Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1809: Đi vào Huyền Huyền Hội (1)




Cùng đối phương thương nghị xong, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Triệu Bính Tuất, phân phó một tiếng:

- Đúng rồi, Triệu Trưởng lão, ngươi cũng chuẩn bị một chút, Học Viện chúng ta cũng chế tạo một chiếc Phi Chu cỡ lớn!

Triệu Bính Tuất gật đầu.

Tuy Phi Chu cực lớn, nhưng Luyện Khí Sư Học Viện mấy vạn đệ tử, muốn luyện chế, không tính quá khó khăn, trước kia sở dĩ không làm, là vì Thánh Thú khống chế Phi Chu khó có thể tìm kiếm.

Vân Vụ Lĩnh chín đại Vương giả toàn bộ thuần phục, hơn nữa tất cả Thánh Thú trong đó, tìm ra hơn mười con là cực kỳ đơn giản.

Nếu như muốn dẫn Huyền Huyền Hội tới trao đổi, chỉ bằng vào Linh Thú bay qua, không biết năm nào tháng nào, cưỡi Phi Chu tự nhiên sẽ dễ dàng rất nhiều.

Thương nghị hoàn tất, mọi người lại hàn huyên vài câu.

Ngô sư mở miệng nói:

- Hỏa Nguyên Thành cách nơi đây khoảng một tuần đi đường, di tích không có mở ra mà nói, đi sớm cũng không có tác dụng, ta xem không bằng như vậy, trong khoảng thời gian này, chư vị riêng phần mình chuẩn bị, đến lúc đó, chúng ta ở Hỏa Nguyên Thành gặp mặt là được!

- Tốt!

Mọi người đồng thời gật đầu.

Di tích không có mở ra, đi sớm cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, trái lại nhiều đại nhân vật như vậy chạy đến tiểu thành xa xôi, rất dễ dàng gây nên phiền toái, còn không bằng đi chuẩn bị.

- Đã như vậy, chúng ta liền cáo từ trước...

Nói xong, Ngô sư không hề lưu lại, cùng Mộc sư bay ra phía ngoài.

Đám người Ô Thiên Khung, bởi vì khoảng cách nơi đây rất xa, trở về một chuyến sẽ phiền toái, liền tiếp tục lưu lại.

An bài do đám người Mi Trưởng lão chiếu cố, Trương Huyền lại mời Liêu Tùng, Trác Thanh Phong cùng tất cả Chiến Sư, đi tới Tổng bộ của Huyền Huyền Hội.

Còn chưa tới trước mặt, liền thấy không ít người đang tu luyện, quyền phong gào thét, từng cái lực lượng mười phần.

Chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt liền trầm thấp xuống, một cỗ lửa giận ở trong lòng thiêu đốt, Trương Huyền nhịn không được gào thét.

- Dừng lại cho ta... Cái này là luyện cái đồ chơi gì?

Huyền Huyền Hội, là hắn một tay thành lập, ký thác kỳ vọng rất lớn, nguyên nhân chính là như thế, mới không ngại cực khổ dạy học, thậm chí mới Chiến Sư tới chỉ điểm.

Vốn tưởng rằng bản thân trả giá, sẽ tìm được kết quả, ai ngờ tới đây nhìn qua, bọn người kia đều luyện... Cái đồ chơi gì a?

Chiêu số nông rộng, lực lượng suy yếu, ý thức chiến đấu quá kém... giống như vài ngày chưa ăn cơm, các ngươi bắt ruồi sao?

- Cái đồ chơi gì?

Nghe được quát lớn, đám người Liêu Tùng, Trác Thanh Phong liếc mắt nhìn nhau, khóe mắt đều nhảy dựng.

Trong mắt bọn hắn, đám người kia luyện tập đã rất đáng sợ...

Thế nào đến trong miệng đối phương, biến thành cái đồ chơi gì?

Yêu cầu cũng quá cao đi?

- Viện trưởng...

Đám người Nhược Hoan, Tống Siêu vội vã đi vào trước mặt.

- Trước khi ta đi, chỉ điểm cho các ngươi, đều học đi nơi nào?

Trương Huyền tức giận nói.

Đều là cái gì!

Tiêu phí nhiều tâm huyết như vậy, giảng bài cho các ngươi, kết quả học thành cái dạng này... Quả thực là mất mặt xấu hổ!

- Chúng ta... Nghiêm túc học a?

Sắc mặt đám người Nhược Hoan đỏ bừng.

- Đây cũng gọi là nghiêm túc?

Vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Trương Huyền chỉ mấy đệ tử cách đó không xa:

- Vừa rồi hắn hi triển chiêu Thu Phong Hóa Vũ, thoạt nhìn rực rỡ tươi đẹp, trên thực tế chó má cũng không phải, muốn nhiều hư chiêu như vậy làm gì? Thời điểm chiêu thứ nhất, chỉ cần tay di chuyển lên ba phần, đối thủ sẽ lập tức trúng chiêu, ngã xuống đất không dậy nổi!

Nói xong chỉ một bên khác.

- Hắn dùng Thanh Diệp Kiếm pháp, rõ ràng là chiêu số tiến công, lại luyện thành phòng ngự, nếu phòng ngự tốt thì thôi, lúc này chỉ cần có người trầm xuống, công kích hạ bàn của hắn, ngươi cảm thấy sẽ có kết quả gì?

- Còn có Loạn Ma Chuy Pháp kia, thoạt nhìn khí thế rộng rãi, trên thực tế chân khí cùng lực lượng không nối liền, nếu như bị người phát hiện tiết điểm chân khí giao nhau, không cần xuất thủ, một ánh mắt cũng có thể khiến chân khí tương trùng, bản thân bị trọng thương...

- Cái này...

Ngón tay Trương Huyền điểm nhẹ, liên tục chỉ ra bảy tám người, mỗi nói một câu, đệ tử bị chỉ vào vẻ mặt đều xấu hổ.

Đối với những điểm vừa nói kia, lúc trước trên tiết học Viện trưởng đều giảng giải qua, chỉ là vận dụng không có tự nhiên như vậy mà thôi!

Lúc này nghe được quát lớn, không dám phản bác một câu.

Cũng khó trách hắn giận.

Hắn giảng giải tri thức, không hề giữ lại, bỏ ra tất cả tâm huyết, vốn tưởng rằng qua nhiều ngày như vậy, mọi người có thể lĩnh ngộ sáu bảy thành, hiện tại xem ra, ngay cả hai thành cũng không có lĩnh ngộ!

Cái ngộ tính này, không khỏi quá kém đi!

Đương nhiên, hắn không có ý thức được chính là, một lần hành trình địa quật, cấp bậc của hắn không chỉ đột phá, Phong Thánh Giải sửa chữa lần nữa, lý giải đối với chiến đấu cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhãn lực cùng kiến thức đều gia tăng, tự nhiên nhìn những học sinh này khắp nơi đều là lỗ thủng, không có tiến bộ.

- Cái này, cái này...

Liêu Tùng, Trác Thanh Phong hô hấp dồn dập.

Trong mắt bọn hắn, chiêu số không hề có khuyết điểm nhỏ nhặt, vô cùng cường đại, lại có thể có nhiều thiếu sót như vậy, nhãn lực của gia hỏa này cũng quá mạnh a!

Khó trách mới Tòng Thánh, đơn giản liền đánh bại Thánh Vực nhị trọng Chiến Sư...

Chỉ phần nhãn lực này, liền không phải bọn hắn có thể so sánh.

- Liêu sư, nếu như bọn hắn khắp nơi đều là thiếu sót, chúng ta không phải có thể lợi dụng một chút, rửa sạch hổ thẹn trước kia?

Trong lòng đang cảm khái, liền nghe được Chu Diệp truyền âm tới.

Đường đường Chiến Sư Đường Bách phu trưởng, vừa đến đã bị đệ tử bình thường của học viện đập, trong lòng một mực nghẹn khuất a.

Giờ phút này nghe nói bọn người Huyền Huyền Hội kia, trong tu luyện lại có thể có nhiều thiếu sót như vậy, lập tức mắt sáng rực lên.

- Là có thể lợi dụng, bất quá... thiếu sót của bọn họ, cũng không phải dễ dàng tìm như vậy...

Liêu Tùng lắc đầu.

Trương viện trưởng nói đơn giản, nhưng lấy nhãn lực của hắn cũng nhìn không ra, hắn không tin thuộc hạ của mình có thể phát hiện.

Nhìn cũng nhìn không ra, làm sao có thể lợi dụng?

- Vậy chúng ta có thể tìm yếu nhất trong bọn họ đối chiến, hơn ba vạn người, ta không tin mỗi cái đều mạnh mẽ!

Chu Diệp nói.

- Cái này...