Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

Chương 5: Chương 5:




Khanh Hoan thay quần áo xong xuôi thì lại xuất hiện trên màn ảnh lần nữa.
 
Các anti qua đường* đều đã chuẩn bị sẵn sàng để cười nhạo Khanh Hoan vì cô mặc bộ đồng phục lớp F xấu nhất, trên đồng phục còn có con cóc ghẻ xấu xí biết bao nhiêu.
 
(*) Là kiểu anti gặp ai cũng chê.
 
Kết quả, khi họ vừa thấy.
 
Ngây người.
 
Màu xám xịt giúp làn da của Khanh Hoan trắng sáng hơn, con cóc ghẻ trên áo không thể xóa đi nhưng lại tạo một sự tương phản rõ nét với vẻ đẹp trời ban tinh tế, không góc chết của Khanh Hoan. 
 
Tác dụng của sự tương phản là gì?
 
Chính là làm nổi bật.
 
Không biết có phải vì lí do này hay không mà khán giả cảm thấy dường như Khanh Hoan trong bộ đồng phục xấu xí còn đẹp hơn trước khi thay quần áo.
 
Cô gái tóc vàng, tóc hime chưa từ bỏ ý định mà đang đứng bên ngoài cũng ngẩn người.
 
Khanh Hoan thấy họ cứ nhìn chằm chằm vào mình thì sờ con cóc ghẻ trên áo một cách âu yếm, hối lỗi cất lời: “Bộ quần áo này đẹp quá, tiếc là tôi mặc vào thì không thể hiện hết vẻ đẹp của nó được.”
 
Cô ngẩng đầu nhìn cô gái tóc vàng, tóc hime, khuôn mặt nhỏ rất nghiêm túc mà bảo: “Nếu các cậu mặc vào, chắc chắn sẽ làm cho bộ quần áo này tỏa sáng rực rỡ, sẽ khiến bốn phương ngỡ ngàng vì vẻ đẹp này.”
 
Cô gái tóc vàng, tóc hime khó khăn lắm mới “nạp đủ điện”, chuẩn bị lấy lại sức để chế nhạo Khanh Hoan lúc Khanh Hoan thay đồ xong, nhìn thấy đôi mắt to chân thành, ngấn nước của Khanh Hoan thì suýt nữa thốt lên câu: “Cảm ơn cậu.”
 
Nể mặt các cô thế à?
 
Đến chết cũng khen bọn họ xứng với cóc ghẻ hơn.
 
Trước đó một thời gian, cô gái tóc vàng và tóc hime từng ở nước H, họ cũng có độ nổi tiếng và fan trung thành của riêng mình.
 
Nhóm fan đó có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, bình thường tóc vàng và tóc hime chỉ cần tỏ ra tủi thân một chút khi bị người khác, hay thậm chí là giáo viên nói lời không tốt thì những fan này sẽ cùng công kích. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Song, giờ đây bọn họ đang rất ù ù cạc cạc.
 
Bọn họ không rõ Khanh Hoan đang chê thần tượng của họ xấu, hay là đang khen thần tượng của họ xấu.
 
Tóc vàng và tóc hime cũng không rõ, nên không thể phản bác được, chỉ có thể ấm ức trong lòng, đưa Khanh Hoan đến phòng tập nhóm của bọn họ.
 
Chu Noãn Noãn đến phòng tập muộn hơn một chút, đang nói gì đó với các cô gái bên trong, vành mắt đỏ hoe giống như đang chịu rất nhiều uất ức. Nhìn thấy Khanh Hoan trở lại thì vội lau khô nước mắt, gương mặt tái nhợt nở nụ cười với Khanh Hoan: “Hoan Hoan ơi.”
 

Ánh mắt của các cô gái khác nhìn Khanh Hoan đều có sự khinh miệt nhiều ít.
 
“Noãn Noãn, sao bây giờ cậu mới về?” Tóc vàng và tóc hime vừa thấy Chu Noãn Noãn đã vội thân thiết đi qua.
 
“Tớ…” Chu Noãn Noãn làm bộ liếc Khanh Hoan với vẻ e dè.
 
“Noãn Noãn lấy hành lý giúp Khanh Hoan, mà hành lý quá nặng nên Noãn Noãn bị tụt lại phía sau.” Có người trừng mắt nhìn Khanh Hoan rồi thấp giọng trả lời.
 
Tóc vàng lập tức nổi giận: “Khanh Hoan quá đáng quá nhỉ? Noãn Noãn, cậu đã bỏ luyện tập vì cậu ấy, vậy mà cậu ấy còn sai cậu như người hầu!”
 
“Đừng trách Hoan Hoan, là tớ tự nguyện mà!” Chu Noãn Noãn vội ngăn tóc vàng lại.
 
Cô ta nhìn Khanh Hoan, Khanh Hoan cau mày, khuôn mặt nhỏ bình tĩnh, kiên định nhìn cô ta chằm chằm.
 
Chu Noãn Noãn lo lắng đến độ rơi nước mắt: “Hoan Hoan, em đừng tức giận. Bọn chị không nói xấu em.”
 
“Em không tức giận.” Khanh Hoan vẫn nhìn Chu Noãn Noãn không chớp mắt.
 
Chu Noãn Noãn làm như rất sợ Khanh Hoan tức giận, nước mắt thi nhau rơi xuống: “Hoan Hoan à, chị và mọi người không nói xấu em mà. Chị chỉ sợ hai ngày này chị không luyện tập thì biểu hiện ở buổi công diễn không tốt và sẽ bị loại.”
 
Cô ta nhìn Khanh Hoan với ánh mắt trần trề hâm mộ thuần khiết: “Hoan Hoan à, chị rất hâm mộ em. Mỗi ngày bọn chị đều phải cố gắng luyện tập, nếu thiếu một ngày thì có thể sẽ tụt vài bậc, chỉ có em là khác.”
 
Ánh mắt cô ta dừng trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Khanh Hoan, giọng điệu bất giác trầm xuống: “Em không cần biểu diễn gì thì vẫn có rất nhiều fan thích em.”
 
[Ôi, Noãn Noãn đúng là thiên sứ hàng real luôn á, rõ ràng là bị Khanh Hoan ức hiếp đến khóc luôn mà còn tìm mọi cách để dỗ Khanh Hoan vui vẻ. Cô ấy hiểu chuyện quá, cũng khiến người ta đau lòng quá!]
 
[Khanh Hoan không cần biểu diễn mà vẫn có thể đi tiếp sao? Một phế vật chỉ có thể dựa vào mặt để hút fan, rồi dựa vào thân thể để lấy lòng kim chủ, lén lút mua phiếu bầu cho cô ta hay sao đó. Noãn Noãn không cần hâm mộ cô ta, Noãn Bảo bọn tôi sẽ liều mạng bầu phiếu cho cô, cho dù có phải hy sinh tính mạng cũng phải cho cô ra mắt!]
 
[Ha ha, một đám ngu ngốc, mùi hoa sen trắng nồng đến cay mắt mà còn bênh được! Chu Noãn Noãn đang châm chọc Khanh Hoan chỉ dựa vào cái mặt, mấy người điếc hay là ngốc mà không nghe ra thế hả?!]
 
[Khanh Hoan còn có mặt mũi tức giận sao? Cái loại phế vật không biết đếch gì, lại còn không biết xấu hổ mà đòi chiếm vị trí của mấy em gái vừa có tài vừa biết cố gắng khác!]
 
Khanh Hoan cũng không nghiêm túc nghe Chu Noãn Noãn nói cái gì, sự chú ý của cô đã bị chiếc cằm của Chu Noãn Noãn thu hút. Cô bước gần lên một bước, Chu Noãn Noãn lập tức cô rụt lại, trốn tránh một cách yếu ớt, đáng thương một bước. Tóc vàng cảm giác được Chu Noãn Noãn khẽ nhéo tay mình thì lập tức hiểu ý, cao giọng hô lên: “Đánh người! Khanh Hoan muốn đánh Noãn Noãn.”
 
Các thí sinh ở phòng tập khác đều bị âm thanh này thu hút, vây kín cửa, ríu rít nghị luận, hoặc là kêu Khanh Hoan dừng tay.
 
“Hoan Hoan à, nếu đánh chị có thể làm em vui hơn một chút thì em cứ đánh đi!” Chu Noãn Noãn cắn môi, đưa mặt đến trước Khanh Hoan, nước mắt chậm rãi chảy dài trên khuôn mặt cô ta.
 
Khanh Hoan giơ tay lên.
 
Sóng bình luận trên màn hình sắp nổ tung rồi, fan của Chu Noãn Noãn bình luận rằng nếu Khanh Hoan dám động đến một cọng tóc của Chu Noãn Noãn của bọn họ, thì họ sẽ cùng nhau tố tụng khiến Khanh Hoan phải cút khỏi giới giải trí.

 
Tuy nhiên, khung cảnh khiến ai cũng phải mắt chữ O mồm chữ A xuất hiện.
 
Khanh Hoan nâng cằm của Chu Noãn Noãn lên.
 
Dùng ánh mắt thưởng thức bảo vật hiếm có nhìn cái chấm màu đỏ trên cằm Chu Noãn Noãn.
 
“Quao.” Cô cảm thán từ đáy lòng: “Một cái mụn thật là xinh đẹp.”
 
Cả đám người đang ồn ào yên như thóc.
 
Khanh Hoan nhướng mắt hỏi Chu Noãn Noãn: “Là mới mọc sao?” Nếu lúc ở bệnh viện, Chu Noãn Noãn có cái mụn đẹp như vậy thì cô không thể không thấy được.
 
Vì để người xem thấy rõ hơn nên người quay phim đã phóng đại, quay cận cảnh cái mụn trên cằm Chu Noãn Noãn.
 
Chu Noãn Noãn bị lời nói của Khanh Hoan là sửng sốt, vội vàng che mặt lại.
 
Thật ra da cô ta không tốt lắm, chỉ cần một chút kích thích hay tâm trạng không tốt thôi là đã dễ dàng nổi mụn rồi.
 
Cái mụn này chắc chắn là do Tống Hi để cô ta một mình ở bệnh viện xách vali cho Khanh Hoan, làm tâm trạng cô ta không tốt nên mới nổi lên.
 
Cô ta rưng rưng mắt nhìn Khanh Hoan, nhất định là cô cố ý, làm tất cả mọi người nhìn thấy cái mụn đáng ghét, xấu xí trên mặt cô ta.
 
Khanh Hoan đáp lại Chu Noãn Noãn bằng ánh mắt hâm mộ.
 
Cái mụn đẹp như vậy, nếu có thể thì cô cũng muốn để nó trên mặt. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Chu Noãn Noãn cảm thấy ánh mắt đáp lại của Khanh Hoan là đang chế giễu cô ta, nước mắt bỗng nhiên không kiềm được mà rơi xuống.
 
“Buông tay!” Một giọng nam trầm thấp, cuốn hút xuyên qua đám người.
 
Các thí sinh vây quanh nghe thấy tiếng thì quay đầu nhìn lại, thấy một đoàn người, đôi mắt lập tức sáng lên, với tâm trạng đè nén nỗi kích động, họ tự dạt ra hai bên chừa lối đi cho bọn họ.
 
Máy quay chuyển qua, người đi đường đều là trai xinh gái đẹp, đặc biệt là người đàn ông dẫn đầu, dáng người cao ráo, ngoại hình tuấn tú, trong một nhóm người có giá trị nhan sắc cao như vậy mà vẫn khiến người ta không rời mắt được.
 
Anh ta chính là Thịnh Minh Huyên, ra mắt hai năm mà fan đã hơn trăm triệu, hoàn toàn xứng đáng là thần tượng đỉnh lưu trong giới giải trí, và cũng là người thừa kế tương lai của nhà họ Thịnh.
 
Bình luận bắt đầu tăng lên gấp bội mà mắt thường cũng có thể thấy được:

 
[A a a! Sao hôm nay chồng mị lại về nước vậy? Chồng mị mặc tây trang đúng là muốn giết mị đây mà!]
 
[Chồng ơi mau bò đi! Con bitch Khanh Hoan thích cọ nhiệt anh nhất, còn có phán đoán cho rằng anh là vị hôn phu của cô ta, thậm chí còn thèm muốn vẻ đẹp của anh, nửa đêm mặc áo ngủ gõ cửa phòng anh ở đây này!]
 
[Lầu trên gõ sai rồi, không phải là mau bò mà là mau chạy đi! Hu hu hu, tui lo cho nam thần nhà tui quá. Mấy người coi Khanh Hoan đang nhìn thẳng vào nam thần nhà tui kìa!]
 
[Nhưng mà, Thịnh Minh Huyên và Khanh Hoan rất xứng đôi á. Đều có nhan sắc thần tiên, tôi có thể lặng lẽ gặm CP nhan sắc thần tiên được không?]
 
[Cuốn xéo đi, Huyên thần nhà chúng tôi không cần! Huyên thần từng tuyên bố làm sáng tỏ rằng không có quan hệ gì với bình hoa kia. Hơn nữa, Huyên thần của chúng tôi đã đăng mấy cái thông báo để tránh Khanh Hoan là đã đủ ghét bình hoa đó rồi. Mong fan của bình hoa và người điều khiến của mấy người tự trọng!]
 
Không cần khán giả bình luận, tin tức tình ái Khanh Hoan ăn vạ, dùng sắc dụ dỗ Thịnh Minh Huyên rồi bị Thịnh Minh Huyên ghét bỏ đã bay đầy trời rồi. Có mấy thí sinh luyện tập trong này không biết, sau khi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của Thịnh Minh Huyên thì nhiều người nhìn Khanh Hoan với vẻ hả hê khi người khác gặp họa.
 
Khanh Hoan nhìn ánh đèn trên sân luyện tập, bước từng bước đến gần đám người Thịnh Minh Huyên như một siêu mẫu đang catwalk.
 
Ánh mắt của quần chúng ăn dưa ngây ngốc đúng như trong dự kiến.
 
Sao người này lại… xấu xí một cách đặc biệt như vậy chứ?!
 
Thịnh Minh Huyên thu hết dáng vẻ dở hơi của Khanh Hoan vào mắt, sự chán ghét không hề che dấu hiện rõ trong đôi mắt lạnh nhạt.
 
Lần này anh ta quay về là để hoàn toàn phân rõ giới hạn với Khanh Hoan.
 
Vốn dĩ anh ta còn thấy giữa Khanh Hoan và Noãn Noãn có vài nét giống nhau, nên có thể cho Khanh Hoan một ít bồi thường.
 
Song, anh ta vô tình biết được chuyện năm đó Noãn Noãn chia tay với anh ta là vì Khanh Hoan.
 
Bởi vì Khanh Hoan thích anh ta, nhất định phải có được anh ta nên mới lấy việc nhảy lầu để uy hiếp Noãn Noãn, ép Noãn Noãn làm như đã thay lòng đổi dạ, vứt bỏ anh ta.
 
Nghe bạn thân từ nhỏ say rượu nói, sau khi Noãn Noãn rời bỏ anh ta thì cũng không vui vẻ như anh ta nghĩ, cô ta cực kỳ đau khổ và cũng cực kỳ nhớ anh ta.
 
Cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng quên anh ta.
 
Nghĩ đến Noãn Noãn chịu tủi thân như vậy, Thịnh Minh Huyên chỉ hận không thể xẻ Khanh Hoan thành hai mảnh.

 
Tâm tư của cô ác độc, đen tối.
 
Cái tình cảm thích của cô khiến người ta buồn nôn.
 
Thịnh Minh Huyên đứng yên trước mặt Khanh Hoan và Chu Noãn Noãn, Chu Noãn Noãn đang nhìn cô với đôi mắt mù sương, đáng thương như chú thỏ con bị ứng hiếp khiến tim Thịnh Minh Huyên như bị dao cắt, đồng thời cũng muốn ôm chặt Chu Noãn Noãn vào lòng.
 
Nhưng anh ta biết, Chu Noãn Noãn không muốn người khác biết quan hệ của bọn họ.
 
Cô ta không giống Khanh Hoan, khinh thường việc dựa vào lưu lượng và trợ giúp của anh  ta để trở thành ngôi sao.
 
Thịnh Minh Huyên ép mình không nhìn Chu Noãn Noãn nữa, lại quay sang nhìn Khanh Hoan với ánh mắt lạnh lùng hơn. Khanh Hoan cúi đầu như đang thẹn thùng, dáng vẻ làm bộ làm tịch này khiến anh ta gai mắt hơn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 

“Ngẩng đầu lên.” Thịnh Minh Huyên lạnh lùng cất lời: “Lúc ăn hiếp thí sinh khác đến mức bật khóc chẳng phải rất kiêu ngạo sao?”
 
Khanh Hoan vẫn cúi đầu.
 
Fan của Chu Noãn Noãn nhìn thấy thì hả giận: 
 
[Khanh Hoan tiếp tục giả vờ đi, giả vờ thẩm mỹ của cô bị đảo ngược đi! Thấy Huyên thần thế nào? Cô biết Huyên thần đẹp nên không dám nhìn chứ gì?]
 
Thịnh Minh Huyên cụp mắt, nhìn chằm chằm Khanh Hoan: “Tôi nói lại một lần nữa, ngẩng đầu lên, nhìn tôi. Nếu dũng khí ngẩng đầu làm người cũng không có thì cô cũng đừng làm idol nữa, bây giờ cút xéo cho tôi!”
 
Tổng đạo diễn lo lắng đến mức xoa tay, cũng thúc giục Khanh Hoan ngẩng đầu lên.
 
Nhà họ Thịnh là một trong những nhà đầu tư của Vinh Diệu, bọn họ tuyệt đối không thể trêu vào thiếu gia nhà họ.
 
Càng đừng nói đến Thịnh Minh Huyên chưa bao giờ tham gia chương trình tạp kỹ vậy mà đã ngỏ lời có thể tới làm người hướng dẫn cho chương trình bọn họ. Đây là cơ hội hiếm có cỡ nào chứ, ông cũng không mong Khanh Hoan sẽ chọc giận Thịnh Minh Huyên.
 
Nghe giọng nói bên tai, Khanh Hoan sợ nhóm người này nổi giận sẽ nhốt cô vào gương tiên vây hãm. Vậy nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngẩng đầu lên. 
 
Trong đôi mắt xinh đẹp là làn sương dày đặc, giọt lệ vương nơi khóe mắt trong suốt lóa mắt dưới ánh sáng.
 
Ai cũng có thể khóc, nhưng cái khóc của Khanh Hoan phải nói là khiến người ta cực kỳ đau lòng.
 
Khán giả đang kêu gào không còn ầm ĩ nữa, các thực tập sinh đang hả hê khi người khác gặp họa cũng không cười nổi nữa, Chu Noãn Noãn lại chảy ra hai hàng máu mũi.
 
Ngay cả Thịnh Minh Huyên cũng sửng sốt.
 
Trong lòng tổng đạo diễn đã mềm đến rối tinh rối mù, cũng không rảnh lo chuyện khác, nhanh chóng kêu người lấy khăn giấy đến: “Con bé này, con bé này sao lại khóc? Bọn tôi cũng chưa nói gì cô mà!”
 
“Không phải mọi người nói.” Khanh Hoan nhận khăn giấy, trong lúc vô tình lại nhìn lướt qua Thịnh Minh Huyên, nước mắt vốn đang vương bên khóe mắt lại ào ào rơi xuống.
 
Bản thân cô cũng rất xấu, nhưng không giống người đàn ông này.
 
Anh ta xấu đến quá sức công kích.
 
Cô vừa liếc mắt một cái đã không kiềm được nữa.
 
Cô nhẹ nhàng giải thích: “Tôi bị… cay mắt.”
 
Tất cả mọi người đều nhìn thấy, lúc cô tạm dừng đã liếc qua mặt Thinh Minh Huyên một chút.
 
Tiếp theo đó là nước mắt ào ào chảy ra.
 
Cho nên…
 
Khanh Hoan bị mặt của Thịnh Minh Huyên làm cay mắt à?

Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.