Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1592: Đỉnh Đỉnh, tới phiên ngươi! (2)




Vừa rồi tên này không phải vô cùng phách lối, cảm thấy ăn chắc bọn họ sao? Đã như vậy, vậy thì tới đi, nếu ngươi có thể tiếp ba chiêu của A Tử, coi như ta thua!

- Ta...

Thân thể nhoáng một cái, Bán Thánh suýt chút nữa phun ra một ngụm máu. Thánh giả nhị trọng Tử Dương thú, thật muốn ra tay, hoàn toàn có thể miểu sát hắn, còn ba chiêu... một chiêu cũng không tiếp nổi!

- Thuần Thú sư quả thực có thể mang theo thú sủng chiến đấu, nhưng chúng ta đều là Danh Sư, quá mức ỷ lại chức nghiệp Thuần Thú sư, có phải có chút bỏ gốc lấy ngọn hay không?

Bán Thánh hơi đỏ mặt nói:

- Ngươi có dám so với ta một trận, chỉ cần không để Tử Dương tiền bối ra tay, thủ đoạn khác tùy ý! Chỉ cần trên chiến đấu có thể thắng được ta, chúng ta xoay người rời đi, không nói thêm nửa câu nói nhảm...

- Thủ đoạn khác tùy ý tuyển?

Trương Huyền nhìn qua.

- Không sai!

Bán Thánh cắn răng.

Chỉ cần đối phương không mượn Tử Dương thú, nhờ vào thực lực của hắn, muốn chiến thắng cực kỳ đơn giản. Mặc dù Ngô Hư không phải đối thủ, nhưng vừa rồi chiến đấu, hắn cũng nhìn, chỉ cần xuất thủ, ít nhất có chín mươi chín phần trăm nắm chắc.

- Thua, bồi thường một trăm viên linh thạch thượng phẩm, cùng ngươi so một trận cũng không sao!

Trương Huyền nói.

Tay không bắt sói, khẳng định không được, muốn so, tự nhiên phải có tiền đặt cược.

- Một trăm linh thạch thượng phẩm? Tốt, nếu ngươi thua, năm trái Xích Huỳnh quả!

Thấy hắn đáp ứng, ánh mắt của Bán Thánh sáng lên.

- Ta còn không có thua...

Trương Huyền lắc đầu.

- Hừ, thua hay không thua, không phải dựa vào nói, mà là thực lực!

Bán Thánh hít sâu một hơi, nhíu mày, trường kiếm trong tay lắc một cái, phát ra thanh âm thanh thúy:

- Tới đi!

- Trước không vội, ta lại xác nhận với ngươi một chút, ngươi nói chỉ cần ta không để A Tử ra tay, dùng thủ đoạn gì cũng được, thắng liền nhận đúng không?

Trương Huyền nói.

- Không sai, có điều, điều kiện tiên quyết là chiến đấu!

Bán Thánh nói.

- Ân, chính là chiến đấu!

Trương Huyền gật đầu.

- Vậy thì tốt rồi!

Bán Thánh cười lạnh, lần nữa khôi phục tự tin, đứng thẳng ngạo nghễ, cả người tựa như trường kiếm dung hợp lại với nhau. Không thể không nói, tên này lý giải kiếm, không kém Trương Huyền chút nào, cũng đạt tới cảnh giới Kiếm Tâm nhân kiếm hợp nhất, nếu không phải như thế, cũng không có khả năng vượt cấp chiến đấu, một kiếm bắn ra, Tòng Thánh cũng khó tranh phong.

- Thầy Trương... cẩn thận!

Thấy đối phương mặc dù bị Tử Dương tiền bối tát hai cái, nhưng thực lực không có tổn thất quá lớn, Hồ Yêu Yêu lo lắng nhìn qua. Nàng không biết thực lực chuẩn xác của Trương Huyền, nhưng cấp bậc bày biện ở đó, muốn vượt qua Bán Thánh kia, khẳng định rất khó.

Không chỉ nàng lo lắng, mấy người Tiết Chân Dương cũng mang theo lo lắng. Không phải không tin Trương Huyền, mà là đối phương thực quá mạnh, bất luận khí tức hay kiếm ý, đều không phải người bình thường có thể chống lại.

- Yên tâm đi, hắn nói chỉ cần không cho A Tử ra tay, hết thảy thủ đoạn khác đều có thể!

Thấy vẻ mặt của mọi người, Trương Huyền cười cười, cổ tay khẽ đảo, mí mắt nhấc lên:

- Đỉnh Đỉnh, tới phiên ngươi, qua đánh tên này một trận!

Hô!

Vừa dứt lời, một cái Khí đỉnh cự đại xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong bụng bốc lên hỏa diễm, đốt chung quanh một mảnh nóng rực.

- Đây là... Học viện thủ hộ Thánh khí, Kim Nguyên đỉnh?

Nhận ra được, Hồ Yêu Yêu suýt chút nữa ngã sấp xuống.

Học viện có một thủ hộ Thánh khí, mặc dù chưa bao giờ thấy qua, lại thấy ở trên thư tịch, vô cùng mạnh mẽ, Tử Dương thú tiền bối cũng không phải đối thủ. Vốn cho rằng thầy Trương thuần phục Tử Dương tiền bối liền đủ nghịch thiên... Làm sao ngay cả hộ viện Thánh khí cũng thuần phục?

Mắt Tiết Chân Dương, Long Thương Nguyệt tối sầm lại, suýt ngất. Thánh khí thủ hộ học viện cũng thuần phục... Khó trách muốn lập hắn làm viện trưởng, không lập cũng không được ah. Thật không để hắn làm, mang đi hai thứ này, chẳng khác nào tài sản của Danh Sư học viện bị cuốn hết...

Đám người Hồ Yêu Yêu khiếp sợ, Bán Thánh đối diện chỉ cảm thấy trong lòng có một vạn con Thần thú bay qua, miệng giống như cá chết mở ra, nhưng thở không được, suýt nín chết. Ngươi thuần phục một Thánh thú ta nhịn, khả năng ngươi là vận khí tốt, gặp được Thánh thú bị thương, có ân với nó... nhưng thuần phục một kiện Thánh khí, hơn nữa Thánh khí lợi hại như thế, đến cùng làm sao làm được?

Nhưng thời gian không cho phép hắn buồn bực, Kim Nguyên đỉnh ở đối diện nghe được có thể đánh người, hưng phấn đến suýt nhảy lên, la hét một tiếng:

- Yên tâm đi chủ nhân, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, nhìn Kim Nguyên đỉnh ta vài phút luyện hắn thành than...

Ngay sau đó, Bán Thánh thấy hoa mắt, chỉ thấy gia hỏa kia cứ thế mà đánh tới.

Răng rắc!

Trường kiếm trong tay bị đụng vỡ nát, còn không có kịp phản ứng, liền bị đụng bay, xương ngực đứt mười mấy cây, sống lưng áp sát lên vách đá, đập ra một cái hố chữ đại, cuồng phun máu tươi.