Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1429: Tiết Chân Dương quyết tâm (1)




- Đứng lên đi! Chỉ cần ngươi cố gắng làm việc cho học hội, ta sẽ chỉ điểm!

Trương Huyền khoát tay áo.

Huyền Huyền hội vừa mới thành lập, hắn không có khả năng ngày ngày ở đây trông coi, vì phòng ngừa lão sinh khác làm loạn, nhất định phải có người tọa trấn.

Ba cái này, có thể áp chế tất cả tân sinh không ngóc đầu lên được, lại là thiên tài năm thứ tư, chính là người chọn lựa thích hợp nhất.

Cho nên, vừa đến liền đánh cược để bọn hắn lưu lại.

Thật không phải cố ý nhục nhã đối phương, mà là để bọn họ trông coi, học hội khác, thậm chí lão sinh khác muốn tới đây làm loạn, sợ rằng cũng phải cân nhắc một chút, mới dám hành động.

- Vâng, ba người chúng ta trở về liền rời khỏi Chân Dương hội, gia nhập Huyền Huyền hội!

Ưng Cần đứng dậy nói.

Thanh niên trước mắt này, không chỉ đánh bại hắn trên thể xác, trên tinh thần, cũng hoàn toàn tâm phục khẩu phục.

Đối phương cố ý dùng chổi lông gà, biểu hiện ra cho hắn đạo lý thương pháp cũng không phải chỉ có thương mới có thể thi triển, được lợi rất nhiều.

Mặc dù bây giờ không có thay đổi gì, tu vi cũng không có tăng trưởng, nhưng chỉ cần tu luyện thật tốt, cảm ngộ thật tốt, lý giải lời của đối thương, tất nhiên sẽ đột nhiên tăng mạnh, thực lực tăng nhiều!

- Ân!

Trương Huyền nhẹ gật đầu, không nói thêm lời, đứng ở trên đài cao, nhìn bốn phía.

- Hội trưởng, hội trưởng!

- Hội trưởng, hội trưởng!

...

Thấy hắn nhìn đến, rất nhiều tân sinh dưới đài không biết ai hô một tiếng hội trưởng, lập tức, thanh âm hình thành hồng lưu, càng ngày càng vang, càng ngày càng rộng, tất cả mọi người hô lên, nhìn về phía thanh niên trên đài, cả đám lộ ra hưng phấn cùng sùng bái.

Nếu như nói trước đó, còn có người hoài nghi, theo sau lưng Trương sư, có thể chống đối những học sinh cũ kia không, hiện tại rốt cuộc biết... Khẳng định có thể.

Cao thủ đứng đầu nhất Chân Dương hội, thiên tài Võ Kỹ học viện, cũng bị nhẹ nhõm đánh bại, chỉ cần có hắn, còn có cái gì có thể sợ?

Đây là hội trưởng của chúng ta! Hậu thuẫn của tân sinh chúng ta, có hắn, chúng ta liền không cần sợ hãi!

Cảm nhận được ánh mắt chân thành của mọi người, Trương Huyền cũng có chút cảm động, nhưng vào lúc này, Nhược Hoan công tử đi lên phía trước, đưa tay ép xuống.

Thanh âm an tĩnh lại.

- Danh Sư học viện, tân sinh vừa tới, đều bị lão sinh áp bách, bị bọn họ bóc lột. Đây là vì bỏ đi tính cách tự đại, tự ngạo của tân sinh, để tân sinh biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên! Này vốn là một chuyện tốt, nhưng nương theo thời gian trôi qua, lão sinh càng ngày càng quá mức, càng ngày càng cao cao tại thượng, để chuyện này dần dần đã mất đi ý nghĩa!

Thanh âm của Nhược Hoan công tử lang lãng, vang vọng toàn bộ khu tân sinh.

- Bọn họ buộc chúng ta tốn giá cao mua đồ vật của bọn họ; buộc chúng ta gia nhập học hội của bọn họ, thành công cụ để bọn họ phát tài cùng kiếm lấy học phần! Không đồng ý, liền đủ loại uy hiếp, dựa vào đủ loại quan hệ, để chúng ta không cách nào tồn tại! Tân sinh chúng ta... chẳng lẽ muốn một mực ngồi chờ chết, tùy ý bóc lột sao?

- Không thể!

- Chúng ta không thể, cũng không nguyện ý! Không nguyện ý người khác cưỡi lên đầu chúng ta; không nguyện ý bị bọn họ áp chế, trở thành khôi lỗi kiếm tiền phát tài; không nguyện ý tôn nghiêm của chúng ta bị bọn họ đạp lên! Chúng ta là Danh Sư, muốn đào lý cả vườn, sư truyền thiên hạ, không bị áp bách, bị khi phụ!

- Nhưng lực lượng một người của chúng ta, cực kỳ yếu ớt, thế nhưng tập hợp lực lượng chúng nhân, liền có thể hội tụ thành uông dương đại hải! Cho nên...

- Chúng ta muốn liên hợp!

- Trương sư, vì có thể để cho rất nhiều bằng hữu tiến vào học viện, cam tâm bỏ ra điểm tích lũy mà bản thân kiếm lấy! Vì không cho mọi người bị lão sinh khi dễ, sưu tập tình báo, miễn phí cấp cho; càng vì mọi người ra tay đánh nhau, để học viên năm thứ tư, cũng cam tâm tình nguyện lưu lại...

- Phần khí phách này, phần thực lực cùng khí độ này, đúng là tân sinh chúng ta cần thiết học tập! Do đó, ta tự nguyện gia nhập Huyền Huyền hội, trở thành một thành viên trong đó, nguyện ý nghe theo phân phó của hắn, một đường hướng về phía trước!

- Chư vị, ý như thế nào?

Nhược Hoan công tử nhìn quanh một vòng, thanh âm vang tận mây xanh:

- Có bằng lòng gia nhập hay không?

- Chúng ta nguyện ý!

- Chúng ta đều nguyện ý gia nhập Huyền Huyền hội!

...

Ba vạn tân sinh đồng thời gào thét, thanh âm như muốn rung sụp kiến trúc chung quanh.

- Rất tốt, nếu tất cả mọi người đã đồng ý, như vậy từ bây giờ bắt đầu, Trương sư chính là Huyền Huyền hội hội trưởng, học hội thuộc về tân sinh chúng ta, chính thức thành lập!

Nhược Hoan công tử hô lên.

Trước đó mặc dù nói Huyền Huyền hội, nhưng còn không chính thức xác định, chỉ là phần lớn người biết, mà bây giờ, mượn cơ hội này thành lập, làm cho tất cả mọi người đều biết, học hội lớn nhất học viện, không phải Chân Dương hội, càng không phải Yêu Nghiệt hội, mà là Huyền Huyền hội!

Từ Trương Huyền, Trương sư, vị tân sinh vừa tới học viện vẫn chưa tới năm ngày này, tạo thành siêu cấp học hội!

- Huyền Huyền hội! Huyền Huyền hội!

- Huyền Huyền hội! Huyền Huyền hội!

...

Thanh âm như nước thủy triều, mọi người mặt mũi kích động.

Tân sinh gia nhập học hội của lão sinh, khẳng định sẽ bị áp bách, chỉ có gia nhập tổ chức của mình, mới có thể học tập tốt hơn!

Huống chi, vị Trương sư này, nhân phẩm cao thượng, nghĩa bạc vân thiên, tựa như bạch ngọc, không tỳ vết chút nào!

Không có quá nhiều do dự, tất cả mọi người đều đồng ý.

- Nếu tất cả mọi người đồng ý, hiện tại cho mời hội trưởng, nói vài câu với mọi người!

Nhược Hoan công tử cắt ngang mọi người hưng phấn, quay đầu nhìn lại.

- Ta?

Không nghĩ tới đến cuối cùng, vẫn bị bức làm hội trưởng, Trương Huyền đành phải tiến về phía trước một bước, nhìn quanh một vòng:

- Ta cũng không có gì có thể nói, chỉ có một câu: mặc dù chúng ta là tân sinh, nhưng không thể yếu hơn lão sinh! Lão sinh có thể làm được, chúng ta vì cái gì không thể? Người chỉ có tự cường, người khác mới có thể gọi là cường giả! Chính mình cũng không tôn trọng bản thân, ai sẽ tôn trọng ngươi? Cho nên, ta hi vọng tất cả mọi người của Huyền Huyền hội, không nên chủ động trêu chọc người khác, nhưng người khác dám tới làm loạn, cũng không cần lùi bước!

- Được!

- Để bọn hắn biết lợi hại!