Thí Thiên Đao

Chương 2621: Thần tộc họ Hạ Hầu




Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi cuối cùng có chút cảm thấy sợ hãi. Hắn uy hiếp nói:

- Các ngươi nếu nhứ dám động đến ta, nhất định sẽ chết...

Hắn còn chưa nói dứt lời, đạo ánh sáng huyết sắc tiên diễm kia lại sáng lên.

Lần này... Thật sự không phải là đánh lén!

Cho dù là da mặt có dày thế nào đi nữa, chắc hẳn cũng không thể nghiêm chỉnh nói là đánh lén.

Thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này vừa ngưng tụ ra được thân thể, lại một lần nữa... bị một đao của Sở Mặc chém thành hai khúc.

Khi nguyên thần của hắn lần thứ hai ngưng tụ ra thân thể, hắn cuối cùng kinh sợ:

- Ta là con cháu Thần tộc họ Hạ Hầu... Các ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta... Gia gia ta là Hạ Hầu...

- Câm miệng!

Ở trong hư không phía xa, trong giây lát truyền đến một tiếng gào to.

Một tiếng gào to này, vang vọng toàn bộ không trung trên thế giới Cổ Thần, trực tiếp chấn động đến mức thế giới Cổ Thần vô cương đều khẽ run rẩy. Cùng lúc đó, không biết có bao nhiêu sinh linh trực tiếp bị chấn động tới mức mở miệng phun ra máu. Thậm chí có vài sinh linh thực lực yếu, thiếu chút nữa bị một tiếng gào to như vậy làm cho trực tiếp giết chết!

Sở Mặc đồng thời hừ lạnh một tiếng!

Một tiếng hừ lạnh này liền trung hòa tiếng quát ngắn trước đó. Lúc này mới khiến cho vô số sinh linh tránh được một hồi đại kiếp nạn.

Giọng nói này vang vọng ở trong không trung của thế giới Bàn Cổ, vang lên ở bên tai của các sinh linh. Nhưng trên thực tế, lại đến từ địa phương xa xôi vô cùng. Cho nên sau khi giọng nói này vang lên, cũng không có lập tức nhìn thấy được có người chạy tới.

Thật ra giọng nói này tiếp tục lên tiếng:

- Sở Thiên Đế, xem như nể tình lão phu, không nên chấp nhặt với hài tử không hiểu chuyện này. Hắn còn trẻ, có chút khí thịnh.

Sau một tiếng gào to ra oai phủ đầu, đối phương lại có thể trực tiếp mở miệng xin tha. Chỉ có điều, mặc dù là mở miệng cầu tình, nhưng trên thực tế mùi vị cầu lại... lại không mấy. Phần nhiều, lại giống như là sự hàn huyên giữa hai bằng hữu. Mơ hồ... còn mang theo một chút cả vú lấp miệng em.

Tuy rằng không mấy rõ ràng, nhưng những người có mặt ở đây là những ai? Tất nhiên tất cả đều có thể cảm nhận được tâm tình này trong giọng điệu của đối phương.

Sở Mặc không nói chuyện, mà giơ tay lên đánh ra một đao. Ở trong ánh mắt không thể nói được lời nào của thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này, đầu của hắn trực tiếp bị cắt xuống. Đến lúc này, trên mặt thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này vẫn lưu lại một nụ cười dữ tợn khi vừa nghe thấy người nhà mình đến.

Hắn thấy, nhân vật lớn của mình đến, tất nhiên là do mình làm chủ. Tuy rằng trách mắng hắn một câu, nhưng hắn lại không cảm giác được điều này có gì đáng ngại. Dù sao những người này đều phải chết!

Nhưng không nghĩ tới chính là Nhân tộc đáng chết này... Thiên Đế cứt chó gì đó lại dám chặt đầu của hắn xuống, đồng thời trực tiếp lấy đại pháp lực trấn áp nguyên thần của hắn. Trong lòng của hắn vừa sợ vừa giận. ắn thật sự cảm giác được loại uy hiếp tử vong!

Thần sẽ không chết, nhưng điều kiện trước tiên là cần phải có lực lượng của thần giới tới gia tăng, bọn họ mới có khả năng vĩnh hằng bất diệt.

Nhưng ở chỗ này, ở thế giới này, bọn họ cũng có khả năng đối mặt với cái chết. Đây cũng là lần đầu tiên thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này cảm nhận được cái chết cách mình lại có thể gần như vậy.

Hắn khiếp sợ.

- Không nên!

Hắn mở miệng cầu xin tha thứ. Mặc dù da mặt nóng lên, nhưng hắn vẫn mở miệng cầu xin tha thứ. Giọng nói của hắn rất khẽ. Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên hắn mang theo giọng điệu thương lượng nói chuyện với người khác:

- Giết ta đối với ngươi sẽ không có lợi ích...

Bên kia trong hư không đồng thời truyền đến một tiếng nói trầm thấp lại già dặn:

- Người trẻ tuổi, tha được cho người được thì nên tha.

- Hắn không phải là người.

Sở Mặc thản nhiên nói.

- ...

Lần đầu tiên thần linh Nhân tộc trẻ tuổi muốn đánh vào miệng mình. Bởi vì chính hắn vừa rồi đã phủ nhận mình là nhân loại.

- Thần... càng giết không được.

Theo tiếng nói này, trong hư không vô tận từ phía xa xuất hiện một bóng người.

Đó là một lão già thân hình cao lớn. Trên người của hắn tản ra thần lực dao động cường đại hoàn toàn không che giấu.

Một tiếng gào to vừa nãy cũng là do hắn phát ra ngoài.

Hắn là một trưởng lão của thần tộc Hạ Hầu trong thần giới. Đồng thời, cũng là gia gia của thần linh Nhân tộc trẻ tuổi này.

Thần linh trong thần giới, số lượng tương đối ít. Mỗi hậu đại trong gia tộc cũng không có sinh sôi nảy nở nhanh chóng giống như trong thế giới năm đại thiên. Bọn họ cần phải giữ vững thần tính, cần phải giữ vững thần lực, không muốn phân tán vô hạn huyết mạch của bản thân.

Tên trưởng lão Hạ Hầu thần tộc này có một mái tóc đen, được cắt tỉa vô cùng chỉnh tề. Mặt hắn nhìn qua, khoảng chừng năm sáu chục tuổi. Đôi mắt vô cùng lợi hại, giống như đôi mắt chim ưng. Tướng mạo hắn cũng không phải loại quá anh tuấn. Thậm chí khiến người ta có một loại cảm giác tương đối âm u lạnh lẽo.

Lúc này, sắc mặt tên trưởng lão Hạ Hầu thần tộc này khó coi. Hắn lạnh lùng nhìn Sở Mặc, sau đó liếc mắt nhìn cái đầu đang bị Sở Mặc cầm ở trong tay. Trong ánh mắt hứn hiện lên một tia thất vọng. Con cháu của hắn lại có thể sẽ mở miệng cầu xin sinh linh cấp thấp tha thứ. Đương nhiên điều này khiến cho hắn cảm thấy rất khó xử.

- Trả hắn lại cho ta.

Trưởng lão Hạ Hầu thần tộc trực tiếp mở miệng nói với Sở Mặc:

- Các ngươi có khả năng hiểu lầm về ý định chúng ta tới đây. Chúng ta cũng không muốn phát sinh xung đột với những sinh linh các ngươi.

- A?

Chân mày Sở Mặc rướn lên, nhìn trưởng lão Hạ Hầu thần tộc này, thản nhiên nói:

- Thật vậy sao?

- Thật sự.

Bản lĩnh trợn mắt nói mò của trưởng lão Hạ Hầu thần tộc này hoàn toàn không thua kém gì những cáo già Nhân tộc mà Sở Mặc đã gặp qua.

- Hắn tự tiện xông vào trọng địa của Thiên Đình. Lại ở chỗ này không quan tâm ra tay. Mà ngươi...

Sở Mặc mang theo đầu của thần tộc Hạ Hầu trẻ tuổi, nhìn đối phương nói:

- Ngươi vừa nãy nói một tiếng, hù dọa ta. Đền tiền.

- ...

Lúc này trưởng lão Hạ Hầu thần tộc này hiện ra vạch đen. Hắn có chút không thể tưởng tượng nổi nhìn Sở Mặc. Thậm chí hắn có phần không thể tin được. Lời như vậy, sẽ từ trong miệng Sở Mặc nói ra.

Phía xa đám người Ma Quân kia cũng đầu đầy vạch đen. Bọn họ xem như đã nhìn ra, Sở Mặc cứng rắn vô cùng, sợ rằng đã làm xong tư tưởng chuẩn bị xé rách mặt cuàng đám Thần tộc này.