Thầy Giáo Lớp Mẫu Giáo Ở Tinh Tế

Chương 38




Hình tượng đối ngoại của Wells vẫn là mặt lạnh như sương, khí thế trầm ổn mà lạnh lẽo, khiến người ta liếc mắt một cái xem ra chính là sâu không lường được, không dễ tiếp cận. Hắn là tượng trưng tinh thần của toàn bộ đế quốc, lại giống như một vị Thần tối cao, hết thảy con dân đế quốc chỉ cần thấy hắn ở đây, phảng phất không có gì là không qua được. Độc thân hơn ba mươi năm hoàng đế bệ hạ đồng dạng đối với giống cái không coi ra gì, thậm chí ngay cả tên của giống cái đều không nhớ được, nhưng mà, hắn lại đối với Sở Du Nhiên vừa nói vừa cười, thậm chí cố ý trêu chọc ve vãn, ngữ điệu cưng chiều này, ánh mắt ẩn tình này, đều có thể khiến người ta chết chìm ở bên trong.

Mà Sở Du Nhiên cũng khiến mọi người khiếp sợ, lúc trước cậu mặc dù có danh xưng đệ nhất mỹ nhân đế tinh, thế nhưng Sở Hồng Vũ bảo vệ cậu quá tốt, không thích ra ngoài lại ở trong trường học kìm nén, ngược lại lo ăn chăm sóc, cậu lại không thích tham gia vũ hội giữa quý tộc thậm chí đem thiệp mời trực tiếp ném vào thùng rác, ai dám làm khó cậu đều phải suy nghĩ một chút tính khí quỷ kiến thần sầu kia của Sở Hồng Vũ. Cho nên, Sở Du Nhiên ở trong quý tộc đế tinh là tồn tại rất thần bí, chớ nói chi là người bình dân khác.

Giống cái mới vừa thành niên, bề ngoài dáng dấp thoạt nhìn cũng chỉ mười tám mười chín tuổi, một đôi mắt đào hoa tinh xảo không yêu không mị, ngược lại người ở cái tuổi này không có trầm ổn cùng thông suốt, cậu lại thật giống như có thể nhìn thấu thế tục, bên trong bừng tỉnh phảng phất mang theo một luồng tiên khí. Khí chất trên người đồng dạng trầm tĩnh nhã trí, hờ hững như nước, ôn nhu thật giống như có thể bao dung tất cả, vừa vặn hòa tan lạnh lẽo trên người Wells. Mọi người thán phục, Sở Du Nhiên cùng Wells ngồi cùng một chỗ, dĩ nhiên không bị khí thế của Wells áp chế, hai người trái lại kêu gọi kết nối với nhau, tương ánh thành huy, càng xem càng vừa mắt.

Hơn nữa khuôn mặt cậu vui vẻ tươi cười, đồng dạng dẫn ra vô số tiếng lòng, nụ cười thuần túy như vậy, giống như chiếm được bảo vật thuần khiết, không trộn một điểm tạp chất.

Vì vậy, Sở Du Nhiên trong nháy mắt có vô số người hâm mộ, hơn nữa cũng không biết ai thả tin tức ra bên ngoài, vương hậu là thú thần tái thế, cùng bệ hạ một đôi trời sinh, đây chính là do thiên định nhân duyên loại này nói chuyện, vốn là dân chúng không tin, hiện tại vừa nhìn thấy Sở Du Nhiên nở nụ cười ấm áp cùng biểu tình cưng chiều của Wells, mọi người dĩ nhiên cảm thấy: Chuyện này không chắc không phải lời nói vô căn cứ a, nhìn, rất xứng đôi!

Vương hậu của chúng ta chính là tiểu bạch liên đơn thuần như vậy, đặc biệt đặc biệt cần thiết che chở!

Internet một mảnh ủng hộ, thậm chí còn đem sự tình hai ngày trước Sở Du Nhiên bị bắt cóc khơi dậy, lần thứ hai nhấc lên một trận dậy sóng, có chút còn không có phản ứng lại mọi người còn dồn dập ghi lại lời nói: Không còn ấu tể không liên quan, hai người còn trẻ, còn có thể tiếp tục sinh! Bệ hạ tuổi trẻ lực tráng, một năm ôm ba không thành vấn đề!

Ấu tể đại biểu tân sinh cùng hi vọng, hoàng tộc hiện nay chỉ còn lại Wells cùng Dillow, mà Wells lại so với người bình thường lập gia đình muộn chừng mười năm, cho nên con dân đế quốc so với hắn còn gấp hơn: Mau sinh mau sinh!Nhưng mà, người bị giục còn đang bận không có thời gian không xem.

Chạng vạng, Sở Du Nhiên cùng Wells cùng đi trường học, đi ra chừng mấy ngày mặc dù đã coi tin tức, nh­ưng vẫn là không yên tâm để Sở hiệu trưởng một mình ở trường học. Đối phương là người điển hình phóng đãng bất kham yêu tự do, làm việc toàn bằng yêu thích, cũng không biết chăm sóc chính mình, có lúc uống rượu không nghĩ tới sức khoẻ bản thân, Sở Du Nhiên nhìn nhiều lần đều muốn ném đi bình rượu của Sở Hồng Vũ. Tuy rằng ông không đứng đắn luôn yêu thích đi ra bên ngoài trêu chọc, thế nhưng Sở Du Nhiên biết đến, ông chưa từng đối với bọn họ làm gì, chẳng qua là ăn cơm uống chút rượu nói chuyện phiếm mà thôi, sau khi trở về có lúc còn có thể một người tiếp tục uống vài chén.

Sở Du Nhiên luôn cảm thấy bề ngoài của Sở Hồng Vũ bất kham, chắc phải ẩn giấu một đoạn thương tâm không muốn người ta biết. Nhìn số tuổi này của ông vẫn luôn chưa kết hôn liền biết, không có mấy giống đực nguyện ý độc thân cả đời, dị năng cao như vậy, nhưng không có trói chặt bất kỳ giống cái nào, cho nên Sở Du Nhiên không thích Sở Hồng Vũ cùng người khác động thủ, bởi vì sợ đối phương không khống chế được dị năng nổi khùng, cậu không muốn mất đi người phụ thân này.

Wells đi đón Dillow, Sở Du Nhiên từ phía tây khu túc xá về tới trường học, tới cửa đúng dịp thấy một thúc thúc đang ôm một sủng vật hình cầu mập mạp, trong ngày thường đối với cậu tốt vô cùng, Sở Du Nhiên đến gần vừa định hỏi thăm một chút, liền nhìn thấy đối phương nhìn cậu khiếp sợ mở to hai mắt, bỗng nhiên khom lưng hành lễ, eo đều cong đến chín mươi độ, đặc biệt thành kính!

Sở Du Nhiên bị sợ hết hồn, nhanh chóng né tránh, “Ngài đây là làm gì?!”

Lúc này vừa vặn thầy Claude tan tầm trở về, hắn cũng không kết hôn, vẫn luôn ở ký túc xá, nhìn thấy cái biểu tình này của Sở Du Nhiên khóe miệng quất thẳng tới, tiểu bạch quá làm sao có ngốc như vậy, người như thế ngồi ở vị trí vương hậu thật sự sẽ không bị giết chết sao? Nghĩ tới đây, thầy Claude thương hại dường như nhìn Sở Du Nhiên, từ một bên nhắc nhở: “Có thời gian lên internet nhìn một chút, sau này thân phận không giống nhau, chính mình cẩn thận một chút.”

Nói xong lần thứ hai đồng tình nhìn Sở Du Nhiên liếc mắt một cái, lắc lắc đầu-- Tiểu Bạch hoa này có thể bình an đến bây giờ cũng thực sự là không dễ dàng.

Sở Du Nhiên nhanh chóng lên mạng, nhìn thấy tin tức đã chiếm hết tất cả các trang mạng, nhất thời cảm thấy được hô hấp đều có chút khó khăn, tại sao ký giấy hôn thú đều phải phát sóng trực tiếp? Càng không thể lý giải là tại sao không ai sớm nói cho cậu biết? Sở Du Nhiên mỉm cười nắm lấy vạt áo của mình, đem nó tưởng tượng thành lỗ tai của mèo lớn, dùng sức nặn ba vòng mới hận hận thả ra, chuyện lớn như vậy cũng không cùng cậu thương lượng, đại than quả bàng hơi quá đáng!

Đợi đến thời điểm Sở Du Nhiên đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng, trên mặt bị tức ra tới đỏ ửng còn không có xuống.

Trường này có một gian phòng cao nhất, phòng làm việc của hiệu trưởng liền thiết lập có cách điệu như thế, cao a, cao người khác đều chỉ có thể ngồi thang mây, toàn bộ đế tinh ngoại trừ hoàng cung chỉ có nơi này cao nhất. Sở Du Nhiên rất ít tới nơi này tìm Sở Hồng Vũ, nguyên nhân lớn nhất chính là: Cậu sợ độ cao! Tuy rằng thời điểm Sở hiệu trưởng biết con trai mình sợ độ cao ánh mắt đặc biệt vi diệu, cũng đặc biệt ghét bỏ, nhưng là không có biện pháp nào, bệnh này không trị hết.Bình quân hơn 200 mét vuông phòng làm việc bị Sở Hồng Vũ sửa thành phong cách của chính mình -- Hết sức kỳ lạ!

Chiếm cứ cả phòng nhiều nhất đồ vật, giá sách chưa từng bị Sở hiệu trưởng động qua, còn tủ rượu vẫn luôn bị Sở hiệu trưởng chuyển động qua lại. Xung quanh dựa vào tường trồng đầy hoa hoa thảo thảo không biết tên, tới gần bệ cửa sổ để một cái bàn dài màu nâu, phía trên ngoại trừ một con dấu thì rỗng tuếch, bên cạnh một cái ghế nằm, Sở Hồng Vũ còn đang lười biếng hưởng thụ tà dương hôm nay.

Sở Du Nhiên đẩy cửa ra, nhìn thấy Sở Hồng Vũ nằm ở trên ghế còn đang lắc lư, nhếch miệng lên, đi tới phát người máy một cái chỉ thị, để nó đem đồ vật trên đất thu thập sạch sẽ.

Sở Hồng Vũ lười biếng mở mắt ra, ghét bỏ hừ hừ, “Một cỗ ý vị của mèo!”

Sở Du Nhiên sắc mặt càng 囧, tất cả giống đực đều được xếp vào ra đa khí vị, trên người cậu có mùi vị của Wells, giấu đều không giấu được. Có loại cảm giác đi ra ngoài ăn trái cấm bị phụ thân phát hiện, Sở Du Nhiên lúng túng đâm đâm phía sau lưng Sở Hồng Vũ, thấp giọng hỏi hắn: “Hai ngày nay cha ăn cơm thế nào?”

Sở Hồng Vũ hừ hừ, “Không ăn.”

Sở Du Nhiên tiếp tục đâm, “Này chừng mấy ngày cha đều không ăn cơm?”

“Con là đứa không có lương tâm, cha chỉ lo lo lắng cho con bị cẩu điêu đi, làm gì có có tâm tình ăn cơm, đúng, năm ngày rồi cha không ăn cơm rồi!” Sở Hồng Vũ mở mắt ra, ngẩng đầu lên, nhìn Sở Du Nhiên 囧 đỏ mặt, còn muốn nói vài câu, liền thấy Sở Du Nhiên ánh mắt áy náy nhìn hắn, cặp mắt đào hoa tinh xảo, cực kỳ giống chính mình, mà cảm xúc trong mắt, cực kỳ giống người kia.

Sở Hồng Vũ nhắm mắt lại, không dám nhìn ánh mắt Sở Du Nhiên nữa.

Sở Du Nhiên sau khi cảm giác được Sở Hồng Vũ cảm xúc biến hóa không hiểu nháy mắt mấy cái, ánh mắt lóe lên một tia nghi hoặc. Sở Hồng Vũ không có cho cậu cơ hội tiếp tục suy nghĩ sâu sắc, vỗ bàn một cái, hiệu trưởng đại nhân vung tay lên: “Đi! Về nhà ăn cơm! Ba ba muốn ăn thịt!”

Sở Du Nhiên: “...” Vừa nãy nhất định là ảo giác của cậu! Người này vẫn là bá đạo như thế!

Công bố mình đã đói bụng năm ngày Sở hiệu trưởng muốn ăn thịt, làm tiểu áo bông, Sở Du Nhiên tự mình liên hệ nhà bếp, muốn một khối thịt lớn mới mẻ, quyết định buổi tối hầm một nồi. Đương nhiên, cậu không có quên đại tiểu than quả bàng của chính mình, gửi tin nhắn kêu đến đồng thời ăn.

Sở Hồng Vũ xem Wells vẫn là bộ dạng rất xoi mói, nhìn mũi lại xem mắt, thấy thế nào làm sao cũng không vừa mắt. Quả thực liền giống như đến kỳ kinh nguyệt, tâm tình thay đổi thất thường, đặc biệt có vẻ thần kinh.

Wells bình tĩnh không nhìn, ngược lại hắn đã quen, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nhìn tiểu bạn lữ, thuận tiện đút cho cháu trai mấy miếng, thoạt nhìn vô cùng thích ý.

Đợi Sở Hồng Vũ ăn uống no đủ, nhìn người đối diện vẫn luôn không biết xấu hổ xem con trai chính mình, Sở hiệu trưởng nhíu nhíu mày, “Ra đi luyện một chút?”Wells ánh mắt lóe lên một nụ cười, nghiêm túc ngữ điệu thật giống đang trình bày một sự thật, “Thầy không đánh lại được con.”

Sở Du Nhiên bất mãn tại dưới đáy bàn đá Wells một chút: Ông ấy đã rất không bình thường anh làm sao còn kích thích ông ấy?

Quả nhiên, Sở Hồng Vũ cười lạnh hai tiếng, “Thời điểm tôi dạy cho cậu, cậu còn đang bú sữa đấy!”

Wells hé mắt, hiển nhiên đối với cái từ bú sữa này có chút bất mãn, bên trong con mắt màu vàng óng bay lên chiến ý, thoạt nhìn càng ngày càng sáng, thật giống đối với quang minh chánh đại đánh thầy giáo + cha vợ chuyện như vậy cũng sinh ra hứng thú, hắn đứng lên, duỗi ra một cái ngón tay, nghiêm túc nói: “Bồi thầy một canh giờ.”

Sau đó hai người liền vèo vèo nhảy xuống cửa sổ, tìm địa phương đi đánh nhau.

Sở Du Nhiên chạy đến bên cửa sổ nhìn một chút, hai người đã không thấy...

Dillow nhảy lên bệ cửa sổ, sau khi ngóng nhìn một cái vuốt móng vuốt, ghét bỏ nói: “Ấu trĩ!”

Sở Du Nhiên đem bé ôm đến trên ghế salông, cảm thán một chút tiểu tử càng ngày càng nặng, ngược lại xoa xoa cái bụng, Sở Du Nhiên hỏi: “Dillow, ngày hôm nay ở trường học làm cái gì?”

“Đánh nhau, ăn, ngủ.” Dillow lưu loát trở mình, bảo hộ được cái bụng thịt vù vù của chính mình.

Sở Du Nhiên cúi đầu nhìn né, “Đánh nhau? Cùng ai?”

“Cùng mấy con mèo sát vácj ~” Dillow giương lên đầu nhỏ, vẻ mặt đó, chỉ có thể dùng một cái từ để hình dung: Vương chi miệt thị!

Sở Du Nhiên đột nhiên vì thầy Hal lau vệt mồ hôi, nghĩ thầm thân thể cậu đã tốt, ngày mai vẫn là lên lớp đi, bằng không để một mình thầy Hal chăm sóc đám nhãi con này, thầy Hal không chắc sẽ khóc.

Sau một tiếng, Wells từ trước cửa sổ bò vào, một mặt nghiêm túc nói: “Không cẩn thận, thắng.”

Sở Du Nhiên khóe miệng giật một cái, “Cho nên người tìm anh phiền toái không có mặt mũi trở về.”

Wells gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng thế.”

Sở Du Nhiên: “... Anh giỏi quá.”

Chiến đấu thắng lợi quốc vương bệ hạ rốt cục không có người ngăn cản đường hoàng đem vương hậu của mình mang về tẩm cung, đưa cháu trai ngu xuẩn đã mệt rã rời ném cho quan hầu, được như nguyện đem vương hậu của mình ngậm lên giường, nhưng đáng tiếc, tại thời điểm hắn muốn nhào lên, vương hậu điện hạ mắt long lanh: “Biến thành thú thân cho em ôm một chút!”

Wells: “...”

“Đêm nay anh liền biến thành thú thân ngủ, trước sáng sớm ngày mai không cho biến trở về đến.”

Wells bất mãn nâng lên mặt Sở Du Nhiên, lên án nói: “Thân ái, ngày hôm nay cũng coi như là tân hôn của chúng ta.”

Sở Du Nhiên bĩu môi, “Anh không có nói cho em chuyện phát sóng trực tiếp, em hiện tại rất không cao hứng.”

Wells sửng sốt một chút, nhất thời không biết nên làm sao dỗ, hắn có thói quen đem tất cả mọi chuyện đều khống chế trong bàn tay mình, còn thật không nghĩ nhiều như thế. Thử dò xét cúi đầu, nhìn giống cái mình âu yếm đồng dạng lên án nhìn mình, Wells bất đắc dĩ, biến thành thú thân nằm tại bên người Sở Du Nhiên cà cà, mặc cho xoa.Sở Du Nhiên vui vẻ, ôm mèo lớn cảm giác rất tốt, mạnh mẽ hôn một cái, “Ngủ ngon, thân ái.”

Khai trai ngày thứ hai liền bị đoạn thịt quốc vương bệ hạ muốn tìm bất mãn vùi ở trong lòng bạn lữ, hai người dịu dàng thắm thiết ôm nhau ngủ một đêm. Nhưng mà sáng sớm mở mắt ra, Sở Du Nhiên liền đưa ra ý kiến muốn đi trường học, Wells trực tiếp biến thành người đem người hành hạ hắn một đêm đánh gục, hung ác hôn lên.

Sở Du Nhiên nắm lấy vai Wells, bị động chịu đựng nụ hôn này, không biết nói chuyện làm sao lại đột nhiên liền phát tình, tính dục của thú nhân đều là dồi dào như vậy sao? Tình huống này là thế nào?!

Cũng may Wells chỉ là trước tiên đòi điểm lợi tức, cũng không tiếp tục đi xuống, Sở Du Nhiên thở phào nhẹ nhõm, tức giận trừng người trên người mình liếc mắt một cái, không cẩn thận lại bị gương mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng này qua lại đến thất thần. Mới vừa tỉnh ngủ, mèo lớn trong ngày thường lạnh lùng nghiêm nghị nghiêm túc còn có chút lười biếng, bên trong con mắt màu vàng óng phảng phất vụn nhỏ ánh sao, tràn đầy, đều là bộ dáng của mình. Sở Du Nhiên thỏa mãn bốc lên khóe miệng, sờ về phía hai má Wells, cảm thán: “Nếu như Dillow có thể biến thành người, có thể đẹp trai giống anh không?”

“Không biết.” Quốc vương bệ hạ phi thường lãnh khốc đánh gãy ảo tưởng của bạn lữ, lý do phi thường đầy đủ, “Nó ngu xuẩn như vậy, trưởng thành tuyệt đối không dễ nhìn.”

Sở Du Nhiên: “...” Đây thật sự là chú ruột sao?

Trường học khu trẻ nhỏ, lớp Tiểu Cửu.

Sở Du Nhiên về tới trường học, bọn nhỏ hưng phấn vây quanh cậu, từng đứa từng đứa đôi mắt chăm chú theo dõi cậu, còn thẳng thắn hít cái mũi nhỏ. Hơn nữa xoay quanh đặc biệt có quy luật, một vòng một vòng lại một vòng, Sở Du Nhiên nhất thời cảm thấy được đám nhóc này đang đánh thái cực tổ chức bát quái trận, cậu muốn đầu hàng rồi lại bị vây giữa đámđại yêu quái này.

Mấy ngày không gặp.

Cậu ngồi xổm người xuống, vừa định đưa tay ôm đã thấy Miller chuyển tới trước mắt cậu, tiểu tử kinh ngạc thốt lên một tiếng, lùi về sau ba bước xa, những đứa nhỏ khác vừa nhìn tiểu đồng bọn động tác nhất kinh nhất sạ, lập tức noi theo, dồn dập lùi về sau, hìn dáng sợ hãi: (⊙o⊙)!

Sở Du Nhiên nhìn bát quái trận khuếch trương lớn hơn một vòng, nhất thời có một loại dự cảm xấu. Quả nhiên, Miller sức quan sát max duỗi ra móng vuốt chỉ vào miệng Sở Du Nhiên: “Mùi vị giống đực! Đặc biệt nồng nặc!”

Sở Du Nhiên đỡ trán, thật là muốn đem tên tiểu tử này nhốt vào trong lồng tre làm sao bây giờ?

Hal hiển nhiên đã não bổ cái gì, mắt to vụt sáng nhìn miệng Sở Du Nhiên, sắc mặt so với Sở Du Nhiên còn hồng hơn. Chuyện không phù hợp với thiếu nhi, Hal liền đem nhóm trẻ con đều đánh đuổi, chỉ có Dillow lười biếng nằm nhoài trên nhánh cây, ghét bỏ liếm liếm móng vuốt, phùn tào: “Ngu!”

Hả?

Archer cùng Caly đồng thời ngửa đầu, hai mặt cùng chung một mối thù, ý kia: Cậu có phải là muốn đánh nhau?Dillow sách một tiếng, cùng nhịp điệu Wells ghét bỏ bé giống nhau, báo nhỏ đứng ở trên cây, ở trên cao nhìn xuống, nói chuyện đến ngay cả Sở Du Nhiên cũng muốn đánh bé: “Đánh hai người các cậu ngu xuẩn căn bản không tốn sức.”

Mắt thấy ba đứa nhỏ lại lao vào đánh nhau, Sở Du Nhiên cũng không cảm thấy kinh ngạc, để Jimmy nhìn bọn họ, chỉ cần không bị thương, liền mặc bọn họ dằn vặt. Ở trong sân chuyển một vòng, phát hiện dưới tàng cây dĩ nhiên đặt vài cái vòng lăn, Sở Du Nhiên tò mò đi tới gảy mấy lần, hỏi Hal, “Đây là ai sắp đặt?”

Hal nhanh chóng giải thích: “Là mẫu phụ Vic đưa tới, ngài ấy nói Vic liền lười biếng lại mập, cần thiết rèn luyện.”

Sở Du Nhiên vừa nhìn Vic tròn vo, tiếp tục nhìn Panda càng thêm tròn vo, nhíu mày, hai đứa nhỏ này xác thực nên vận động nhiều.

Ở trong mắt Sở Du Nhiên xem ra, Dillow nếu biến thành hình người nhất định là tiểu vương tử tuấn mỹ mặt lạnh, Archer tuyệt đối là tiểu tử tóc đỏ rắn chắc, Caly là tiểu ấu nam dương quang tuấn mỹ. Còn Miller lén lút trốn ở một bên, không biết đang quan sát gì, nhất định là đứa bé mắt to ngây thơ. Jimmy nằm nhoài trên nhánh cây ưu nhã lắc đuôi của chính mình, sẽ là công tử nhỏ tuổi tao nhã, ngẫm lại Tam ca của bé tuy rằng đầu óc không tốt, nhưng mặt vẫn là xinh đẹp, Jimmy rõ ràng cho thấy là con ngoan hữu dũng hữu mưu có nội hàm, sau này tuyệt đối là đại mỹ nhân.

Như thế vừa nhìn, chỉ có Vic cùng Panda, lười hận không thể đem mình bày ra thành một tấm bánh, thật không nhìn ra dáng dấp về sau ra sao, vì bọn nhỏ suy nghĩ, Sở Du Nhiên ngoan nhẫn tâm, “Panda bồi Vic đồng thời, giảm béo!”

Đang gặm gậy trúc Panda không khỏi bối rối ... Ăn ngon đột nhiên muốn giảm béo là có ý gì? Vốn là không thể nào nói gấu mèo mập đột nhiên kích động, mạnh mẽ bỏ ra một câu, “Thầy giáo! Thầy thật ngốc, con không mập!”

Sở Du Nhiên nhìn cái vóc người này của bé, rất nghiêm túc cấp sửa chữa, “Bảo bối nhi, con như vậy chính là mập, như...” Sở Du Nhiên tìm một vòng, sững sờ là không có ở trong lớp tìm ra một người gầy, vì vậy chỉ tay vào thầy Hal, “Như thầy Hal như vậy mới gầy, nhớ chưa?”

Thầy Hal cẩn thận sờ sờ bụng của mình, mặt liền đỏ.

Panda phản kháng không có hiệu lực, cả người đều ủ rũ ủ rũ, Vic nhưng là tinh thần nhếch đầu lên, sau khi móng vuốt chấm đất đứng thẳng, hai mắt sáng lấp lánh nhìn bằng hữu của chính mình, thậm chí có kèm? ⊙▽⊙ hạnh phúc tới quá nhanh lại như một trận gió to, a vù vù thổi!

Vì Sở Du Nhiên nhẫn tâm, thành lập tổ hai người giảm béo!

Vì để cho gấu mèo mập có thể chính mình động, Sở Du Nhiên suy nghĩ một chút, quyết định đề nghị làm một cái thang trượt. Tại tinh cầu này, căn bản cũng không có thang trượt, nhóm ấu tể giải trí ngoại trừ leo cây chính là nhào cắn đồ chơi, như Dillow bọn họ loại đứa nhỏ hiếu động này còn nói được, Panda như vậy, cậu đừng muốn cho chính nó tự động.

Trường học sau khi nhận được đề nghị của Sở Du Nhiên không chút suy nghĩ liền phê chuẩn, thân phận của Sở Du Nhiên ở đây, cậu ta muốn cái gì cũng phải cho, hơn nữa rất nhanh liền làm theo yêu cầu.Hai ngày sau, lớp Tiểu Cửu dựa vào vị trí tường cài đặt một pháo đài nho nhỏ đầy màu sắc, tất cả đứa nhỏ đều vây quanh cái pháo đài này hai mặt nhìn nhau, không biết đây là cái thứ gì. Sở Du Nhiên đem Panda ôm đi, đặt ở trên miệng thang trượt, tiểu tử nhìn chung quanh một chút, còn chưa hiểu đây là muốn làm gì, có thứ tự chuồn liền tuột xuống.

Tiểu bàn tử sợ ngây người!

Thú vị!

Vừa nhìn thấy vật này là chơi như vậy, tất cả đứa nhỏ đều xông lên trên, Dillow, Archer cùng Caly trong nháy mắt đem nơi này xem là địa bàn mời, ba đứa nhỏ leo lên liền đánh nhau, Sở Du Nhiên một đầu hắc tuyến, thời điểm bọn họ ba đứa không có chơi đùa. Thầy Hal gấp gáp ở phía dưới nhảy nhót, vẫn luôn nhắc tới: “Không nên đánh nhau, không sẽ té xuống, mau xuống dưới mau xuống dưới!”

Sở Du Nhiên lập tức sai người ở phía dưới phô một tầng thảm dày đặc, giống đực cướp địa bàn hình như là thiên tính, tự nhiên ngăn lại không được, chỉ có thể bảo vệ. Cái thang trượt này vật liệu chế tác đều là kim loại, xung quanh cậu cố ý sai người bọc một tầng phòng hộ một bên, vật này đặc biệt trải qua dằn vặt. Hơn nữa, Sở Du Nhiên cố ý đặt kích cỡ lớn, lại sợ bọn nhỏ quá mập, không cẩn thận kẹp lại xuống không được!

Bởi vì mình là người thứ nhất chơi, Panda luôn luôn lười biếng dĩ nhiên lần thứ nhất có ý thức cạnh tranh, sau khi vụng về leo lên, đặt mông đem Caly chen tách, chậm rãi xê dịch về miệng thang trượt. Sở Du Nhiên ngạc nhiên nhìn Panda, giống đực nên có cạnh tranh ý thức, Panda vẫn luôn không tranh không đoạt bộ dạng chậm rãi, hiện tại vì là ấu tể giống đực rốt cục cũng phải có tính tranh đoạt.

Có lẽ là bị Panda lần thứ nhất quăng cái mông cướp đồ vật chấn động đến, ba đứa nhỏ cũng dừng đánh, tất cả đều vây xem gấu mèo mập, Sở Du Nhiên đẩy Jimmy cùng Miller một cái, “Hai người các con, thỉnh thoảng cũng phải rèn luyện một chút năng lực leo lên, đều đi chơi đi.”

Lớp của Sở Du Nhiên bọn nhỏ đang ở giai đoạn tò mò tìm tòi, lớp cách vách tiểu sư tử hổ báo đã tò mò hướng bên này mong chờ, thầy Hal nhìn Sở Du Nhiên dáng dấp cười nhạt, lo lắng hỏi: “Thầy Sở như vậy sẽ không khiến hai lớp đánh nhau nữa phải không?”

Sở Du Nhiên cười nheo mắt lại, dáng dấp như trước ôn nhuận ưu nhã, trên mặt tinh xảo bởi vì cái nụ cười này tản ra ánh sáng ấm áp lòng người, dường như có thể đem tất cả xung quanh đều bao phủ khí tràng ấm áp, liếc mắt nhìn cũng làm người ta cảm thấy được năm tháng yên tĩnh, không đành lòng quấy rối. Trong giọng nói của cậu đồng dạng mang theo ý cười, ngữ điệu cũng là chậm rãi, cậu nói: “Nếu như thầy Claude không quản được các con của anh ta, chạy tới khiêu khích vân vân, Dillow bọn họ nhất định phải học được bảo vệ. Thầy Hal, những kiến thức bọn nhỏ phải học chỉ vừa mới bắt đầu, nửa cuối năm học, còn phải học thực hành nha.”

Thầy Hal: Tuy rằng không phải hiểu lắm, nhưng khi nhìn thầy Sở nói bộ dáng rất sâu xa.

Sở Du Nhiên ^_^

“Khai giảng đến bây giờ, tôi vẫn luôn áp chế thiên tính của bọn nhỏ, để cho bọn nhỏ bé ngoan tại địa bàn của chính mình dằn vặt, là vì làm cho bọn nhỏ bỏ tật xấu của chính mình đồng thời học quy củ, không quy củ không thành quy tắc, mặt khác, chúng ta muốn cho bọn nhỏ ngoan ngoãn, cho rằng thủ tục, để cho bọn nhỏ học được tuân thủ, như vậy bọn nhỏ lớn rồi mới có thể có nhân sinh quan chính xác của chính mình, điểm ấy bọn nhỏ học rất tốt, thầy xem, bọn nhỏ biết đến xâm chiếm đồ của người khác là không đúng.” Sở Du Nhiên cười vỗ vỗ vai Hal, cảm khái nói: “Tôi sau này không thể vẫn luôn ở đây, nếu như ngày nào đó có việc tới không được, thầy Hal phải cực khổ rồi.”

Thầy Hal cảm động vỗ vỗ bộ ngực gầy yếy của chính mình, “Anh yên tâm! Em bảo đảm học tập cho giỏi, mau chóng từ trợ thủ chuyển tới thầy giáo chính thức!” Tuy rằng vẫn là không hiểu chuyện này cùng lớp sư tử hổ báo khiêu khích có quan hệ gì.

Sở Du Nhiên cười híp mắt khen: “Thực sự là thỏ con hiền lành.” Hi vọng đem bọn nhỏ lớp sư tử hổ báo dẫn lại đây, hai cái lớp khai chiến sau này chỉ ham muốn hòa bình, thỏ nhỏ còn có thể bình tĩnh như thế.

Thầy Hal ngượng ngùng nở nụ cười, bị khen đặc biệt thật không tiện.

Buổi chiều thời điểm tan học, bảo bảo khác được thầy Hal đưa đi, vì Sở Du Nhiên cùng Dillow đã bại lộ thân phận suy nghĩ, hai người không thể lại xuất hiện tại cửa lớn đưa đứa nhỏ, như vậy vừa vặn dễ dàng cho Wells, đồng thời đóm bạn lữ cùng cháu trai, cũng không làm lỡ.

Sau khi lên phi hành khí, Dillow còn đang hưng phấn cái thang trượt kia, Wells tâm tình rất tốt nhu nhu cái bụng cháu trai, “Trở về cho con cái thang lớn.”

Dillow không thể nào tin tưởng nhìn chú của mình, ánh mắt viết đầy không tín nhiệm →_→ chú sẽ tốt bụng như vậy? Chú có thể đối với con tốt như vậy? Chú mau nói chú có phải là có âm mưu gì? Con có thể nói cho chú, con Dillow đại nhân không sợ âm mưu, không sợ khiêu chiến, đối với cái gì đều không có lo sợ! Chú đừng muốn tính kế con!

Sở Du Nhiên nhìn Dillow cái biểu tình không tín nhiệm này, suy nghĩ thêm Wells trong ngày thường râdt hay đùa Dillow, nhất thời cảm thấy chính mình là đứng ở bên phe của Dillow, bởi vì ngay cả cậu đều cảm thấy được đây chỉ là thủ đoạn Wells đùa Dillow, không chắc đứa nhỏ mới vừa cao hứng ngao ~ chú cho con cái thang trượt lớn, Wells sẽ mặt không thay đổi nói cho nó biết: Đùa con mà thôi, đồ ngốc.

Nhìn bạn lữ của mình cùng nhãi con mình nuôi lớn đều không tín nhiệm mình, Wells hơi nhíu mày, nhìn bên ngoài cửa sổ, không nói một lời.

Sở Du Nhiên nháy mắt mấy cái, đâm đâm Dillow, nháy mắt với tiểu tử, con như vậy chú rất thương tâm, nhanh đi hò hét.

Dillow liếm liếm móng vuốt, rầm rì một tiếng, dùng móng vuốt nhấn nhấn phía sau lưng Wells, ngạo khí nói: “Kỳ thực, con cũng không cần, bất quá... Nếu như chú tặng con, con cũng sẽ rất cao hứng ╭(╯^╰)╮ “

Wells quay đầu, khẽ cười một cái, “Rất vui vẻ?”

Sở Du Nhiên trong nháy mắt tại trên eo Wells nhéo một cái, thuận tiện trừng mắt một cái, cậu tin tưởng, nếu như không ai ngăn cản mèo lớn hỏng này, hắn tuyệt đối sẽ nói lời Dillow không thích nghe, trước khi về đến nhà tuyệt đối liền muốn tiến hành một hồi chú cháu đại chiến. Wells người này, không quản hắn cười hoặc không cười, rất ít người có thể đoán ra hắn muốn làm cái gì, nhưng là bằng cảm giác Sở Du Nhiên liếc mắt một cái có thể nhìn ra, nhờ có tinh thần lực trói chặt, khiến quốc vương bệ hạ muộn tao đều thành trong suốt hóa.

Trên eo bị nhéo một cái, không đau, trái lại có chút ngứa, Wells bị cắt đứt dòng suy nghĩ, bỏ qua ý nghĩ cháu trai đả kích, quay đầu cưng chìu nhìn Sở Du Nhiên, “Làm nũng?”

Sở Du Nhiên đem Dillow ôm, cười khét trên mặt đối phương, “Đúng, làm nũng.”

Tác giả có lời muốn nói:

Người một nhà ưu tang:

Đại than quả bàng bệ hạ: “Vợ ta vẫn là vạch trần ta bề ngoài lãnh khốc, nhưng lại vĩnh viễn chọc tâm ta, chọc tâm ta, làm sao bây giờ?”

Tiểu than quả bàng điện hạ: “Thế giới này ngoại trừ ta, đều ngu xuẩn không thể nhìn được? Còn có ai động một hòm quả cầu lông của ta, thiếu một cái thì đánh người đó.”

Chiến Thần vương hậu Sở Du Nhiên: “Trong nhà có hai người ở phương diện khác rất không thuần thục ngu ngốc, còn đều coi ta là bệnh thần kinh, này có thể trách chỉnh?”

---- Dillow đen sì lao nhanh mà tới ----

Hết chương 38