Thí Thiên Đao

Chương 2357: Bị chơi xỏ! (1)




Sở Mặc đột nhiên hỏi.

Lão đạo sĩ gật đầu:

- Đúng thế, nhưng không chỉ như vậy, bọn họ cũng đang mong có người có thể đạt được năm khối Tinh Hạch, sau đó bọn họ có thể luyện hóa nhân loại này trở thành Chúa Giới của chính mình.

Mọi người đều có chút kinh ngạc. Lão đạo sĩ cười lạnh nói:

- Bọn họ mới thật sự là dơ bẩn! Bất quá tồn tại vô thượng trong bốn Giới này nhất định sẽ nói đây là hậu quả của việc tiếp xúc lâu với nhân loại, thật là chó má! Cái này rõ ràng là bất kỳ sinh linh nào cũng có tư tâm! So sánh lại thì nhân loại còn tốt hơn so với bọn hắn nhiều!

Lão hòa thượng khẽ đọc phật hiệu, nhìn Sở Mặc nói:

- Cho nên trách nhiệm trên người ngươi rất nặng, ngươi cần luyện hóa năm khối Tinh Hạch, thế gian này bây giờ cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được. Trở thành Chúa Giới dẫn dắt vạn linh thành lập Giới thứ năm! Lão đạo sĩ nói tiếp:

- Phương diện này có một vận may lớn, một khi xuất hiện Chúa trời, thành công thành lập Giới thứ năm, như vậy… nơi này sẽ trở thành một đạo bình chướng lớn, là một loại che chở đối với Giới chúng ta! Một khi có loại che chở này, như vậy bốn Giới kia cho dù muốn đi qua công đánh chúng ta cũng không dễ dàng như vậy. Chí ít trên đại nghĩa bọn họ liền đứng không vững, không cách nào thuyết phục những nhóm chiến sĩ kia. Bởi vì nhân vật hàng đầu bốn Giới kia đã tuyên bố không thể thừa nhận cùng tán thành sinh linh bẩn thỉu, tuyệt đối không phải không có khả năng thành lập ra một Giới đơn độc!

Lão đạo sĩ cười lạnh nói:

- Sinh linh bốn Giới này đều rất thông minh, tự nhận là sinh mệnh cao cấp nhất thiên hạ. Cho nên bọn họ đều rất cổ hủ, rất quy tắc. Một khi bọn họ biết Giới thứ năm được hình thành, xuất hiện Chúa Trời thì tuyệt đại đa số sinh linh sẽ phải tuân theo quy luật, thừa nhân sự tồn tại của Giới thứ năm. Cho dù có mệnh lệnh của Chúa Trời thì bọn họ cũng sẽ trực tiếp chống cự. Thậm chí có thể sẽ có rất nhiều sinh linh trực tiếp thừa nhận chúng ta cũng là sinh linh cao cấp nhất, không còn là bẩn thỉu, dơ bẩn…

- Cho nên sản sinh ra Chúa Trời, hình thành một Giới là một chuyện cực kỳ trọng yếu đối với chúng ta? Quan hệ tới sự sống còn của vô vàn sinh linh? Sở Mặc hỏi.

Lão đạo sĩ cùng lão hòa thượng đều nghiêm túc gật đầu:

- Không sai!

Sở Mặc gật đầu:

- Ta hiểu, cần luyện hóa năm khối Tinh Hạch?

Lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ gật đầu.

Lão đạo sĩ nói:

- Cần luyện hóa toàn bộ mới có thể thật sự đạt được truyền thừa của đại thần Bàn Cổ. Quá trình này dài đằng đẵng. Yên tâm, chỗ chúng ta bây giờ đã là giải đất bên bờ thế giới trong thân thể Cổ Thần, hơn nữa nơi đây là huyết vực thật sự, bị huyết khí Cổ Thần vô tận bao vây lấy, bất kỳ thần thức của sinh linh nào cũng đều muốn tới dò la nơi đây. Tacùng lão hòa thượng ở lại chỗ này bảo vệ cho ngươi.

Trong đôi mắt lão hòa thượng lộ ra vẻ từ bi vô tận nhìn Sở Mặc, khẽ đọc phật hiệu:

- A Di Đà Phật, chúng ta đều sẽ dùng toàn lực, cho dù có ngã xuống cũng sẽ không hối tiếc.

Sở Mặc ngẩng đầu có chút lo lắng nhìn thoáng qua lão hòa thượng:

- Bọn họ có thể tìm tới nơi này?

Lão hòa thượng khẽ gật đầu. Trong lòng Sở Mặc có chút nặng nề, hắn biết lão đạo sĩ cùng lão hòa thượng đều rất mạnh. Có thể nói bọn họ cũng thuộc số cường giả cao cấp nhất ít có trên thế giới trong thân thể Cổ Thần này. Nhưng vẫn có chênh lệch không nhỏ so với chủ ba thế lực lớn cùng người đứng đầu Vĩnh Hằng.

Cho dù hai người bọn họ đều đã đạt tới loại cảnh giới cùng trình tự đó, nhưng thế lực của đối phương cũng quá mạnh mẽ.

- Cần bao nhiêu năm mới có thể luyện hóa năm khối Tinh Hạch này?

Sở Mặc đột nhiên hỏi. Lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ nhìn nhau một cái, lão hòa thượng mỉm cười, lão đạo sĩ lại thở dài một tiếng:

- Không biết.

- Không biết?

Chẳng những Sở Mặc có chút bối rối mà ngay cả những người khác cũng đều có chút si ngốc.

Lão đạo sĩ lại nói:

- Năm khối Tinh Hạch này thuộc loại thần bí nhất trên thế giới trong thân thể Cổ Thần, chúng ta cũng không thể tính ra được luyện hóa chúngnó cần bao nhiêu thời gian.

Sở Mặc gật đầu nói:

- Ta biết rồi.

Sau đó lão hòa thượng và lão đạo sĩ cùng xuất thủ, trực tiếp mở ra chiếc nhẫn trữ vật của người trẻ tuổi bí ẩn kia.

Điều khiến bọn họ có chút kinh ngạc là không gian của chiếc nhẫn trữ vật này cũng không lớn, không phải một thế giới nhỏ giống như bọn họ tưởng tượng. Không gian toàn bộ chiếc nhẫn khoảng chừng cũng chỉ một trượng.

Nhưng không gian này rất đặc thủ, tản ra một dư âm kỳ dị, hầu như có thể cắt đứt tất cả khí tức cùng do thám.

Cái viên Tinh Hạch trên thế giới Thần Giám, Sở Mặc muốn tế luyện cuối cùng, bởi vì hắn muốn làm cho thế giới kia nhiều thêm một ít tu sĩ cao cấp. Tuy nói hiện nay những người đó có thể không giúp được cái đại ân gì, nhưng trong tương lại nếu thật sự hình thành một giới thì bọn họ lại chính là căn cơ của thế giới này! Cũng chỉ có sự sống vô cùng vô tận này mới có thể mang tới sinh cơ thật sự cho Giới thứ năm.

Sở Mặc luyện hóa trước hết chính là khối Tinh Hạch thuộc tính kim trong phổi Cổ Thần.

Thứ này phải làm sao để luyện hóa, hắn cơ hồ không có một chút manh mối.

Bất quá khi khối Tinh Hạch này được lấy ra, Sở Mặc trực tiếp cảm giác được một loại chấn động tới từ trong huyết mạch. Tương hòa cùng huyết mạch Bàn Cổ.

Sở Mặc hầu như ngay lần đầu tiên đã lĩnh ngộ.

Còn lại mấy người bên kia lúc này đều đi tới trên thế giới Thần Giám, mục đích chỉ có một, tu luyện.

Nơi đây chỉ có Sở Tuệ, lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ lưu lại.

Sở Mặc lúc này đã ra khỏi chiến hạm Sở thị, khoanh chân ngồi trong hư không huyết sắc, hắn đặt Thí Thiên ngang đầu gối. Ngũ tâm hướng thiên, bắt đầu dẫn động huyết mạch bản thân tế luyện Tinh Hạch thuộctính kim này.

Trong nháy mắt một khí tức cục kỳ bén nhọn, phảng phát mang theo một phong mang tuyệt thế vọt vào giữa biển tinh thần của Sở Mặc.

Biển tinh thần cường đại của Sở Mặc trực tiếp bị đánh tới mức tạo nên cơn sóng thần.

Sau đó hắn phun ra một ngụm tiên huyết.

Cảnh giới của hắn lúc này đã rơi xuống Thượng Tầng, căn bản không có cách nào thừa nhận cổ khí tức bén nhọn này. Mà đây là dưới tình huống khối Tinh Hạch này có thể huyết mạch câu thông với Sở Mặc, đổi thành tu sĩ Thái Thượng khác, chỉ lần này cũng có thể trực tiếp bỏ mình.

Trên mặt của Sở Mặc lộ ra nụ cười khổ, sau đó hắn bắt đầu tịnh tâm tĩnh khí, vận hành tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý.