Thiên Châu Biến

Chương 8-2: Sự ảo diệu của Bất Tử thần công (2)





Đây là chuyện gì vậy? Rất rõ ràng, đó không phải là vì Thiên lực, lúc trướcThượng Quan Băng Nhi cũng không nói có hiện tượng này khi vận chuyển Thiên lực.
Trong đầu linh quang chợt lóe, Chu Duy Thanh liền nhớ đến con Cự Hổ màu đen hôm qua, cảm xúc thô bạo và thị huyết trong cơ thể mình không phải giống y như khí tức của con hổ kia tản mát ra sao? Còn có phần âm lãnh kia tựa hồ cũng xuất hiện. May là loại khí tức đặc thù này cũng không có dấu hiệu thương tổn hắn, ngược lại khi loại khí tức này xuất hiện giúp cho tốc độ vận chuyển Thiên lực của hắn tăng thêm vài phần.
Rốt cục, hai đạo Thiên lực dần dần đi tới vị trí huyệt Kiên Tỉnh ở bả vai, chạm vào luồng khí xoáy ở đây.
Ngay khi hai đạo Thiên lực tiếp xúc hai luồng khí xoáy kia, chúng đột nhiên gia tốc, trong nháy mắt xông vào cánh tay của Chu Duy Thanh, dọa hắn sợ đến nhảy dựng lên. Ngay sau đó, hai đạo Thiên lực này đã chạy đến huyệt Thái Uyên ở cổ tay hắn, bộc phát ở luồng khí xoáy của huyệt Thái Uyên, giao hòa một chỗ với Băng Chủng Phỉ Thúy Thể Châu và Biến Thạch Miêu Nhãn Ý châu.

Cảm giác như nước tan ra nháy mắt truyền vào trong não Chu Duy Thanh, hắn chỉ cảm thấy hai khỏa bản mạng châu kia căn bản như một bộ phận của thân thể mình, ý niệm vừa động, hai khỏa bản mạng châu đã lặng lẽ theo luồng khí xoáy ở huyệt Thái Uyên chui vào trong, ẩn trong uyển mạch của hắn. Hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của hai khỏa bản mạng châu, nhưng cũng không cảm giác được thật thể của chúng.
Thế này là thành công sao? Cũng không khó lắm. Lần đầu tiên hoàn thành được việc thu hồi bản mạng châu làm Chu Duy Thanh rất vui mừng. Thật ra hắn không biết rằng, sở dĩ hắn có thể dễ dàng thành công như vậy là vì đã đả thông được huyệt Thái Uyên ở cổ tay. Huyệt Thái Uyên mở ra, với việc thu phóng bản mạng châu có chỗ tốt rất lớn. Nếu không, một kẻ tu luyện gà mờ như hắn làm sao có thể dễ dàng thành công như vậy? Điểm này ngay cả Thượng Quan Băng Nhi cũng không đoán trước được, mà tác dụng phụ gia của Bất Tử Thần Công cũng mới chỉ lộ ra một góc của núi băng, tựa như hạt gạo so với mặt trăng mà thôi.
Ý niệm vừa động, Thiên lực đi tới với huyệt Thái Uyên, hai khỏa bản mạng châu trong nháy mắt phóng ra từ trong huyệt Thái Uyên, ý niệm lại động nữa, chúng đã chui lại vào trong uyển mạch, cả quá trình thật quá đơn giản.
Nếu Thượng Quan Băng Nhi biết quá trình hắn tu luyện thế này nhất định sẽ rất giật mình, nàng đã là thiên tài nhưng ban đầu muốn hoàn thành giống hắn cũng cần hơn nửa tháng mới có thể xem như điều khiển bản mạng châu thuần thục. Mà Chu Duy Thanh thì thử một lần là được ngay.
Chu Duy Thanh cực kỳ tò mò với bản mạng châu, nếu mục tiêu tu luyện hôm nay đã đạt được, hắn quyết định dò xét một chút, xem thử hai khỏa bản mạng châu mang đến chỗ tốt gì cho mình. Đừng nói hắn mới chỉ 13 tuổi, cho dù là người trưởng thành, tâm trí trầm ổn hơn, rốt cục thức tỉnh được bản mạng châu cũng giống hắn nôn nóng muốn thử.
Đầu tiên hắn lựa chọn khỏa Băng Chủng Phỉ Thúy Thể châu, dù sao khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn Ý châu kia của hắn bị Thượng Quan Băng Nhi nói thần kỳ như vậy, trong lòng hắn có chút thấp thỏm.

Trước đó, khi khống chế thu phóng bản mạng châu, Chu Duy Thanh dùng Thiên lực bao quanh bản mạng châu, sau đó thông qua huyệt Thái Uyên thu lại một cách tự nhiên. Bây giờ hắn lại đem Thiên lực của mình từ từ chui vào bên trong khỏa Thể châu.
Ngay trong nháy mắt khi Thiên lực của hắn tiến vào bên trong bản mạng châu, toàn thân Chu Duy Thanh kịch liệt run rẩy, cảm giác như có một cỗ lực lượng không gì sánh kịp từ cổ tay phải của hắn truyền đi khắp toàn thân. Cơ thể, cốt cách, kinh mạch, tất cả đều tràn ngập cảm giác như vậy. Hắn cảm thấy bay giờ dù trước mặt hắn là một đầu trâu đực, hắn cũng có thể dễ dàng nhấc lên.
Sau khi bản mạng châu thức tỉnh, tuy Chu Duy Thanh cảm giác được thân thể mình có biến hóa không nhỏ, nhưng cũng không rõ ràng như vậy, nhiều nhất cũng chỉ là lực lớn thân nhẹ mà thôi. Nhưng giờ lại khác, loại cảm giác lực lượng bạo tăng này thật không gì sánh được. Bây giờ hắn chỉ muốn đem lực lượng bạo phát kia hoàn toàn phóng thích mà thôi.
Bất quá, Chu Duy Thanh cũng đồng thời phát hiện, khi hắn có được loại cảm giác lực lượng cường đại này, đồng thời Thiên lực trong cơ thể hắn cũng từ từ tiêu hao, mặc dù tốc độ tiêu hao không nhanh, nhưng vẫn là liên tục tiêu hao. Mà các luồng khí xoáy ở huyệt Kiên Tỉnh, Thái Uyên, Túc Tam Lí, Tam Âm Giao lúc này hấp thu thiên địa lực còn nhanh hơn khi hắn tập trung ý niệm đến nữa. Dĩ nhiên, tốc độ hấp thu của nó tuy mau, nhưng cũng không thể hoàn toàn bổ sung tiêu hao Thiên lực của hắn, chỉ là làm cho tốc độ tiêu hao giảm đi một chút mà thôi.
Chính Chu Duy Thanh cũng không cảm thấy có vấn đề gì, cho rằng điều này là bình thường. Nhưng nếu cho Thượng Quan Băng Nhi biết được tình huống này, nhất định sẽ giật mình vô cùng. Bất luận là Thể châu sư, Ý châu sư hay Thiên châu sư, khi sử dụng kỹ năng của bản mạng châu cũng đều cần Thiên lực duy trì cả, mà Thiên lực cần được tích tụ qua việc tu luyện, tuy rằng cũng có một ít công pháp tu luyện cao đẳng có thể làm cho lúc không tu luyện Thiên lực vẫn có thể từ từ khôi phục lại, nhưng giống như Chu Duy Thanh, trong khi sử dụng Thiên lực còn có thể gia tốc hấp thu thiên địa tinh hoa để bổ sung quả thật là tuyệt vô cận hữu. ( không ở đâu có)
Đây chính là một chỗ ảo diệu khác của Bất Tử thần công, đánh sâu vào tử huyệt là loại nguy hiểm thế nào, sao lại không có lợi đây? Lúc trước, vị quái tài sáng tạo Bất Tử thần công này chính là trong lúc vô ý phá tan được một tử huyệt, cảm nhận được chỗ thần kỳ của nó nên mặc dù biết được việc này rất nguy hiểm, vẫn nhịn không được mà truyền kỳ công này lại đời sau.

Có thể tưởng tượng, số lượng tử huyệt bị xông phá càng nhiều, tốc độ hấp thu thiên địa tinh hoa từ bên ngoài khi đang sử dụng bản mạng châu sẽ càng nhanh, làm cho Chu Duy Thanh có được năng lực chiến đấu lâu hơn các Thiên châu Sư khác. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, hắn vẫn còn sống khi đánh sâu vào đám tử huyệt đó.
Dùng ý niệm thu hồi Thiên lực, cảm giác lực lượng cường đại cũng tiêu thất, cảm giác buồn bã làm cho Chu Duy Thanh không khỏi liếm liếm môi, cảm giác tràn ngập lực lượng kia thật quá tốt, đáng tiếc là nó lại tiêu hao Thiên lực.
Thử sử dụng Thể châu xong, lá gan của Chu Duy Thanh cũng lớn hơn nhiều, thúc dục Thiên lực lần nữa chui vào trong khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn Ý châu kia dò xét.
Lúc này Chu Duy Thanh càng thêm cẩn thận, rót Thiên lực vào rất chậm, ngay khi Thiên lực tiến vào trong Biến Thạch Miêu Nhãn, trong nháy mắt, một màn kỳ dị xuất hiện.