Thầy Giáo Khó Tính! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao?

Chương 30: Biết điểm




_Anh không phải đồ ăn, Hạ Quân_Anh chau mày tỏ vẻ không hài lòng._Nhưng quả thật môi anh rất ngon mà_Cô cũng chau mặt lại đanh đá.

_Em nói ngon? _Anh từ từ tiến lại sát mặt cô, cô nhắm tịt hai mắt lại_Là nước bọt đấy_cô bật ngửa, anh lại dùng chiêu cũ của cô rồi. Nhớ đến chuyện "nước bọt" làm cho cô dẫn đến kết cục này thì cô lại e thẹn, mặt đỏ như trái cà chua. Hừ...

_Anh thiệt ...Là!!!_Cô đứng dậy giẫm chân anh, chạy đi xa tít...

****

Hai tuần sau, hôm nay là ngày cô biết được điểm nghề của mình, cô vui vẻ chạy chân sáo đến bảng điểm của trường để xem. Cô nắm tay Nhung chen lấn vào nơi nhỏ chật hẹp. Cô đưa ngón tay trỏ vào tờ giấy để dò tên.

_Cao Lâm Anh 8

_...

_ Trần Tuyết Nhung 9

_...

_Lê Hạ Quân 9

_...

Cô nhìn vào thấy Tên Nhung thì réo lên.

_Ê, mày 9 điểm_Cô nói xong lập tức nhìn xuống phía dưới.

_Trời ơi! LÀ 9 điểm, Khánh Nguyên anh lừa em sao?_Nói xong cô kéo tay Nhung đi gặp anh. Ở phòng giáo viên chỉ có anh và một cô học sinh nào đó. Hình như, anh đang giảng bài cho cô học sinh ấy thi học sinh giỏi cấp thành phố. Cô học sinh mặt cười tươi như hoa lộ ra cái vẻ "mê trai". Đầu cô ta lúc nào cũng để vài loạn tóc bay bay vào mặt anh như đang mê hoặc anh vậy. Đúng là tạo ra một không cảnh lãng mạng đáng ghét mà! Cô nghiến răng ken két. Bước vào, Nhung đi theo sau.

_A! Chào thầy Nguyên có lẽ... Em đang làm phiền khung cảnh đẹp đẽ này nhĩ? _Cô trừng mắt nhìn anh, rồi liếc sang cô gái ấy. Hừ mới lớp 10 mà đã dụ dỗ người của tôi à, thật là đáng ghét, còn anh nữa Khánh Nguyên anh thật là...Hư!