Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1621: Hiến tế Vân Vụ lĩnh (1)




Mười Đại Thánh thú, mỗi một con đều có thể so với thập đại trưởng lão của Danh Sư học viện! Một học sinh của Mi trưởng lão, tìm người nào có thể để cho chín Thánh thú cùng đi ra? Chẳng lẽ các trưởng lão khác đều tới? Không đúng, nếu là như vậy, bên ngoài nhiều Bán Thánh, Tòng Thánh thế kia, khẳng định đã sớm bẩm báo, không đến mức tin tức gì cũng không có!

- Mi Trúc, ngươi đến cùng đang giở trò quỷ gì?

Hoàng Kim Hùng Hổ hơi híp mắt, nhìn lại.

- Ta? Ta một mực ở nơi này, không biết gì a...

Mi trưởng lão sắp muốn khóc.

Hắn chính là cái đánh xì dầu, phối hợp diễn kịch, viện trưởng muốn làm gì, là thật không rõ ràng...

- Không biết? Tốt nhất đừng giở trò gian gì với ta, Vân Vụ lĩnh ta có thể ở dưới mí mắt của Danh Sư học viện tồn tại nhiều năm như vậy không ngã, tuyệt không phải đơn giản như mặt ngoài...

Thấy biểu lộ của đối phương quả thực không biết, Hoàng Kim Hùng Hổ thú uy hiếp một tiếng.

- Linh thú các ngươi trải rộng toàn bộ Vân Vụ lĩnh, nếu quả thật có thủ đoạn gì, làm sao có thể không biết?

Mi trưởng lão nói.

Hoàng Kim Hùng Hổ thú nhẹ gật đầu, chuyện này cũng là nó nghi ngờ. Thật muốn có vấn đề, những Vương giả kia khẳng định sẽ báo cáo, để Vương giả khác ra ngoài, nói rõ có năng lực giải quyết.

- Trước không cần để ý đến, chỉ cần đừng để vị Mi trưởng lão này rời đi, Danh Sư học viện khẳng định sẽ sợ ném chuột vỡ bình, coi như không đáp ứng điều kiện, cũng sẽ nghĩ biện pháp giải quyết!

Trong lòng đã tính toán, cảm thấy không có vấn đề gì, Hoàng Kim Hùng Hổ thú đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Xích Viêm Sư đi đến. Ngay sau đó Thiết Bối Hùng, Hổ Đầu thú, Thiết Xỉ Lang... chín đại Vương giả khác đều đến, ở giữa theo một thanh niên, đầu buông xuống, thoạt nhìn cực kỳ chật vật. Chính là học sinh chạy trốn của Mi trưởng lão.

- Lão đại, tên này bị chúng ta bắt được...

Mấy bước đi tới trước mặt, Xích Viêm Sư khẽ nói.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Để các ngươi tất cả đều ra ngoài?

Hoàng Kim Hùng Hổ thú nghi ngờ nhìn qua.

- Là như vậy...

Hổ Đầu thú đi tới trước mặt, thiết trảo chỉ Trương Huyền:

- Tên này không biết dùng thủ đoạn gì, tìm tới mấy Danh Sư lợi hại, cùng chúng ta chiến đấu ở bên ngoài...

- Danh Sư?

Hoàng Kim Hùng Hổ thú chớp mắt.

- Không sai!

Thiết Xỉ Lang cũng tới.

- Danh Sư nào? Là thập đại trưởng lão của học viện?

Hoàng Kim Hùng Hổ thú tiếp tục hỏi.

- Hình như không phải, chúng ta cũng không nhận ra, nhìn dung mạo cực kỳ lạ lẫm, như vậy đi, ta lấy ra thi thể của bọn hắn, để ngươi xem một chút...

Thiết Bối Hùng hừ một tiếng, đi tới cách đối phương không đủ ba mét. Nói còn chưa dứt lời, vài Thánh thú đồng thời gào thét, đồng loạt ra tay.

Ầm ầm!

Xích Viêm Sư, Hổ Đầu thú, Thiết Xỉ Lang, Thiết Bối Hùng, bốn đại Thánh thú ở trong Vương giả Vân Vụ lĩnh, đều tính toán là mạnh, đồng thời ra tay, lực lượng như núi lở đất nứt, giang hà chảy ngược. Hoàng Kim Hùng Hổ thú còn không kịp phản ứng, liền bị bốn móng vuốt đánh trúng.

Bành!

- Các ngươi chơi cái gì...

Hô một tiếng, Hùng Hổ thú bay ngược ra, sống lưng đụng gãy mấy thạch nhũ, phun ra từng ngụm máu tươi. Đám Thánh thú này đi theo nó hơn ngàn năm, tin tưởng lẫn nhau, ai có thể nghĩ tới lại đột nhiên ra tay. Hơn nữa còn tàn nhẫn như vậy! Trong nháy mắt Hoàng Kim Hùng Hổ thú liền bị trọng thương, lục phủ ngũ tạng trong thời gian ngắn khó khôi phục.

- Đến cùng xảy ra chuyện gì...

Rơi xuống đất, Hoàng Kim Hùng Hổ thú thở hổn hển, cảm giác lực lượng toàn thân bị đánh mất tám chín phần mười, hai mắt đỏ thẫm, nhịn không được gào thét.

- Chủ nhân!

Không để ý tới nó rống, Xích Viêm Sư, Thiết Bối Hùng… đồng loạt xoay người, nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa.

- Ân!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền không còn chật vật như trước đó, chắp hai tay sau lưng, ở dưới các Thánh thú vây quanh đi ra, tựa như một Đế Vương cao cao tại thượng.

- Vân Vụ lĩnh mười đại Vương giả, hiện tại đã có chín cái thần phục ta... Hoàng Kim Hùng Hổ thú, ngươi chỉ có hai con đường có thể đi, một là trở thành thú sủng của ta, hai là… chết!

- Thần phục?

Con ngươi Hùng Hổ thú co rụt lại, khó mà tin được nhìn về phía chín đại Vương giả.

Bọn chúng đều là Thánh thú, có kiêu ngạo của mình, làm sao sẽ thần phục một nhân loại, hơn nữa chỉ là tiểu nhân vật Tằm Phong cảnh? Không chỉ nó kỳ quái, Mi trưởng lão cũng điên rồi.

Còn tưởng viện trưởng thật tới đàm phán, đã làm xong tâm lý bị người nhục mạ, không nghĩ tới ra ngoài hơn một canh giờ, mười đại Vương giả thuần phục chín cái... Xem ra, Linh thú phía ngoài khẳng định cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, đều thành thú sủng...

Sớm biết năng lực thuần thú của vị tân viện trưởng này rất cường đại, nhưng như vậy cũng không tránh khỏi quá cường đại, quá nghịch thiên a! Thuần phục như vậy, có khi nào Thánh thú, Linh thú trên toàn bộ đại lục đều thành thú sủng của ngươi hay không? Nghe theo ngươi phân phó? Hắn bên này ngớ ra, đám người Xích Viêm Sư cũng nhìn về phía lão đại trước đó, Vương giả mạnh nhất Vân Vụ lĩnh.

- Thần phục đi, chủ nhân là người có đại bản lĩnh, thần phục hắn, tuyệt đối mạnh hơn ở Vân Vụ lĩnh ra không được!

- Đúng vậy, chúng ta bị vây ở Vân Vụ lĩnh nhiều năm như vậy, mặc dù nơi này thành lãnh địa của chúng ta, không ai dám vào, Danh Sư học viện cũng kiêng kị ba phần, thoạt nhìn rất uy phong, nhưng khác bị nhốt trong lồng ở chỗ nào? Dù sao ta cũng chịu đủ rồi!

- Không thần phục liền chết, chớ do dự...

...