Thiền Của Tôi

Chương 16




Sinh nhật ướt át của Muju Suốt thời gian ân ái, chúng tôi đi sâu vào nhau. Người tôi tan chảy trong anh và khi cả hai như hòa thành một, chúng tôi cảm thấy sung sướng tột đỉnh.

- Ấn Độ Ái Kinh -

Khi nam nữ giao hợp, nếu sau mười lần vẫn không xuất tinh, mắt và tai sẽ tinh nhạy hơn. Nếu sau hai mươi lần không xuất tinh, giọng nói sẽ trong trẻo hơn. Nếu sau ba mươi lần không xuất tinh, làn da sẽ trở nên bóng sáng hơn. Nếu sau bốn mươi lần không xuất tinh, xương sống và eo trở nên dẻo dai hơn. Nếu sau năm mươi lần không xuất tinh, phần đùi và ngực sẽ rắn chắc hơn. Nếu sau sáu mươi lần không xuất tinh sẽ khiến đường niệu đạo thông suốt hơn... Nếu sau một trăm lần không xuất tinh sẽ khỏe mạnh trường thọ.

(Trích sách cổ Đạo gia Trung Quốc)

Tháng Tư, New York vào mùa xuân rốt cuộc cũng mang lại cảm giác hạnh phúc. Đôi khi mấy trận sấm xuân lại vang rền khiến bao mầm xanh thức tỉnh. Tiết trời cũng không đến nỗi lạnh nữa.

Giấc mơ của tôi đã thành sự thật. Sau khi thương lượng với chủ nhà, tôi trả lại căn hộ trên phố Watts ở khu Soho, chuyển tới sống cùng Muju ở khu Upper West side.

Đám bảo vệ ở đó đã nhớ tới tôi - người luôn mặc toàn đồ tơ lụa. Họ trở nên thân thiện hẳn. Trong đó có một người tên là Sieg còn trở thành bạn tôi. Anh ta còn là một nhà thơ, những đêm trực ban thường vùi đầu vào sáng tác. Anh đem những tập thơ phô tô dầy cộp tặng tôi. Để đáp lại, tôi tặng lại anh cuốn sách có chữ ký của tôi. Ngoài ra, thời trẻ, anh từng làm diễn viên quần chúng ở Broadway. Bây giờ nom vẫn còn phong độ, tư thế kéo cửa, chào hỏi luôn khiến người ta có cảm giác trên sân khấu.

Bảo vệ ở đây như những tấm bản đồ sống. Nếu bạn muốn biết gần đó có nơi nào làm chìa khóa, nơi nào làm giấy tờ, cứ hỏi bất kỳ ai trong số họ.

Cảm giác sống cùng Muju như vợ chồng vậy. Tôi nhìn đám quần áo của tôi treo cạnh quần áo của anh. Trong tủ đồ lót của anh có dành một ngăn cho tôi. Trên bàn làm việc đặt máy tính xách tay của tôi. Trên tủ treo tường trong buồng tắm có để băng vệ sinh của tôi. Trong tủ lạnh có món thạch hoa qua mà tôi hằng ưa thích. Dường như diện tích sử dụng của tôi đã chiếm đầy không gian ba chiều trong cuộc sống của Muju.

Nhưng Muju nói, "Thế này thật tuyệt, chí ít thì anh cũng không còn phải khổ sở nhớ nhung em". Quả nhiên, anh không còn phải gọi cho tôi mỗi ngày ba lần như trước đây nữa.

Đêm xuống, sau khi từ văn phòng về, chúng tôi lại gọi đồ ăn từ tiệm China Fun mang tới. Và ngồi trên sa lông xem các cuộc thi NBA có đội New Jersey Nets tham gia, rồi sau đó ra sức kỳ cọ tắm táp hộ nhau hoặc bấm móng tay móng chân cho nhau. Thỉnh thoảng nhớ ra, chúng tôi lại vào căn bếp to đùng đó, lấy ra một vỉ vitamins, mỗi người một viên ngậm trong miệng, cùng uống chung một ly nước, lóc cóc nuốt viên thuốc. Đương nhiên còn có mỗi sáng thức dậy vừa mở mắt đã hôn nhau say đắm, như hệt hai con chim câu trong ánh ban mai.

Đó chính là cuộc sống lứa đôi mà tôi hằng tìm kiếm trong mộng.

Rồi sinh nhật của anh tới.

Trái ngược hẳn tôi, anh rất thích hưởng thụ mọi cuộc lễ lạt, hội hè chúc tụng trong cuộc sống, bao gồm cả sinh nhật nữa. Anh nửa đùa nửa thật kể rằng năm mới hai mươi tuổi, anh đã bắt đầu chuẩn bị kế hoạch tổ chức tiệc mừng thọ một trăm tuổi. Đương nhiên sẽ có các cô bạn gái tới tham dự (nếu như họ còn sống tới lúc đó). Khi chụp được những cảnh náo nhiệt trong bữa tiệc mừng sinh nhật thứ chín mươi tám của cha Julio, anh lại như càng được khích lệ thêm, như thể đó là cuộc diễn tập trước cho bữa tiệc mừng anh một trăm tuổi.

Nhưng lần này mọi thứ không may mắn. Mấy người bạn vừa gặp rắc rối. Richard bị ốm vì ăn kem vô độ. Và kế hoạch bay tới New York của Julio để tham gia một hoạt động của quỹ phúc lợi xã hội Dominica, nhân tiện dự luôn tiệc sinh nhật buổi tối của Muju. Nhưng nghe nói gần đây anh bị một vài cơ quan nào đó của Chính phủ Liên bang chú ý, nên tạm thời không tiện vào nước Mỹ. Đồng nghiệp lâu năm của Muju - biên tập viên Carrie - phải vội quay về Hy Lạp vì mẹ anh đang ốm nặng.

Chúng tôi quyết định chỉ tổ chức một bữa tiệc thân mật giữa hai người.

Sau khi ăn đùi cừu và hàu tại một nhà hàng Pháp sang trọng, chúng tôi quay về nhà. Bật một CD nhạc Ấn Độ, thắp nến bốn xung quanh, sau khi tắm rửa trong bồn tắm pha tinh rượu, chúng tôi lần lượt mặc áo ngủ màu trắng.

Anh dịu dàng chải mớ tóc dài vừa bị nước bắn ướt của tôi. Làn da, mái tóc, và phàm là những chỗ nào bị nước làm ướt đều đẫm một mùi thơm kỳ lạ. Đó là một thứ hương liệu thơm như mùi long diên hương mà Muju mang từ Bali, Ấn Độ về. Truyền thuyết xưa kể rằng có con rồng bay lên từ biển cả. Nước dãi của nó rơi xuống mặt biển, tạo nên "long diên hương" nổi tiếng. Quả thực, chỉ cần bôi khẽ loại hương liệu này lên người, tâm hồn bạn sẽ tràn ngập hương thơm không gì tả xiết.

Rồi tiếp đó, Muju đưa tôi về phòng ngủ. Anh rút từ một ngăn kéo nhỏ ra mấy vật gì đó, giấu trong tay, rồi xòe ra trước mặt tôi. Một viên ngọc bích lớn như trúng ngỗng với một sợi dây đeo bằng lụa đỏ. Một quả bóng bằng bạc to như viên ngọc trai, bên trong chứa nhiều viên ngọc trai nhỏ hơn. Dù vẫn đang nắm trong tay, quả bóng bạc này đã khẽ lúc lắc leng keng. Anh gọi nó là "Miễn Tử Linh". Ngoài ra còn có một ruy băng lụa màu đỏ, một câu nấm thoạt nhìn qua xấu đến ghê người (sau đó anh cho biết loại nấm này lớn lên nhờ hút nước, càng hút được nhiều nước, nó càng phình lớn) và mấy mẩu trầm hương.

Nụ cười mỉm của anh rõ ràng có tác dụng. Tôi rất sợ hãi, và cũng hiếu kỳ nữa.

Anh nhét những thứ còn thừa lại vào ngăn kéo, chỉ để lại viên ngọc bích và sợi ruy băng. Muju nói có phần ngượng ngùng, "Chúng có thể đem lại cho em những cao trào khác thường đấy... Nhưng nếu em thấy không thoải mái..., chúng ta không thử nữa vậy".

Nhưng tôi không thể không thử. Từ lần đầu ân ái, anh đã để lại cho tôi một lời nguyền trên da thịt. Và ghê khiếp hơn nữa là tôi đã tin anh trong khi chưa từng tin tưởng bất kỳ người đàn ông nào.

Chúng tôi ngồi đói diện với nhau trên giường, choáng váng vì mùi thơm phả ra từ người của nhau.

"Thử xem nào", anh thầm thì.

Tôi vẫn chưa kịp cởi chiếc váy ngủ bằng lụa trắng, thoắt một cái viên ngọc bích đã chui tọt vào trong người tôi. Tôi sững sờ tới mức không ngậm được miệng, cứ thất kinh nhìn Muju. Anh tôi iến lại gần tôi, chạm môi lên bờ môi tôi, hôn rất dịu dàng. Tay anh vẫn nắm chặt sợi dây bằng lụa đỏ buộc viên ngọc. Có thể cảm nhận rõ sự chuyển động của viên ngọc trong cơ thể.

Tôi dần dần đâm yêu cảm giác nà y. Một sự cọ xát vừa trơn truội, vừa có sức nặng, vừa dịu dàng. Có phần hơi giống một trò chơi. Viên ngọc như một ma trơi có linh hồn, ngày càng ấm áp và trơn tuột.

Nụ cười của Muju nom ấm áp vừa gợi tình. Tôi nhắm nghiền mắt, như ngửi thấy mùi biển cả.

"Muốn nữa không?", anh hỏi/

"Tất nhiên", tôi đáp, rồi lật người lại, đè anh xuống dưới.

Trong cơn cao trào như bão tố không ngừng nổ, tôi có phần như phát điên. Tấm ga giường ướt đẫm, mùi trong phòng ngày càng dễ chịu. Bốn bề như ào ạt một đại dương tràn đầy long diên hương quý giá. Không khí như đốt lên từng đóa lửa màu xanh lục, dịu dàng như hoa, trĩu lặng như màn đêm.

Cứ từng đợt ào tới, lại từng đợt bay đi. Em mới là đóa hồng duy nhất nở về đêm.

Cảm giác đêm đó cứ giữ mãi tới mấy ngày sau. Chúng tôi không làm tình nữa, như thể đã đốt hết tình cảm nồng thắm suốt mười năm qua. Nhưng dù sao đi nữa, thứ cảm giác khiến người ta ngất ngây như say rượu đó cũng vẫn không hề tan, vẫn không ngừng quyến rũ bạn.

Tình dục hoàn hảo khiến phụ nữ đẹp hơn. Khi đi trên đường, tôi luôn được đàn ông tới tán tỉnh.

Nhưng cũng có một vài mối hiểm nguy cận kề: Muju - người đàn ông trọn vẹn được cả hai mặt tình yêu và tình dục - đang ngày càng trở thành cơn nghiện của tôi, trở thành vị thần của tôi. Hình ảnh anh chiếm ngự trong đầu óc tôi từng phút từng giây. Tôi không thể chịu được khi tưởng tượng sẽ có một ngày anh rời xa tôi.

Đồng thời, những thứ chúng tôi làm đêm đó đã đánh thức mọi dục niệm còn ngủ sâu. Nhưng trên đời làm gì có chuyện nào hoàn hảo 100%. Bí quyết nằm ở chỗ bạn đã thấy đủ hay chưa, bạn có trái tim khoan dung để nhìn nhận cuộc sống hay không, đặc biệt về quan hệ nam nữ.