Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1867: Người Độc Điện Tổng bộ tới (1)




Hứa Du Trưởng lão nhẹ gật đầu, nói sự tình gặp Trương Huyền kỹ càng một lần.

- Ngươi nói... Tĩnh Viễn Thành xuất hiện một vị Dị Linh tộc Thánh Vực tứ trọng? Hơn nữa muốn giết ngươi, là Tôn độc sư cứu ngươi ra?

Mọi người giật nảy mình.

Bản thân Dị Linh tộc vốn cường đại, ở Thánh Vực tứ trọng càng đáng sợ, đối phương bốc lên nguy hiểm lớn như vậy cứu hắn, phần gan dạ sáng suốt này, liền không phải bọn hắn có thể so sánh.

- Không chỉ như thế, trên đường Tôn độc sư tới còn giảng giải trụ cột dùng độc cho ta, bởi vì quá mức thâm ảo, không có nhớ kỹ quá nhiều, bất quá, từ những thứ ta nhớ kỹ, chỉ cần lĩnh ngộ, cũng có thể được lợi cả đời...

Hứa Du nhịn không được nói.

- Nói nghe một chút...

Nghe được “Tổ Sư” giảng bài, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ hâm mộ, từng cái nhìn lại.

Hứa Du không có giấu giếm, nói hết trong đầu có thể nhớ kỹ.

Nghe xong hắn giảng giải, tất cả mọi người đều kích động đến sắc mặt trắng bệch, khó có thể tin.

Giống như đối phương nói, mặc dù chỉ là trụ cột, lại trực chỉ Đại Đạo, khiến người ta nghe qua như có loại hiểu ra.

- Không cần đoán, hồn phách kia nhất định là Tổ Sư khai phái... Trừ hắn ra, thật sự nghĩ không ra, còn có người nào, có thể đối với dùng độc có được lý giải sâu sắc như vậy...

Thảo luận một lát, Nhược Thanh Viễn nhịn không được nói.

Lúc trước đối với thân phận của đối phương, tuy đã tin tưởng đại bộ phận, vẫn còn có chút nghi hoặc, giờ phút này nghe được Hứa Trưởng lão giải thích, không còn hoài nghi.

Cũng chỉ có người sáng lập chính thức của Độc Điện, mới có thể lĩnh ngộ độc sâu như vậy, pháp quyết tu luyện đơn giản nhất, cũng có thể giảng giải không kém chút nào, trực chỉ Đại Đạo thâm ý.

- Tốt rồi, phái người nắm chặt thời gian chữa trị kiến trúc hư hao, Đoạn Nhân, Minh Chân đắc tội Tổ Sư, chịu hình phạt độc chết!

Trong lòng xác nhận, Nhược Thanh Viễn phân phó.

- Vâng!

Mọi người gật đầu đáp ứng.

Đám người Đoạn Nhân, Minh Chân tự rước lấy nhục không nói, còn làm liên lụy tới nhiều người như vậy, tội không thể thứ.

- Hôm nay liền đến nơi đây, Hứa phó điện chủ, ngươi đi Tàng Thư Điện chờ đợi, một khi Tôn độc sư xem sách xong, liền kêu ta...

Nhược Thanh Viễn nhẹ gật đầu.

- Vâng!

Hứa Du đáp một tiếng, đang muốn đứng dậy, chỉ thấy Điện chủ nhíu mày, cổ tay khẽ đảo, một Ngọc Bài đưa tin xuất hiện.

Ngọc Bài phóng ra hào quang ôn nhuận, có người đưa tin tới.

Nhìn thoáng qua, Điện chủ vội vàng đứng dậy, nhãn tình sáng lên:

- Người Tổng bộ... đến!

- Người Tổng bộ tới?

Mọi người sững sờ.

- Nói là hai vị Độc Sư thất tinh đỉnh phong sắp đến, muốn chúng ta nghênh đón!

Nói xong, Điện chủ vội vã đi ra ngoài.

Mọi người theo sát.

Không lâu sau, đi tới địa phương lúc trước Hứa Trưởng lão cùng Trương Huyền cưỡi Thánh Thú phi hành hạ xuống, không đợi bao lâu, liền chứng kiến phong ấn mở ra, một Thánh Thú thật lớn chậm rãi bay tới.

Trên lưng Thánh Thú, hai lão giả ngạo nghễ đứng thẳng, còn chưa tới trước mặt, liền làm cho người ta có cảm giác uy áp cường đại.

Độc Sư thất tinh đỉnh phong, cường giả Thánh Vực tứ trọng!

- Bạch độc sư, Hải độc sư...

Nhìn rõ ràng dung mạo của đối phương, Nhược Thanh Viễn nhíu mày, vội vàng ôm quyền khom người.

Tuy Hồng Viễn Độc Điện rất che giấu, nhưng mà cùng Tổng bộ liên hệ rất mật thiết, Bạch độc sư Bạch Đình, Hải độc sư Hải Minh Kim, ở trong phân bộ cấp, đều tiếng tăm lừng lẫy, cực kỳ lợi hại.

Bạch độc sư khoát tay áo, từ trên lưng thú rơi xuống, nhìn hắn nhíu mày:

- Không biết Nhược điện chủ của các ngươi đâu? Như thế nào không có tới đây nghênh đón?

- Khục khục... Ta chính là Điện chủ Nhược Thanh Viễn!

Nhược Thanh Viễn tràn đầy lúng túng.

Hắn bị Trương Huyền đập mặt mũi bầm dập, đừng nói hai người bọn họ nhận không ra, coi như là vợ, cha mẹ hắn có thể nhận ra hay không cũng không nhất định.

- Ngươi...

Bạch độc sư liếc Hải độc sư, khóe miệng đồng thời co lại:

- Nhược điện chủ, ngươi làm sao sẽ biến thành cái dạng này?

Nhược Thanh Viễn là Độc Sư đồng cấp với bọn hắn, tuy thực lực không bằng, nhưng cũng chênh lệch không tính quá xa, người mạnh như thế ở địa bàn của mình, bị đánh thành bộ dạng này, đến cùng xảy ra chuyện gì?

Trong lòng khiếp sợ, nhìn lại mấy vị Trưởng lão khác, nhìn thoáng qua, mí mắt lần nữa co giật.

Chỉ thấy những Trưởng lão này, hoặc nhiều hoặc ít trên thân đều có tổn thương, chỉ có một vị, coi như hoàn hảo không tổn hao gì.

- Cái này... Nói rất dài dòng, hai vị tự mình đến, không biết Tổng bộ có gì bàn giao?

Cười khổ lắc đầu, Nhược Thanh Viễn nhìn lại.

Không phải là không muốn nói, mà là thật sự quá xấu hổ chết người ta rồi.

- Hơn hai nghìn năm trước, phân bộ các ngươi từ trong di tích ở Hỏa Nguyên Thành, có phải đạt được qua một quyển sách hay không?

Thấy đối phương không muốn nhiều lời, Bạch độc sư cũng thức thời không hề hỏi thăm, nói.

- Vâng!

Nhược Thanh Viễn nhẹ gật đầu.

Quyển sách này lúc trước mới cùng Tôn độc sư nói thoáng qua, nhớ kỹ rất rõ ràng.

- Có là tốt rồi, lần này Tổng bộ phái chúng ta tới, chính là muốn thu hồi quyển sách này.