Thí Thiên Đao

Chương 1671: Ma Quân trở về (2)




Tiểu Điệp lại nói tiếp:

- Sau đó… sẽ bị lạc trong hư không vô tận. Vận khí tốt thì có lẽ sau nhiều năm có thể tìm được một khối đất liền khác, hoặc là tìm được quê hương. Vận khí kém thì có thể cho đến lúc chết vẫn không tìm được nơi dừng chân.

Kỳ Tiêu Vũ và Sở Mặc đều không nhịn được giật mình kinh hãi, không ngờ nơi đó lại nguy hiểm như vậy. Xem ra mấy năm nay sư phụ cùng sư nương quả nhiên là chịu không ít gian khổ.

Tiểu Điệp nói:

- Nhưng ta và sư phụ con đều xem như là rất may mắn. Chúng ta không những thành công đột phá đến cảnh giới cấp Chuẩn Chí Tôn, mà còn thành công tìm được hai loại linh dược kia.

Nói xong, Tiểu Điệp mặt mày vui vẻ lấy ra hai hộp ngọc đưa cho SởMặc.

Sở Mặc gật gật đầu:

- Ngày mai con sẽ luyện dược cho sư nương!

Ma Quân nhìn Sở Mặc nói:

- Những chuyện trước kia không bắt kịp, trên đường chúng ta trở về, sư nương của con đã xem bản ghi chép nhiều năm trước. Con sống thực không dễ dàng gì, nhưng cũng rất xuất sắc!

Sở Mặc nói:

- Không khiến cho sư phụ ngài mất mặt là được.

- Ha ha, không mất mặt, đương nhiên không mất mặt! Con là niềm tự hào lớn nhất của sư phụ!

Ma Quân nâng chén rượu lên, vui vẻ uống cạn.

Đêm đó bốn người hai già hai trẻ ngồi trong một toà tiểu viện của Thiên Đạo viên, uống rượu cực kỳ vui vẻ.

Sáng sớm hôm sau, Sở Mặc đã tìm được Phong Quân Tử và Hoàng Kim Sâm, kẻ từ lâu đã giống với Phong Quân Tử, lựa chọn đi theo Sở Mặc, cùng nhau đi xin lấy một ít tinh hoa bảo dịch. Sau đó cộng thêm huyền tử thảo và bi hoan hoa, bắt đầu luyện chế bằng Hỗn Độn Hồng Lô. Hiện giờ Sở Mặc luyện dược đã hoàn toàn khác với năm xưa rồi.

Thời gian mười mấy năm phát sinh quá nhiều thay đổi, trình độ nghiên cứu và tích luỹ các loại kiến thức của Sở Mặc cũng đã đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới.

Năm đó từ một tu sĩ chỉ biết chiến đấu, giờ đây hắn đã trở thành người cực kỳ am hiểu phong thuỷ, pháp trận, luyện đan, luyện khí… Quá trình này làm cho đạo hạnh mà Sở Mặc đã tích luỹ đổi mới rất nhiều.

Những năm gần đây, hắn từng thử tu luyện tới tầng thứ năm của tâmpháp Thiên Ý Ngã Ý, bước vào cảnh giới Ngã tựu thị thiên, thiên tựu thị ngã. Nhưng đều thất bại. Hắn cũng không tu luyện một cách cưỡng ép. Bởi vì hắn cảm thấy cảnh giới kia sẽ là thời cơ để hắn thành đạo!

Nói cách khác, một khi tâm pháp của hắn tu luyện đến cảnh giới kia, vậy thì, cho dù phiến thiên địa ở vào trạng thái bị phong toả, hắn vẫn có thể nghịch thiên thành đạo như cũ!

Vì thế, vào ba năm trước, hắn đã đặc biệt đi một chuyến tới cửu thành, đón Từ Nam muội muội, người mà sống chết cũng không chịu rời khỏi thành, đồng thời cũng là muốn hỏi phụ thân chuyện này. Phụ thân ở cửu thành vẫn mang bộ dạng của một con sâu rượu, thậm chí Từ Nam còn không biết năm đó phụ thân đã từng rời khỏi cửu thành.

Sở Thiên Cơ cũng tỏ vẻ đồng tình với suy đoán của Sở Mặc, hơn nữa ông ta còn nói cho Sở Mặc biết môn tâm pháp này của Thiên Ý Ngã Ý không thuộc về thế giới này.

- Từ trước đến nay ta chưa từng nghe nói qua về môn tâm pháp này,, nó rất cao cấp. Có thể là cao hơn cả cảnh giới Chí Tôn. Có lẽ, đó là một môn tâm pháp thánh cấp, cũng có thể là cao hơn.

Sở Thiên Cơ nghiêm túc nói với Sở Mặc. Sở Mặc hỏi:

- Viêm Hoàng đại vực của chúng ta không phải là sẽ xuất hiện một tu sĩ vô cùng hùng mạnh sao?

Sở Thiên Cơ cười cười:

- Cao thủ đi vào vũ trụ mênh mông, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể lướt qua vô số thế giới trong nháy mắt.

Sở Mặc lập tức hiểu ra một chút, hắn lại hỏi phụ thân, nếu Ma tộc giáng lâm, phụ thân có xuất thủ hay không?

Sở Thiên Cơ lắc đầu:

- Ma tộc giáng lâm cũng không lật được trời, ta sẽ không xuất thủ.

- Vậy, phụ thân có muốn trở về cùng con không?

Sở Mặc hỏi.

- Ngươi ở cùng nha đầu kia nhiều năm như vậy, ngay cả một đứa cháu cũng không sinh cho ta, ta trở về làm gì?

Sở Mặc bất đắc dĩ cáo từ phụ thân, cũng không khuyên nhủ gì nữa. Hắn biết, cho dù có khuyên nhủ, phụ thân cũng sẽ không trở về cùng hắn. Về phần tại sao nhiều năm như vậy vẫn chưa có con, không phải là không thể có, mấu chốt là không dám có! Đối mặt với thời buổi loạn lạc sắp tới, cho dù là Sở Mặc, trong lòng cũng thiếu tự tin. Hắn và Kỳ Tiêu Vũ đều không muốn để con mình phải sống trong thời loạn lạc rối ren này

Tuy nói không trải qua mưa gió, không thấy được cầu vồng, nhưng thời buổi loạn lạc rối ren này, ngay cả bọn họ cũng khó mà bảo toàn tính mạng, vẫn là không muốn để đứa bé phải chịu đựng chuyện này.

Một lò đan dược đã được luyện ra rất nhanh, Sở Mặc để Kỳ Tiêu Vũ đi giao cho sư nương. Kỳ Tiêu Vũ hiểu được tâm tư của Sở Mặc, lúc đem đan dược cho Tiểu Điệp, cẩn thận hỏi một câu.

- Sư nương, còn có hai năm nữa, Ma tộc sẽ giáng lâm, lúc này…

Tiểu Điệp khẽ cười, sau đó nói:

- Không sao, đến lúc đó, các con giúp ta nuôi dưỡng đứa nhỏ.

Kỳ Tiêu Vũ bị những lời này của Tiểu Điệp làm cho sợ hãi, vội vàng trở về nói với Sở Mặc.

Sở Mặc thoáng chốc đã hiểu ra dụng ý của sư phụ và sư nương, lập tức đi tìm Ma Quân.

Ma Quân nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:

- Có một đứa con là tâm nguyện lớn nhất của sư mẫu con mấy năm gần đây, nhưng trận huyết chiến với Ma tộc lại là tâm nguyện lớn nhất mấy năm nay của ta! Rất nhiều sự việc lúc trước, ta đều không tham dự, luôn tiếc hận trong lòng. Con người ta sống trên đời, chung quy vẫn muốn đi làm một số chuyện.

- Nhưng mà…

Sở Mặc cau mày. Mọi người đều có tâm tư của riêng mình, nếu như có thể, hắn thật sự không hy vọng Ma Quân và Tiểu Điệp ở trên chiến trường. Hai người này, nhất là sư phụ Ma Quân, thật sự rất quan trọng đối với hắn. Hắn không muốn Ma Quân xảy ra bất kỳ sơ xuất nào.

- Nhưng mà cái gì? Tên tiểu tử như ngươi còn không sợ, ta lại sợ sao?

Ma Quân nhìn lướt qua Sở Mặc, sau đó nói:

- Được rồi, đừng làm như tiểu nữ nhi nữa, ngươi chính là Thiên giới chi vương đấy!

Sở Mặc cười khổ:

- Thiên giới chi vương gì chứ, ở trước mặt sư phụ, con vĩnh viễn là thiếu niên của năm đó.

- Được rồi, cút đi mau lên, không có việc gì thì ít đến làm phiền ta thôi. Chuyện này không cần thương lượng, đến lúc đó ở trên chiếntrường, ta nhất định sẽ xung phong ở phía trước.

Ma Quân thản nhiên nói, sau đó xua tay đuổi Sở Mặc đi.

Hiện giờ trong toàn bộ giới tu hành, người có thể nói chuyện như vậy với Sở Mặc đã không còn nhiều nữa. Nhưng bất kể là lúc nào, Ma Quân cũng là một trong số đó.