười mà tỉnh.

Hạ Lan Thuyền nhìn thấy Văn gia huynh muội, sớm biết nàng sẽ như vậy, hắn ngắm nghía chén trà trong tay nói: “Hành tung của Lưu gia tiểu thư đêm qua, tin rằng có rất nhiều người thấy hứng thú, công tử thực không muốn ngồi xuống nghe một chút sao?”

Âm Thư thật sự không hiểu nổi thiếu gia, rõ ràng đã biết được thân phận của Lưu tiểu thư, vì sao phải nói chuyện vòng vo như vậy? (hầu ngốc = =)

Thất Nương nhẹ mỉm cười nói: “Ta cứ ngỡ chỉ các cô nương mới thích nghe những lời đồn đại trên phố này thôi, thì ra công tử cũng vậy, Văn tiểu thư cùng đi với ta luôn rất thích nghe những chuyện thế này, chắc hẳn nàng có thể sẽ hứng thú cùng công tử ngồi nói chuyện vui.” Thực ra Văn Ngọc Đang không bát quái như vậy, nhưng Hạ Lan Thuyền hiện giờ đang tuyên bố theo đuổi Văn Ngọc Đang, nàng không tin hắn sẽ ở trước mặt Văn Ngọc Đang tỏ ra hứng thú với nữ nhân khác.

Âm Thư nghe Văn Ngọc Đang cũng đến, lén nhìn thiếu gia, trên đời này trong số các nữ nhân thiếu gia chán ghét nhất có Văn Ngọc Đang, nếu không phải các vị lão gia trong Hạ gia buộc thiếu gia phải cưới nàng, thiếu gia có lẽ ngay cả khóe mắt không thèm liếc nhìn nàng một chút.

Nghe Thất Nương đáp lại một cách mỉa mai, Hạ Lan Thuyền cũng không tức giận đưa mắt cười: “Hạ mỗ cũng có mấy ngày không gặp Văn tiểu thư, hay là xin mời các vị phòng bên di giá đến Lan Hoa Các, để ta làm chủ mời khách?”

“Nếu đã vậy… đương nhiên không thể từ chối ý tốt của Hạ công tử, vậy ta đi mời bọn họ lại đây, Hạ công tử tạm thời chờ một chút.” Thất Nương nói xong liền đứng dậy ra khỏi Lan Hoa Các.

Việc này khiến Hạ Lan Thuyền ngẩn người, không ngờ Thất Nương lại thật sự đi gọi huynh muội Văn gia cùng đến ăn cơm.

Chờ một lát, Thất Nương cùng Văn Ngọc Đang dắt tay nhau đi vào, theo sau là Văn Ngọc Hổ.

Văn Ngọc Hổ nhìn thấy Hạ Lan Thuyền, ngẩn ra.

Thất Nương sau khi trở về thì thầm với A Đang một hồi, chỉ nói có người mời khách, kéo hắn còn đang chưa rõ chuyện gì cùng đi vào Lan Hoa Các.

A Đang luôn luôn không chút hảo cảm với Hạ Lan Thuyền, sao có thể chịu Hạ Lan Thuyền mời khách? Văn Ngọc Hổ nghi hoặc nhìn Hạ Lan Thuyền, lại phát hiện ra ánh mắt hắn không nhìn A Đang, mà là… Ý thức nguy cơ trong đầu hắn lập tức bật dậy giương cao, đôi đồng tử dịu dàng sâu thẳm chợt trở nên sắc bén, Hạ Lan Thuyền lập tức phát hiện ra.

Hạ Lan Thuyền chuyển ánh mắt đến khuôn mặt Văn Ngọc Đang: “Khó có được hân hạnh của Văn tiểu thư như vậy, có vẻ như mặt mũi của Lưu công tử so với tại hạ lớn hơn rất nhiều.” Hắn thấy hai nàng cử chỉ thân thiết, trong lòng thầm ngạc nhiên, không rõ vì sao Thất Nương lại làm bạn thân chốn khuê phòng với Văn Ngọc Đang ngu ngốc này.

Văn Ngọc Hổ quay đầu nhìn thần sắc Thất Nương, Thất Nương đang bảo Âm Thư gọi tiểu nhị mang thêm đồ ăn, thấy nàng vẻ mặt như thường, trái tim đang bất an của hắn lúc này mới bình tĩnh lại một chút.

Văn Ngọc Đang cười hì hì nói: “Nghe nói Cao Nguyệt tiểu thư hôm qua biểu diễn ở Cẩm Sắt phường, hiện giờ người khác đều đồn rằng, chưa được nghe tiếng đàn của Cao Nguyệt tiểu thư thì không thể xem là đã nghe qua tiếng đàn thực sự, đáng tiếc ta là nữ tử không có cáh nào đến xem được, thực rất hiếu kỳ, Hạ công tử hôm qua có đến xem biểu diễn không?”

Lời này hắn phải đáp ra sao? Nếu như nói đi, đây chẳng phải không để mặt mũi cho Văn Ngọc Đang, nếu nói không đi, hắn lại làm thế nào mà nhìn thấy được hành tung của Lưu tiểu thư?

Hạ Lan Thuyền nhìn lướt qua Thất Nương, phải thừa nhận nàng đã bật lại được uy hiếp của hắn, chí ít là bây giờ.

Cặp mắt phượng của hắn chợt lóe: “Cao Nguyệt tiểu thư danh chấn tứ phương, cũng khó trách Văn tiểu thư hiếu kỳ như vậy, không biết có cơ hội mời nàng vào phủ để Văn tiểu thư được như mong muốn hay không.” Hắn nói như vậy, nếu sau này mời được Cao Nguyệt đến, giống như muốn có được đến nụ cười của hồng nhan vậy.

Văn Ngọc Đang nghe hắn nói, quay đầu cười nói với Thất Nương: “Ngươi xem, tối qua ngươi còn nói hận không thể có cơ hội gặp mặt Cao Nguyệt tiểu thư một lần, đây không phải cơ hội sao?” Ý những lời này chính là, nàng tối qua cùng bản tiểu thư ở cùng một chỗ đấy!

Văn Ngọc Hổ không hiểu các nàng đang nói qua nói lại ý gì, nhưng hắn cực kỳ không thích ánh mắt Hạ Lan Thuyền nhìn Thất Nương, cảm giác của hắn chưa bao giờ nhạy bén như vậy, con ngươi tối lại mãnh liệt thận trọng đánh giá Hạ Lan Thuyền, chẳng khác gì đang quan sát kẻ địch trên chiến trường.

Ánh mắt như vậy khiến Hạ Lan Thuyền cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội, hắn chưa từng nghĩ đến Văn Ngọc Hổ giống tên ngốc này lại có nhãn thần sát khí như vậy, lúc này mới nhớ ra Văn Ngọc Hổ là Thiếu tướng quân của Hắc Giao quân, có thể làm Thiếu soái của Hắc Giao quân nổi tiếng thiên hạ, đương nhiên sẽ không là một kẻ ngốc chẳng biết gì.

Đồ ăn rất nhanh được đưa lên, Thất Nương và Văn Ngọc Đang đều thích ăn cua, tuy rằng hiện giờ không phải mùa cua, nhưng Thước Hương lâu là tửu lâu tốt nhất của Long Thành, chỉ cần là đồ ăn khách nhân có thể gọi thì đều có, cho nên Văn Ngọc Đang ăn thật sự vui vẻ.

Cho nên bọn họ chỉ ăn, thật sự chỉ là ăn.

Sau khi ăn xong Văn Ngọc Đang nói tạm biệt Hạ Lan Thuyền, cảm thấy mỹ mãn.

Hạ Lan Thuyền một hồi gặp gỡ chỉ để làm chủ bao một bữa cơm cho người ăn uống không phải trả tiền, hắn ngồi trước cửa sổ nhìn theo bọn họ rời đi, khóe miệng cư nhiên cong lên.

Nữ tử có suy nghĩ nhanh nhạy hoạt bát như vậy… Hắn càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.

Hắn là thiên chi kiêu tử, chỉ cần có tâm, tin rằng không một nữ tử nào có thể tránh thoát khỏi lưới tình của hắn, đương nhiên hắn căn bản không cần làm như vậy… Nhưng tựa hồ hiện tại có một người đáng giá cho hắn hao chút tâm tư xuất hiện.

Hắn chậm rãi đứng dậy, nói với Âm Thư: “Chuẩn bị tốt lễ vật cho ta, ngày mai ta muốn đến Lưu phủ thăm thầy.”

Ra khỏi Lan Hoa Các, khuôn mặt Thất Nương trầm xuống, nàng rõ ràng cảm giác được hứng thú của Hạ Lan Thuyền đối với mình.

Hắn đã nói rằng muốn lấy A Đang làm vợ, lại còn muốn trêu chọc nàng, hừ, là tính tìm một tiểu thiếp về chơi đùa sao?

Bất quá, hiện giờ chính là cơ hội khó được, Hạ Lan Thuyền tự mình đưa đến cửa… Ha, nếu có một ngày biết nàng chính là Ngũ Nương ngày đó hắn vứt bỏ, hắn sẽ có vẻ mặt thế nào đây?

Nàng mỉm cười, tâm tình lại tốt lên.