Thí Thiên Đao

Chương 2069: Toa Lan đạo tặc (2)




Tên Toa Lan đạo tặc rốt cục cảm nhận được sự sợ hãi vô ngần, từ trước cho tới bây giờ đều chỉ có gã đối xử với người khác như thế, chưa từng nghĩ tới Nguyên Thần bị người luyện hóa, đạo hạnh biến mất từng chút, ý thức từ từ không rõ lại là một quá trình khủng bố như vậy.

- Cho ta chết thống khoái! Đừng luyện hóa ta như thế!

Tên Toa Lan đạo tặc cũng là một người rất cứng rắn, Nguyên Thần của gã gào thét về phía Sở Mặc.

- Muốn chết thống khoái một chút? Cũng được, nói ra tất cả tiền căn hậu quả, nói ra bí mật của Toa Lan đạo tặc các ngươi!

Sở Mặc nhìn Nguyên Thần của gã cũng không luyện hóa, từ tốn nói.

- Ngươi đừng có mơ!

Nguyên Thần tên Toa Lan đạo tặc này gầm thét lên:

- Toa Lan đạo tặc chắc chắn sẽ báo thù cho ta!

Sở Mặc từ tốn nói:

- Cũng được, một lát sẽ luyện hóa sạch ý thức của ngươi, chính ta cũng có thể biết được tất cả bí mật của ngươi!

- ...

Tên đạo tặc Toa Lan này có chút sợ hãi, bởi vì gã biết, tên ác độc này thực sự nói thật. Chỉ cần luyện hóa sạch sẽ ý thức, như vậy Nguyên Thần của gã liền biến thành một loại tinh thần thể vô cùng tinh khiết. Tất cả bí mật bên trong, người ta nhìn một cái đều không sót thứ gì!

Nhưng quá trình nàyvới gã mà nói lại không cách nào chịu đựng nổi! Duy trì tinh thần tỉnh táo để chậm rãi chết đi, hơn nữa còn phải chịu tra tấn không cách nào chịu được, cho dù thân là Toa Lan đạo tặc, người đã từng bị vô số tra tấn, nhưng khi thật sự bị như vậy lại vẫn cảm nhận được sợ hãi vô ngần.

- Ngươi muốn biết cái gì? Ta nói. Sau đó, cho ta một cái chết thống khoái, đừng luyện hóa ta.

Gã trầm mặc, cắn răng nói.

- Nói ra tất cả những gì ngươi biết! Sở Mặc nói.

Lúc này, Tử Đạo, Âu Dương Phỉ cùng Mông Nã cũng đều đã đến chỗ này.

Mông Nã bĩu môi, nói:

- Phiền phức, không bằng chậm rãi luyện hóa, sau đó dùng thần thức tìm tòi, biết tất cả mọi chuyện. Vạn nhất tên khốn này nói láo thì làm sao bây giờ? Sở Mặc trong nháy mắt liền hiểu ý của Mông Nã, như có điều suy nghĩ gật gật đầu:

- Huynh nói đúng.

Tên đạo tặc Toa Lan muốn điên người, cầu khẩn nói:

- Đừng đừng đừng, tuyệt đối đừng tiếp tục luyện hóa, các ngươi như thế luyện hó, a đến cuối cùng ý thức của ta biến mất, rất nhiều ký ức cũng biến mất theo. Ta chắc chắn sẽ không nói láo, hỏi cái gì ta nói cái đó! Nếu như Nguyên Thần có thể rơi lệ, tên này phỏng chừng đã lệ rơi đầy mặt.

Thấy hù dọa cũng đủ rồi, Sở Mặc nhìn tên này hỏi:

- Nói xem, các ngươi ở đâu ra, sao to gan như vậy, dám chạy đến lãnh địa của gia tộc Cổ Thành để cướp đoạt?

Tên này u oán nhìn Sở Mặc, trong lòng tại kêu rên: các ngươi ngay cả điều này cũng không biết, chỉlà một đám thuần túy đi ngang qua? Đây không phải là ăn no rửng mỡ à? Chẳng lẽ các ngươi không sợ đạo tặcToa Lan trả thù sao?

Trong lòng nghĩ như thế, nhưng đến miệng lại không dám nói ra, mấy người này ngoại trừ đôi tình nhân kia còn tốt một chút, hai người còn lại đơn giản là ác ma, so với đám Toa Lan đạo tặc còn đáng sợ hơn!

- Thành chủ Thương Cổ Thành từng có hiệp nghị với chúng ta, Toa Lan đạo tặc chúng ta sẽ không tới nơi này gây phiền toái, nhưng gần đây, thành chủ xảy ra chuyện. Y bởi vì tham nhũng, kết bè kết cánh cùngnuôi dưỡng tư binh nên gánh một đống lớn tội danh, bị Cổ Thần gia tộc xét xử. Sau đó, hiệp nghị giữa Toa Lan đạo tặc chúng ta cùng Thương Cổ Thànhđương nhiên cũng không còn giá trị nữa. Chúng ta muốn thừa dịp hỗn loạn, cướp một mẻ lớn.

Tử Đạo ở một bên hỏi:

- Vậy tại sao trong Thương Cổ thành nhiều tu sĩ như vậy, đối với hành vi của các ngươi lại làm như không thấy?

Tên Toa Lan đạo tặc nói:

- Bọn họ đều là người của thành chủ tiền nhiệm... Tại sao phải quản chuyện này chứ? Thành nhủ tiền nhiệm đã đi, nghe nói tân thành chủsắp lên nhậm chức, còn mang theo bốn mươi tám cường giả trên Phong Thần bảng. Bọn họ đều bàng quan, căn bản không muốn quản chuyện như này. Dù sao chúng ta sẽ không cướp đoạt nhà của bọn họ.

Tân thành chủ, bốn mươi tám cường giả trên Phong Thần bảng. Tới từ Cổ Thần gia tộc!

Mấy người Sở Mặc nhất thời nhìn nhau một cái, đều đang thầm nghĩ trong lòng: Có trùng hợp như vậy hay không chứ? Nhóm người đó không phải cùng Sở Mặc bước vào chiến trường Viễn cổ rồisau đó cuối cùng còn lại 48 người hay sao? Nói như vậy, đám Hầu tử chẳng phải cũng ở trong đội ngũ đó hay sao?

Sở Mặc bất động thanh sắc hỏi:

- Đạo tặc Toa Lan các ngươi là một thế lực như thế nào? Lực lượng bên trong như thế nào?

Tên này đờ đẫn nhìn Sở Mặc, rốt cục nhịn không được, vô cùng cay đắng mà hỏi:

- Đám người các ngươi ngay cả đạo tặcToa Lan cũng không biết?

Mông Nã cười lạnh nói:

- Các ngươi rất nổi tiếng sao? Tại sao phải biết các ngươi?

- Chúng ta... Đích thực là rất nổi danh.

Tên Toa Lan đạo tặc này bây giờ chỉ còn oán niệm vô tận, tâm nói mình làm sao lại bị mấy người này chặn giết ở đây chứ? Đơn giản là cực kỳ không may!

Tiếp theo, tên này nóihết tất cả chuyện nội bộ trong tổ chức của bọnhọ. Gã căn bản cũng không xem như là bán tổ chức, bởi vì những tin tức này dường như là hoàn toàn công khai! Cả Thông đạo mấy đại cổ tộc, đều hiểu vo ocunfg rõ với lực lượng Toa Lan đạo tặc.

Cuối cùng, Sở Mặc cho người này một cái chết thống khoái. Gã mang theo vài phần thỏa mãn cùng vô tận oán niệm mà chết.

Sau đó, Sở Mặc nhìn Tử Đạo cùng Mông Nã:

- Chúng ta hình như lại gây tai hoạ rồi?

Tử Đạo cười khổ không nói, trong lòng tự nhủ đây đã không chỉ đơngiản là gây tai hoạ? Nghe xong tên Toa Lan đạo tặc giới thiệu tổ chức của bọn chúng, với người hơi nhát gan, chỉ e đều bị sợ vỡ mật. Tổ chức Toa Lan đạo tặc lực lượng cũng không phải chỉ cường đại, mà là vô cùng cường đại!

Bằng không, bọn chúng làm sao có thể ở nơi như Thông đạo mà tung hoành nhiều năm như vậy? Đã tồn tại những năm tháng vô tận.

Tuy nói những cổ tộc kia không muốn chấp nhặt với cùng Toa Lan đạo tặc, nhưng sự thực không phải bởi vì Toa Lan đạo tặc đủ mạnh haysao?

Có một loại người mà ngươi có đánh chết ta, ta cũng có thể từ trên người ngươi cắn đi mấy miếng thịt, bào mòn hết lực lượng của ngươi!

Nếu không, đoán chừng bọn chúng đã hoàn toàn diệt vong từ nhiều năm về trước.

Mông Nã lại không quan tâm lắm, cười cười:

- Kỳ thật chuyện như vậy Hôi Địa mỗi ngày đều phát sinh đầy. Không có gì lớn cả, gây đại hoạ thì gây đại hoạ đi.

- Huynh nghĩ thoáng đấy.