Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 28




Buổi chiều bọn nhỏ ngủ được rồi, sau khi dậy chuyện thứ nhất đó là hoạt động gân cốt, mài móng vuốt mài móng vuốt, lý sự lý sự, sói tru sói tru, đợi đến hoạt động được rồi thêm đồ ăn vặt lấp đầy bụng, liền thấy ba quỷ nghịch ngợm bám tường nhìn hướng lớp sư tử hổ báo sát vách.

Sở Du Nhiên liền đứng ở cửa nhìn bọn nhỏ, nhìn xem bọn nhỏ định làm gì. Xen vào chuyện lần trước sau khi Dillow hướng dẫn lớp sư tử hổ báo tham gia đánh nhau tập thể, Sở Du Nhiên cảm thấy tiền kỳ áp chế hiệu quả đã đạt được, tối thiểu bọn nhỏ đã biết, chủ động bốc lên chiến đấu là không tốt, bây giờ tam quan cơ bản đã dựng nên, nếu như quá phận áp chế thiên tính ấu tể sẽ làm cho bọn nhỏ trở nên úy thủ úy cước. Wells nói rất đúng, ấu tể không thể không đánh nhau, cậu không thể ngăn bọn nhỏ dùng phương pháp của chính mình tìm tòi nhận thức với cái thế giới này.

Cho nên, Sở Du Nhiên quyết định yên lặng xem biến đổi, quan sát bọn họ.

Ba tên tiểu gia hỏa vây quanh cùng nhau đối diện vài lần, Sở Du Nhiên nhíu nhíu mày, liền nhìn thấy Archer tại giữa cửa đi tiểu...

Nước tiểu liền trôi đến lớp sát vách...

Sở Du Nhiên: “...”

Sát vách lớp tiểu sư tử hổ báo ngửi thấy được mùi vị, đều trừng hai mắt nhìn bọn họ, nước tiểu là phương pháp nguyên thủy nhất làm ký hiệu chiếm địa bàn, ba người nhóm Dillow dùng phương pháp không thể nghi này ý nói: Kẻ vô dụng! Gia coi trọng địa bàn của các người! Có gan đi ra chiến, không có gan thì cút đi.

Nhóm tiểu sư tử hổ báo nhịn không được!

Dillow thấy đối phương trừng bọn họ, cao quý rầm rì một tiếng, nhảy lên đầu tường, chiếm cứ địa hình có lợi ở trên cao nhìn xuống bọn họ. Archer hướng giống cái lớp tiểu sư tử hổ báo nhe răng trợn mắt làm ngoáo ộp, Caly liền hướng trong sân người ta đá một cước đất, đặc biệt muốn ăn đòn!

Sau đó, Sở Du Nhiên liền thấy đám tiểu sư tử hổ báo kia khắc chế không nổi vọt lên!

Ba đứa nhỏ vừa nhìn thấy có cơ hội có thể đánh, đôi mắt đều sáng, Dillow từ trên tường nhảy xuống đập ngã một đứa, ngay sau đó tiểu sư tử hổ báo kia liền bị Archer cắn chặt đuôi ném ra. Dillow cùng ấu tể đánh nhau đặc biệt có chừng mực, không cần dị năng, chỉ rèn luyện tốc độ phản ứng của bốn chân, cho dù như vậy bé cũng so với ấu tử khác khí lực lớn, động tác lại nhanh nhẹn, móng vuốt nhỏ bẹp bẹp khét căn bản không dừng được.

Đánh có tới hai phút, mắt thấy thầy Claude muốn xông ra, Miller vẫn luôn lén lút giấu ở phía sau cây quan sát thúy sanh sanh gọi: “Đừng đánh, thầy giáo đến!”

Dillow nghe thấy âm thanh này, một cước đem tiểu sư tử hổ báo bên người đạp ra, cấp tốc mang theo các anh em rút đi.

Sở Du Nhiên lui về phía sau một bước, giấu ở sau cửa yên tĩnh xem, Hal thấy trên mặt cậu biểu tình cười nhạt, không biết vì sao, cả người run lên.

Thầy Claude mặt tối sầm lại đem tiểu tể tử lớp mình gọi trở lại, hạ thấp giọng mắng: “Các con đám ngu ngốc này! Nhiều người như vậy đánh không lại ba đứa bọn họ! Mắc cỡ chết người!”Nhóm tiểu sư tử hổ báo biểu thị không phục, quyết định lần sau chủ động xuất kích, nhất định phải đem lông đen, lông đỏ, lông trắng, thối tể đều đánh một trận!

Bên này Sở Du Nhiên nhìn ba tiểu bại hoại hoạt động một chút tinh thần phấn chấn, chạy tới muốn sờ mò chà xát, kết quả bởi vì trước sau vấn đề chính là bọn họ tự mình muốn đánh nhau, liền thẳng thắn ngồi ở trong sân nhìn mấy đứa nhỏ nháo. Panda vụng về chạy đến, ngồi xổm ở bên chân Sở Du Nhiên phơi nắng gặm gậy trúc, thuận tiện nhìn bọn họ đánh nhau.

Sở Du Nhiên xoa xoa đầu tiểu tử, lần thứ hai lên mạng kiểm tra tình huống, buổi trưa con dân đế quốc tất cả đều đang đợi công tước Zarro phản hồi, không nghĩ tới cho tới bây giờ internet tất cả đều là bài bình luận, trận này trải qua 7 canh giờ trò khôi hài liền im bặt, bởi vì phủ công tước đột nhiên phát ra tin tức: Tam thiếu gia Luke chết rồi!

Sở Du Nhiên cùng mọi người giống nhau, đều buồn bực: Chết như thế nào?!

Sau khi tan học Sở Du Nhiên thấy Wells còn đưa ra cái nghi vấn này, Luke chết quá kỳ quặc, cho dù công tước Zarro sợ chiến, cũng không thể sợ đến mức nói dối vô căn cứ. Vì để thỏa mãn “Tâm bát quái” ít có của người yêu, quốc vương bệ hạ vô cùng sủng ái giống cái của chính mình lập tức phái người đi thăm dò nguyên nhân.

Sau một tiếng, thời điểm nguyên nhân được đặt trước mặt Sở Du Nhiên, Sở Du Nhiên xì cười một tiếng, ngón tay thon dài nắm chén nước bởi vì quá mức dùng sức ngay cả khớp xương cũng đã trở nên trắng, ánh mắt của cậu mịt mờ khôn kể, trên mặt tinh xảo lần thứ nhất lộ ra biểu tình phẫn hận như vậy, “Thuê người giết hại anh em của chính mình, lại giá họa cho cha đẻ? Hoắc Khắc người này, thật là đồ đáng chết!”

Luôn luôn ôn ôn nhuận nhuận Sở Du Nhiên đột nhiên lộ ra loại vẻ mặt này, Wells vốn là đứng ở cửa sổ vừa nhìn tinh hà bên ngoài ánh mắt lóe lên, đè xuống tâm lý ngạc nhiên đi tới cúi đầu nhấn giữ vai Sở Du Nhiên, phát hiện cậu tức giận cả người đều đang run rẩy, nhanh chóng ngồi xổm người xuống nâng mặt Sở Du Nhiên lên, nghi hoặc nhìn cậu.

Nhìn người đàn ông đứng ở đỉnh điểm của đế quốc ngồi xổm ở trước người của chính mình, Sở Du Nhiên lăng lăng nhìn ánh mắt của đối phương, trong tròng mắt màu vàng óng ánh, đau lòng cùng vẻ lo lắng giống như một cái búa tạ, mạnh mẽ đánh vào khối băng trong lòng cậu, lập tức tan ra vỡ thành tro cặn!

Sở Du Nhiên đem chén nước thả xuống, đưa tay sờ sờ gương mặt tuấn tú của Wells, đột nhiên cảm thấy chính mình có chút lập dị, cũng không nhịn được nữa, tới gần ôm chặt lấy cổ của đối phương, đem đầu chôn ở trong cổ đối phương, xin lỗi nói: “Xin lỗi, em quá xúc động.” Chuyện này cùng chuyện cậu đã từng trải quá mức tương tự, làm cho cậu có chút không dễ chịu.

Wells nhẹ nhàng xoa đầu Sở Du Nhiên, ôn nhu hỏi cậu: “Em nghĩ đến chuyện lúc trước?”

Sở Du Nhiên sửng sốt một chút, sau đó mới hiểu được Wells nói nhớ tới lúc trước là có ý gì, cậu cũng biết, nguyên chủ tại trước kia trong nhà cũng không tốt. Lúc bị đuổi giết, lực lượng tinh thần của cậu cơ hồ bị phá hủy, có thể có cơ hội làm vậy với nguyên chủ, chỉ có cái gọi là người nhà.Sống hai đời, đều bị người nhà thứ này làm hại thảm như vậy. Sở Du Nhiên chỉ là muốn cười, huyết thống tình thân mỏng như tờ giấy, đâm một cái liền phá.

Cảm giác được một cái tay lớn ấm áp nhẹ nhàng vỗ lưng của mình, dường như an ủi có thể xua tan bất an của cậu, Sở Du Nhiên nở nụ cười, vành mắt có chút ửng hồng, cậu ôm chặt lấy Wells, thấp giọng nói: “May là, em gặp được mọi người.”

Sở Hồng Vũ tại thời điểm cậu bất lực nhất cho cậu một cái nhà, vẫn luôn che chở cậu lớn lên, đau ở bên trong tâm khảm. Wells thực hiện chức trách bạn lữ, đem cậu nâng ở bên trong lòng bàn tay. Dillow bọn họ là tiểu Sweetheart chữa trị, mỗi một người đều ấm áp như vậy.

Wells hé mắt, đứng dậy đem Sở Du Nhiên ôm, sau khi ngồi xuống đem thân thể gầy yếu trong lồng ngực ôm sát, đè xuống sát ý trong mắt, xem ra năm xưa nợ cũ này đó, vẫn nên tra rõ một lần.

Sau khi trầm mặc mấy phút, Sở Du Nhiên hòa hoãn một chút tâm tình, cảm thấy chính mình cũng là có chút buồn cười, chuyện của đời trước, tại sao còn muốn tính toán? Chỉ cần những người cậu thương yêu vẫn còn, cậu liền nắm giữ toàn thế giới.

Wells thấy cậu không nổi giận, lúc này mới cà cà lỗ tai Sở Du Nhiên, trầm giọng nói: “Tôi phái người đem phần tài liệu này đưa cho công tước Zarro, sự tình quý phủ của bọn họ để chính bọn họ xử lý, không cho phép em suy nghĩ nhiều.”

Sở Du Nhiên gật đầu, “Không muốn.”

“Ta dẫn em đi xem sao.”

“Hả?”

“Đứng ở mái nhà hoàng cung, có thể nhìn thấy dải ngân hà đẹp nhất đế tinh!”

Vì vậy, Sở Du Nhiên bị đưa vào gian phòng ngủ lớn nhất của hoàng cung, một đêm không về.

Sáng ngày thứ hai, Sở Du Nhiên nhìn trên trần nhà hoa văn phức tạp, cảm thấy trước mắt thổi qua một hàng chữ: Tôi là ai? Tôi ở đâu? Tôi vì sao lại ở đây? Vì sao lại phát triển trở thành như vậy...

Wells hình người nghiêng người, một tay chống đầu, trong mắt mỉm cười nhìn Sở Du Nhiên dáng dấp ngốc nghếch này.

Quanh năm ngủ một mình Sở Du Nhiên máy móc xoay mặt qua, nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai bên người, lông mày anh tuấn, đôi mắt thâm thuý, sống mũi cao, cằm hoàn mỹ.. Xuống chút nữa, áo ngủ bán rộng mở, lồng ngực gợi cảm căng mịn, Sở Du Nhiên cảm thấy chính mình có chút mê muội, sáng sớm cứ như vậy sắc dụ thật sự không được?

Wells đâm đâm chóp mũi Sở Du Nhiên, trêu chọc hỏi: “Xem choáng váng?”

Sở Du Nhiên gật đầu, nghiêm mặt nói: “Anh dụ dỗ em!”

Wells cười vuốt ve mặt Sở Du Nhiên, nghiêm túc đề nghị: “Chúng ta cử hành hôn lễ đi, sau này có thể để cho em xem mỗi ngày.”

Sở Du Nhiên nhíu nhíu mày lại, nếu như Wells là người bình thường, cậu khả năng sẽ không do dự, cả một quốc gia trọng trách quá nặng, cậu không gánh vác được.

Không có được đáp án mình muốn, Wells thở dài, đem người trong ngực ôm sát, ôn hòa nói: “Qua mấy ngày ta phải tới khu tác chiến, cho em thời gian suy nghĩ thật kỹ, ta sẽ không miễn cưỡng em.”Sở Du Nhiên nắm lấy tay lớn đã mò tới vai mình, đột nhiên cảm thấy phía sau lưng lành lạnh, người trước mắt gấp gáp làm lễ cưới như vậy, thật sự không có ý gì khác sao? Dù sao nói xong rồi không kết hôn không động vào cậu, nghĩ đến đối phương tối hôm qua cực kỳ gắng sức kiềm chế bộ dáng của mình, Sở Du Nhiên trên mặt tinh xảo không rõ nhiễm phải một tầng đỏ ửng, nói chuyện có chút hụt hơi, “Em, em sẽ suy nghĩ thật kỹ.”

Wells đem Sở Du Nhiên mang về, đồng thời từng lưu lại qua đêm, đó cũng không phải bí mật, tuy rằng tất cả mọi người đối với chuyện này cấm khẩu không đề cập tới, thế nhưng mọi người cũng đều hiểu, vị này chính là vương hậu tương lại khiến bệ hạ mỗi ngày buổi tối đều phải nhảy cửa sổ. Thấy hành vi cử chỉ của cậu tao nhã ôn nhuận, nụ cười ấm lòng người, đối xử với người dưới không hề có ý tứ xem thường, tất cả mọi người dồn dập thở ra một hơi, thầm than không hổ là người bệ hạ xem trọng, xem ra được gọi là đệ nhất mỹ nhân đế tinh không chỉ là bên ngoài mà thôi.

Đặc biệt nhìn thấy Dillow luôn luôn không thích cùng người khác thân cận dĩ nhiên yêu thích dính lấy Sở Du Nhiên, thậm chí thời điểm chủ động chăm sóc Sở Du Nhiên, mọi người càng là kinh ngạc, lần thứ nhất thấy tiểu điện hạ yêu thích một người như thế, ấu tể cảm giác rất nhạy cảm, nếu như không phải thật tâm đối xử tốt với nó, tiểu điện hạ chắc chắn sẽ không có biểu hiện như vậy.

Mà Sở Du Nhiên đối xử Wells, cũng không phải giống cái tuổi trẻ sùng bái, ái mộ chờ đem thân phận mình đè xuống thấp nhất, cậu biểu hiện đặc biệt hào phóng, cảm thấy Wells nơi nào làm không tốt, cậu còn có thể phi thường bình tĩnh đề xuất ra, thậm chí khiến Wells ăn đồ ăn hắn không thích, không cho kiêng ăn.

Vì vậy hình tượng của Sở Du Nhiên ở trong lòng mọi người cất cao một đoạn dài: Người có thể trị trụ bệ hạ tuyệt đối là chiến thần tinh hệ!

Đệ nhất mỹ nhân đế tinh * chiến thần đế quốc * vương hậu Sở Du Nhiên ( ▽.) login!

Miễn cưỡng ăn chút gì, Sở Du Nhiên nhìn đồng hồ, nghiêm túc đưa ra phải đi!

“Thời gian còn sớm, không cần phải gấp.” Wells thoạt nhìn cũng không có ý tứ để cậu đi, hắn đêm qua phái người mang tới chế phục của Sở Du Nhiên, căn bản không cần thiết trở lại sớm như vậy.

Sở Du Nhiên có chút nóng nảy, “Em muốn bọn nhỏ trước khi đi liền tới trường học, không cần cùng đi với anh.” Bị người khác nhìn thấy cậu ở trên phi hành khí của Wells xuống dưới, đây không phải là nói cho người khác biết cậu tối hôm qua ở cùng ai?

Wells thất lạc sách một tiếng, đi tới bên người Sở Du Nhiên, nhìn cậu nhíu lên lông mày, trong mắt có một chút thần sắc bị thương, “Thân ái, em như vậy là không nghĩ phụ trách sao?”

“A?” Sở Du Nhiên không rõ, hai người trong sạch ngủ một giấc, cậu tối hôm qua cái gì cũng không làm, phụ trách cái gì chứ?

“Ngủ giường của tôi, ăn cơm của tôi, còn muốn ghét bỏ tôi.” Wells đâm trán Sở Du Nhiên, lại như con mèo lớn đưa móng vuốt âu yếm đâm đồ chơi của chính mình, chốc chốc, động tác mềm nhẹ, không hề có ý tứ dừng lại.Sở Du Nhiên bị câu nói này doạ ra cả người nổi da gà, nắm lấy móng vuốt lớn trên gáy, mỉm cười nói: “Đừng nghịch, anh biết em không phải ý đó.” Thấy Wells vẫn là ánh mắt ấy nhìn cậu, Sở Du Nhiên nghiêm túc suy nghĩ một chút, bất đắc dĩ nói: “Thật giống, quả thật có chút tra...”

Wells nhíu nhíu mày, ý cười còn không có câu lên, liền nghe Sở Du Nhiên chuyển đề tài, thái độ kiên quyết nói: “Bất quá, em còn là muốn đi sớm.”

Người khác bởi vì thân phận của cậu gào khóc muốn quấn lấy, Sở Du Nhiên nhưng là tránh không kịp, hận không thể có thể đem cậu đẩy bao xa liền đẩy bao xa, Wells bất đắc dĩ đem Dillow xách lên phi hành khí, không muốn làm khó Sở Du Nhiên, sắc mặt nhưng có chút không quá tốt.

Một đường không lời, Sở Du Nhiên đột nhiên cảm thấy chính mình thật giống như có chút quá phận, chút tình cảm này là vì cậu không muốn gây phiền toái mới muốn ẩn đi không công bố ra bên ngoài, rõ ràng có hôn ước bên người, cậu lại làm cho thân phận này chôn trong lòng đất.

Lúc chờ phi hành khí, Sở Du Nhiên nhìn gò má Wells, rốt cục mềm lòng, đưa tay nâng lên gương mặt tuấn tú này, bá đạo xoay lại đây, hôn ╭(╯3╰)╮ đột nhiên tới nhiệt tình như thế khiến Wells sửng sốt một chút, trong con ngươi rốt cục nhiễm phải ý cười, Wells nhếch miệng, sờ tóc của bạn lữ, hỏi cậu: “Làm sao vậy? Có phải là lại suy nghĩ lung tung cái gì?”

Sở Du Nhiên cười đến híp cả mắt, nhắc nhở: “Buổi tối nhớ tới tìm em.” Nói xong nhanh đi đuổi Dillow đã chạy xa.

Wells nhìn ánh mắt khiếp sợ của thị vệ trước cửa, sờ sờ chỗ bị hôn qua, đáy mắt chợt lóe một tia được ý cười.

Sở Du Nhiên mang theo Dillow đẩy ra một chiếc xe nhỏ, thời điểm trở lại Wells đã đi, nhìn tiểu Dillow hai ba lần bay lên xe đẩy nhỏ, chiếm cứ địa vị cao nhất, Sở Du Nhiên cười sờ sờ cái đầu nhỏ của bé. Dillow quay đầu lại dùng móng vuốt đem tay cậu đẩy ra, ngửa mặt lên nhìn chằm chằm đôi mắt Sở Du Nhiên.

Sở Du Nhiên bị nhìn chằm chằm có chút buồn bực, “Làm sao vậy Dillow? Trên người thầy lại có lông?”

“Thầy giáo, thầy muốn cùng chú có ẩu tể của chính mình sao?” Dillow ngoẹo cổ hỏi Sở Du Nhiên, bé nhưng là nghe quan hầu nói, thầy giáo ngu xuẩn sẽ cùng chú ngu xuẩn kết hôn. Ở trong ý thức của bé, sau khi kết hôn sẽ có ấu tể của chính mình, thầy giáo ngu xuẩn cùng chú ngu xuẩn sẽ không yêu mình nữa.

Sở Du Nhiên hắc tuyến, “Không biết.” Bọn họ chỉ là trong sạch ôm nhau ngủ một giấc, vừa không có làm cái chuyện gì quá đáng, trừ phi hôn môi có thể mang thai, bằng không cậu thật sự không làm ra ấu tể. Nhìn cái biểu tình này của Dillow, Sở Du Nhiên cũng biết bé đại khái đang suy nghĩ gì, đau lòng ôm lấy tiểu tử nhạy cảm trước mặt, Sở Du Nhiên bảo đảm nói: “Dillow vĩnh viễn là người chúng ta yêu nhất, nếu có một ngày có người nói cho con thầy giáo cùng chú có ấu tể của chính mình mà không yêu con, con nhớ tới nhất định phải mách thầy, có được hay không?”

Dillow hừ hừ, nằm nhoài trong lồng ngực của Sở Du Nhiên ngược lại là không có giãy dụa, “Các người có ấu tể cũng không có quan hệ, thầy và chú đều ngu xuẩn, ấu tể khẳng định càng ngốc!” Nói tới chỗ này Dillow đột nhiên cảm thấy tâm mệt mỏi hơn, bé không chỉ phải chăm sóc hai đại ngu xuẩn, còn phải chăm sóc kỹ lưỡng nhiều tiểu ngu xuẩn, toàn gia chỉ có bé thông minh nhất, người khác đều là ngu xuẩn cảm giác quả thực lạnh lẽo vô cùng.

“Ngu xuẩn...” Sở Du Nhiên không nói, tên tiểu tử này ngạo kiều còn chưa tính, làm sao còn độc miệng như vậy? Tiếp tục như thế lớn lên thật sự có thể tìm được vợ sao? Đem tiểu tử nhấn đảo, Sở Du Nhiên ý xấu xoa nhẹ mấy cái, mãi đến tận khi đem Dillow vò cong lên cái mông giả chết, lúc này mới buông bé ra.

Hai người náo loạn một trận, Sở Du Nhiên nghiêm túc nói: “Nếu như chúng ta có ấu tể, Dillow chính là anh trai, bọn họ đều phải nghe lời con nói, con phải bảo vệ tốt bọn họ, có được hay không?” Như Dillow đứa nhỏ nhạy cảm như vậy, nói nhiều hơn nữa bảo đảm cũng không bằng cho bé một phần trách nhiệm.

Quả nhiên, đồng tử Dillow đều co lại thành một cái khe, sau đó nhìn một chút bụng của Sở Du Nhiên, nhanh chóng gật đầu. Bé nhưng là nghe nói, hai người ngủ cùng nhau sẽ có bảo bảo, thầy giáo ngu xuẩn thường xuyên ngủ cùng chú ngu xuẩn... Thầy giáo dĩ nhiên nói có ấu tể... Dillow điện hạ trước mắt thổi qua một chuỗi ấu tể hình dạng quả cầu lông, từng con từng con đều cùng bé đều là màu sắc đồng nhất, đuổi tại phía sau gọi bé ca ca... Dillow điện hạ đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút vựng, tâm tình lại kích động bling-bling, cả người cơ hồ đều phải bay lên, hô hấp đều có chút ngắn, bọn đệ đệ...

Liền tại thời điểm đang ảo tưởng, tâm lý Dillow đột nhiên có một loại dự cảm xấu, thật giống như có người nào đó ở một bên nhòm ngó, hơn nữa còn không có ý tốt, nguy hiểm cảnh báo! Bất đắc dĩ đem quả cầu lông đệ đệ đều ngăn ở phía sau không nghĩ nữa, Dillow trong nháy mắt tiến vào trạng thái chiến đấu.

Sở Du Nhiên vốn là đang nhìn Dillow một mặt cười ngớ ngẩn nằm đảo, đang buồn bực đứa nhỏ này lại nghĩ tới điều gì mới biến thành dáng vẻ ấy, liền phát hiện Dillow hạnh phúc nằm đảo đột nhiên đứng lên, dựng thẳng lỗ tai cảnh giác nhìn phía sau một thân cây, đưa cái cổ làm ra tư thế công kích.

Sở Du Nhiên nhanh chóng nhìn sang, lại phát hiện không có thứ gì, thậm chí ngay cả tinh thần lực đều không có cảm giác được nơi đó có người, một bên thủ vệ cũng không có phát hiện vân vân.

“Dillow, làm sao vậy?”

Dillow nháy mắt một cái, cũng rất nghi hoặc chính mình có phải là cảm giác sai rồi, mới vừa chỉ là trong nháy mắt cảm giác được nguy hiểm mà thôi, điều này làm cho tiểu tử có chút kinh ngạc.

Hết chương 28