Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1788: Long Môn Trận (2)




Thấy nội dung khảo hạch xác định, đám người Trịnh Dương cũng đồng ý, Mi Trưởng lão nói.

- Tốt!

Biết rõ nơi đây cũng không phải địa phương chiến đấu, mọi người đồng thời gật đầu, đi tới diễn võ đài.

Lúc này diễn võ đài đã kín người hết chỗ, biết rõ lần này khảo hạch, so với lần trước càng thêm khó khăn, sáng sớm vô số đệ tử liền chiếm vị trí tốt, thậm chí không ít cường giả ở Hồng Viễn Thành cũng chuyên môn tới đây quan sát.

Hơn nữa ba ngày qua, không ít cường giả đế quốc ở xung quanh Hồng Viễn Đế Quốc cũng tới.

Cả đám đều muốn mở mang kiến thức một chút, không phải Danh Sư, như thế nào khảo hạch Chiến Sư, lại muốn trải qua khảo nghiệm tàn khốc cỡ nào.

Đám người Trịnh Dương đi tới qua, lập tức đưa tới vô số người hoan hô.

- Bọn hắn chính là đệ tử của Trương viện trưởng? Thoạt nhìn rất trẻ tuổi a...

- Trương viện trưởng niên kỷ cũng không lớn nha!

- Mấy vị thân truyền của Trương viện trưởng bị Học Viện các ngươi mời tới làm Khách Khanh Trưởng lão?

- Đúng vậy, bọn hắn lý giải võ kỹ, xuất thần nhập hóa...

...

Dưới đài đều nghị luận.

Không ít cường giả lần đầu tiên tới học viện, nghe được đám người Trịnh Dương, không ngờ là Khách Khanh Trưởng lão của học viện, tất cả đều ngây người.

Sức nặng của Khách Khanh Trưởng lão, bọn hắn biết rất rõ ràng, thuê một cái ngay cả Danh Sư cũng không phải, hơn nữa chưa tới mười tám tuổi đi làm, nên mạnh bao nhiêu, mới có thể đạt được vinh hạnh đặc biệt như thế?

- Viện trưởng cùng học sinh của hắn, đều là truyền kỳ...

- Đúng vậy, xem một chút đi, có lẽ hôm nay... Chúng ta có thể chứng kiến truyền kỳ ra đời...

Nghe xong truyền thuyết của Trương sư cùng tất cả đệ tử của hắn, mọi người trầm mặc xuống.

Lão sư lợi hại, đệ tử cũng không chê vào đâu được, đây mới thực sự là dạy và học cùng tiến bộ, tình nghĩa thầy trò chính thức!

- Tốt rồi, Long Môn Trận bắt đầu!

An bài xong hết thảy, Liêu Tùng thét dài một tiếng, chín vị Chiến Sư bên người nhảy lên đài cao, chỗ đứng uốn lượn, giống như Cự Long vắt ngang dưới đất, tùy thời sẽ phá không bay lượn.

Đùng đùng!

Một hồi giòn vang, chín vị Chiến Sư áp chế tu vi, từ Tàm Phong cảnh sơ kỳ, một đường cất cao, đạt đến Tòng Thánh.

- Tại hạ Chiến Sư Đường Thiên phu trưởng Liêu Tùng, đặc biệt dùng Long Môn Trận, khảo nghiệm Chiến Sư, mong được phê chuẩn!

Thấy vị trí đứng vững, giảm thấp xuống tu vi, Liêu Tùng lấy ra một lệnh bài, bàn tay run lên, lơ lửng không trung, cao giọng hô lên.

Ầm ầm!

Kèm theo lời của hắn, linh khí ở chung quanh lập tức hội tụ, một cỗ lực lượng khổng lồ lan tràn tới.

- Đây là... khí tức Tổng bộ của Chiến Sư Đường? Long Môn Trận này, rút cuộc là cái gì? Cần xin Tổng bộ đồng ý?

- Không biết, này giống như Danh Sư sinh tử chiến, cần câu thông Tổng bộ mới có thể thực hiện, xem ra... Cái này tuyệt không phải khảo hạch bình thường!

- Đúng vậy, để Tổng bộ giám sát, mới có thể tiến hành, nói rõ bọn hắn không có quyền lợi khảo hạch, thậm chí khảo hạch cũng không được thừa nhận!

Mọi người dưới đài, không biết ý tứ của Long Môn Trận, nhưng chứng kiến Liêu Tùng cần câu thông Tổng bộ, tất cả đều hoảng sợ biến sắc.

Bất kỳ một chức nghiệp nào, chỉ cần câu thông Tổng bộ, đều cần tiêu phí trả giá thật lớn, một cái khảo hạch liền muốn làm như vậy, nên khó bao nhiêu?

Rầm rầm!

Trong lúc mọi người khiếp sợ, linh khí trên bầu trời chiếu xạ ở trên mặt đất, tựa như bố trí một trận pháp kỳ quái, che giấu chín người chia làm ba bộ phận, lộ ở bên ngoài, giống như một Long Vĩ, nhẹ nhàng chặn lại, co rúm phong vân, làm cho người ta có cảm giác áp bách mãnh liệt.

- Đây là... Trận pháp gia trì?

Da mặt đám người Ô Thiên Khung co lại.

Ba người ở Long Vĩ, thực lực bản thân mạnh mẽ thì thôi, còn có trận pháp gia trì, cái này còn đánh thế nào?

Đừng nói thực lực thấp hơn bọn hắn, coi như là một Bán Thánh đi lên, chỉ sợ cũng khó có thể chống lại.

- Trịnh Dương... Cẩn thận!

Vương Dĩnh cũng nhăn mày lại.

- Yên tâm đi!

Hít sâu một hơi, Trịnh Dương nhẹ gật đầu, nhấc chân nhảy lên đài cao, nhẹ nhàng cười cười, thanh âm vang lên:

- Trương Huyền Trương sư, học sinh thân truyền Trịnh Dương, xông Long Môn Trận!

Ầm ầm!

Lời nói chấm dứt, một đạo hào quang bao phủ, tựa hồ xác nhận thân phận cùng thực lực.

Rất nhanh, xác nhận hoàn tất, bầu trời hiện ra hai chữ to “phê chuẩn”.

Giống sinh tử đấu như đúc.

Nói cách khác, hiện tại khiêu chiến của hắn, tiếp nhận Tổng bộ của Chiến Sư Đường giám sát.

- Tốt rồi, có thể bắt đầu...

Thấy Tổng bộ xác nhận, Liêu Tùng nhẹ nhàng thở ra, phân phó một tiếng.

- Ân!

Trịnh Dương nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cây trường thương.

Trường thương nơi tay, khí tức cả người lập tức thay đổi, như rồng như hổ, chân khí toàn thân kích động, đầu gương cao, giống như một bất bại Chiến Thần.

- Thật mạnh!

Cảm nhận được cỗ khí tức này, tất cả Chiến Sư vốn không thèm để ý, từng cái thần sắc ngưng trọng.

Tuy tu vi của đối phương chỉ là Tàm Phong cảnh sơ kỳ, nhưng làm cho người ta có, cường đại đến cực điểm, ngay cả Bán Thánh cũng khó chống lại.

- Đến đi!

Khí tức trên thân tích góp tới cực điểm, thét dài một tiếng, thân thể Trịnh Dương nhoáng một cái, đã đi vào trước mặt ba người ở Long Vĩ, trường thương hóa thành quang điểm, thẳng tắp đâm tới.

Ầm ầm!

Thương mang kích động, sóng khí cuồn cuộn, toàn bộ diễn võ đài tựa hồ ẩn chứa lôi điện, nổ tung.