Thí Thiên Đao

Chương 1631: Song ma hợp tác




Đợi một trong hai người bọn họ bị dây dưa chết một cách triệt để! Sở Mặc tin, Tần Thương là cao thủ ở cảnh giới này rồi, dù đã chết thì nhất định cũng sẽ để lại cho Huyết Ma lão tổ một đòn thật mạnh.

Khi ấy, mới là lúc tốt nhất cho hắn ra tay!

Trên ngân hà Huyết Ma, trong lòng Huyết Ma lão tổ đã đang thầm hận: Vật nhỏ giảo hoạt khá lắm, đến lúc này rồi mà vẫn biết bĩnh tĩnh chưa ra tay?

Quả thực cục diện giữa y và Tần Thương đã là không chết không thôi, nhưng hai người này cũng hoàn toàn không muốn cho Sở Mặc có bất cứ cơ hội nào! Cho nên, đừng thấy hai người đã đánh năm năm, dường như cũng tiêu hao rất lớn, nhất là Tần Thương, thể hiện như là cùng kiệt đến nơi. Nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn còn đang giữ sức, để lại một lá bài tẩy!

Loại dành sức và quân bài tẩy này đều dành cho Sở Mặc.

Nhưng Sở Mặc còn thông minh hơn so với suy nghĩ của bọn họ, vốn dĩ chẳng mắc mưu!

Bên kia, Tần Thương âm thầm truyền âm cho Huyết Ma lão tổ: Họ Đinh kia, tiểu súc sinh Sở Mặc còn chưa xuất hiện, chúng ta cứ tiếp tục đánh như vậy sao? Huyết Ma lão tổ cũng có chút do dự, y đang rất rối. Bởi vì trong lòng y rất rõ ràng, cho dù y thực sự có thể dùng trận pháp cấp Thánh này tiêu diệt Tần Thương, nhưng chính y cũng sẽ vì tiêu hao quá lớn mà khiến cho cảnh giới bấp bênh. Đến lúc đó, Sở Mặc lại nhập vào phân thân Chí Tôn đỉnh cao kia, nhất định sẽ khiến y bị đả kích nặng nề.

Mấy năm nay y sử dụng vô số thủ đoạn muốn tìm ra Sở Mặc, nhưng chẳng có kết quả, y cũng đã đoán được, rất có khả năng, trận pháp cấp Thánh này sẽ chẳng làm gì được Sở Mặc!

Kết luận này mặc dù khiến cho người ta vô cùng uể oải, thậm chí không muốn thừa nhận, nhưng đã tới cảnh giới như Huyết Ma lão tổ rồi, sẽ chỉ chấp nhận sự thật, mà không xử lý theo cảm tính.

- Đinh Linh, ngươi nghĩ kỹ đi, là đối phó với hắn trước, hay là đối phó với ta trước. hiện giờ ta ngươi đều là thành viên Ma tộc, thực ra, giết ta chẳng có bất cứ lợi ích gì cho ngươi! Ta thừa nhận, là ta thèm khát của cải của Sở Mặc. Nhưng chuyện này cũng không phải không thể nào thương lượng được. Trừ chuyện đó ra, giữa ta với ngươi không có một ân oán thực chất nào.

Tần Thương truyền âm cho Huyết Ma lão tổ.

Sao Huyết Ma lão tổ lại không rõ điều này? Nhưng trong mắt y, Tần Thương thực sự quá nguy hiểm! Đây là một Chí Tôn đấy!

Nếu là y động lòng muốn tranh đoạt bộ phân thân kia của Sở Mặc với mình, bản thân vốn dĩ chẳng thể đoạt được!

- Ngươi phải dùng máu Chí Tôn mà thề, không tranh đoạt phân thân kia của Sở Mặc với ta, ta có thể suy xét, sau khi luyện hóa bản tôn của Sở Mặc, sẽ chia cho ngươi một nửa!

Huyết Ma lão tổ truyền âm trả lời.

Bên kia Tần Thương đã im lặng hồi lâu. Trong quá trình này, cuộc chiến giữa hai người vẫn hoàn toàn không dừng lại, mà cứ tiếp tục. Pháp trận bao phủ khắp ngân hà vẫn vận chuyển, không ngừng chém giết Tần Thương, xói mòn đạo hạnh của y.

Chiếc hũ xám xịt trên đỉnh đầu Tần Thương càng thêm sáng ngời, trong suốt mấy năm chiến đấu, đã hấp thu tinh hoa vô tận, món pháp khí Chí Tôn này cũng được thăng hoa.

Rốt cuộc, Tần Thương gật đầu đồng ý rồi:

- Được, ta có thể dùng máu Chí Tôn để thề, không tranh đoạt phân thân kia với ngươi, nhưng, ngươi cũng nhất định phải dùng máu thề, tặng bản tôn của Sở Mặc cho ta! Bằng không, sẽ đấu đến không chết không thôi! Lúc này, Huyết Ma lão tổ không chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý, nhưng vẫn đưa ra điều kiện:

- Mấy món bảo vật trên người Sở Mặc đều thuộc về ta.

Tần Thương nói:

- Ta muốn cây đao kia!

- Không được, đao pháp của ta còn điêu luyện hơn ngươi, có thể cho ngươi lò luyện đan của hắn!

Huyết Ma lão tổ nói.

- Được! Tần Thương cũng đã chịu đựng đủ kiểu chiến đấu này rồi, trực tiếp đồng ý.

Tiếp theo, hai người trực tiếp dùng máu thề, khắp ngân hà lập tức xuất hiện đủ các hiện tượng kỳ dị.

Hai người Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ nhìn thấy, liếc mắt nhìn nhau, Kỳ Tiêu Vũ hạ giọng nói:

- Quả nhiên bọn họ vẫn bắt tay với nhau, may mà lúc trước chúng ta không ra tay.

Lúc này, khắp ngân hà vang lên âm thanh đại đạo của Huyết Ma lãotổ:

- Tiểu súc sinh Sở Mặc, nhìn thấy chưa? Chúng ta đã có chung ý tưởng, phải giết ngươi trước! Nhanh lăn ra đây, khống chế bộ phân thân kia của ngươi, mọi người cùng đánh một trận thật công bằng!

Giọng nói lạnh như băng của Tần Thương cũng theo đó truyền đến:

- Thằng ranh Sở Mặc kia, giờ chết của ngươi đã điểm, cho dù ngươi có trốn vào trong khe vũ trụ, chúng ta cũng sẽ bắt được ngươi.

Trong lúc nói chuyện, Tần Thương trực tiếp bay thẳng tới một hố đen sâu thẳm trong vũ trụ mà ra tay. Hố đen kia có thể cắn nuốt vạn vật, đến ánh sáng cũng hút vào được, nhưng dưới đòn tấn công của TầnThương, nó lại nổ ra một hơi thở kinh thiên động địa, dội lên ầm ầm!

Vô số ngôi sao bị bắn tung từ hố đen kia ra, thậm chí, còn có ngôi sao của một thế giới khác!

Toàn bộ hố đen trực tiếp nổ tung trong vũ trụ rộng lớn vô tận này, cảnh tượng đó vô cùng kinh người!

Một vầng sáng ngũ sắc khổng lồ trực tiếp xuất hiện trong vũ trụ. Vầng sáng đó lớn đến vô cùng!

Chí Tôn ra tay, liền hủy diệt cả một hố đen. Bởi vì mấy năm nay, Tần Thương vẫn nghi ngờ Sở Mặc đang trốn trong hố đen kia, cho nên, sau khi thỏa thuận xong xuôi với Huyết Ma lão tổ, y liền trực tiếp ra tay.

Mà Huyết Ma lão tổ thì lại nhắm tới một chòm sao khác, bắt đầu tấn công. Y vẫn đang thao túng trận pháp tiến hành công kích.

Một lượng tia vũ trụ dày đặc bắn về phía chòm sao kia, hàng tỉ ngôi sao trong chòm sao đó nháy mắt tan thành tro bụi!

Khắp vũ trụ đều chấn động khủng khiếp, âm thanh ù ù này có thể trực tiếp giết chết Đế Chủ! Đây đều là thủ đoạn kinh khủng nhất, bọn họ vốn không nghĩ tới việc đi tìm Sở Mặc, xem bộ dạng này, rõ ràng là muốn càn quét cày nát một lượt ngân hà!

Loại công kích không góc chết thế này, sớm muộn gì cũng ép được Sở Mặc ra.

Sở Mặc đứng trên ngọn núi của ngôi sao hoang vắng kia, chăm chú nhìn vũ trụ xoay vần kịch liệt, quay đầu nói với Kỳ Tiêu Vũ:

- Ta khống chế phân thân Chí Tôn ra tay, ngươi âm thầm đánh lén Huyết Ma lão tổ!

Sở Mặc nói xong, giao Hỗn Độn Hồng Lô cho Kỳ Tiêu Vũ:

- Ngươi cầm cái này.

Kỳ Tiêu Vũ không từ chối, trực tiếp nhận lấy Hỗn Độn Hồng Lô, sau đó nhìn Sở Mặc thật sâu, cười một cách tự nhiên, nói:

- Chúng ta đào một cái hố thật sâu cho chúng nhảy xuống!

Sở Mặc cười gật gật đầu, thân hình khẽ lắc, biến mất trong không gian.