Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1921: Nghịch Chuyển Hồi Thiên Trận (1)




Cỗ lực lượng này mênh mông hung mãnh, như triều dâng, còn không có động tác, liền xuất hiện ở trước mắt.

Vu Hồn lung lay một cái, đang muốn đào tẩu, đã cảm thấy ánh mắt hoa lên, chỗ dung nham bị lực lượng xé rách, từng tầng phòng ốc xuất hiện trong tầm mắt, tựa như ảo ảnh.

- Quả nhiên ở phía dưới...

Ý niệm trong đầu vừa sinh ra, liền cảm thấy lực lượng nghiền ép tới, ngăn cản không nổi, không ngừng bay lên.

Ầm ầm!

Ngay sau đó liền chứng kiến Kim Nguyên đỉnh ở trên không bị lực lượng xông lên, cũng thẳng tắp lao ra nham thạch nóng chảy, hung hăng đâm vào phía trên phong ấn, phát ra minh hưởng như hoàng chung đại lữ.

May mắn gia hỏa này tấn cấp đến Thánh Khí trung phẩm, hơn nữa lực lượng phóng ra, không có biện pháp chồng lên, nếu không, chỉ bằng vào lần này, không chết cũng muốn lột da.

- Trương viện trưởng...

- Trương sư!

Chứng kiến lực lượng bộc phát, Kim Nguyên đỉnh lao ra, mọi người canh giữ ở phía ngoài, toàn bộ giật nảy mình, đồng loạt vọt tới.

- Nguy rồi...

Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.

Trong lô đỉnh chỉ có nhục thân, nếu như mọi người vây tới, bằng vào thực lực của bọn hắn, tất nhiên có thể phát hiện Vu Hồn, còn muốn trở về liền khó khăn!

Một khi bị phát hiện, đường đường Danh Sư Học Viện Viện trưởng, lại có thể tu luyện Vu Hồn chi thuật, còn đối đãi bản thân thế nào?

Nhưng hồn phách không quay về, chỉ có nhục thân, không khác người chết, vạn nhất đám người kia cảm giác mình chết, thương tâm hoả táng thì làm sao bây giờ?

Coi như không làm như vậy, nhục thân Vô Niệm Vô Tưởng, gặp được nguy hiểm liền chiến đấu, thực cùng bọn họ đánh nhau, thuận tiện lại giết chết mấy cái... Cũng sẽ khiến người ta đau đầu không thôi.

Tràn đầy lo lắng, đang muốn lao ra dung nham, cuối cùng ngừng lại, vội vàng đưa tin cho Kim Nguyên đỉnh.

Bọn người Ngô sư, Hàn Hội trưởng là cường giả Thánh Vực tứ trọng, thần thức càn quét, chỉ cần Vu Hồn đi ra, khẳng định có phát hiện, biện pháp tốt nhất là để cho gia hỏa này lần nữa tiến nhập dung nham.

- Trở về!

Ý niệm truyền đi tới.

- Không đi, quá nguy hiểm...

Kim Nguyên đỉnh liên tục lắc lư.

Nói giỡn, xuống một lát thiếu chút nữa bị hủy, nó cũng không ngốc, chạy tới chịu chết sao.

Thấy một khí đỉnh lại có thể sợ chết như thế, Trương Huyền cảm thấy phổi sắp tức điên.

Cái này gọi là chuyện gì... Nhiều Danh Sư như vậy, còn không sợ chết, ngươi một cái Thánh Khí lại sợ chết đi sống lại, ngẫm lại cũng choáng váng.

- Chỉ cần tới đây, ta nghĩ biện pháp cho ngươi đạt tới Xuất Khiếu Cảnh!

Rơi vào đường cùng, Trương Huyền đành phải đáp ứng chỗ tốt.

Tuy gia hỏa này có chút sợ chết, nhưng độ trung tâm là không thể nghi ngờ.

- Xuất Khiếu Cảnh? Thật?

Kim Nguyên đỉnh mãnh liệt nhảy dựng lên.

Thánh Khí Xuất Khiếu Cảnh bất đồng nhân loại, nhân loại là Nguyên Thần xuất khiếu, dạ hành trăm vạn dặm, mà Thánh Khí, đạt tới loại cảnh giới này, linh tính càng thêm rõ ràng, cường đại giống như Nguyên Thần, tuy không cách nào thoát khỏi thân thể ngao du, cũng đã có thể khống chế hình thái cải biến, dài ra tay chân!

Dù cực kỳ xấu xí, quái dị, nhưng cũng tương đương đã có sinh mệnh tự chủ, đối với Thánh Khí mà nói, tuyệt đối là một tiến bộ lớn.

- Yên tâm, ta nói chuyện luôn luôn giữ lời!

Trương Huyền nói.

Dù để cho Thánh Khí tấn cấp rất khó, nhưng cũng không phải không có cách nào, trong tay hắn còn có lúc trước Ngô Dương Tử lưu lại Kim Tinh Huyền Thạch, chỉ cần có thể luyện hóa dung nhập vào trong cơ thể gia hỏa này, để cho nó tấn cấp rất dễ dàng.

Đương nhiên, thứ này rất khó luyện hóa, Địa Hỏa thông thường căn bản làm không được, coi như là dung nham phía dưới, có thể hoàn thành hay không cũng chưa biết chừng.

- Tốt!

Nghe được hứa hẹn, Kim Nguyên đỉnh sẽ không quản mọi người vây quanh, thét lên một tiếng, lao đến dung nham phía dưới.

- Cái này...

Thấy gia hỏa này vội vàng hấp tấp, lại phóng vào trong dung nham, tất cả mọi người đều ngẩn người, hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.

Phù phù!

Tiến nhập dung nham, Trương Huyền khống chế Vu Hồn, lặng lẽ trở lại nhục thân, rồi mới từ trong lô đỉnh bay ra, trở lại trước mặt mọi người.

- Trương sư, ngươi không sao chứ...

Tất cả mọi người đều tràn đầy lo lắng nhìn qua.

- Không có việc gì!

Trương Huyền lắc đầu:

- Vừa rồi ta ở phía dưới phát hiện rất nhiều lầu gác, nếu như đoán không sai, di tích ngay ở phía dưới!

- Nhiều bao nhiêu?

Ngô sư nhịn không được hỏi.

- Cái này... Nhìn ra mà nói, chừng một trăm mét!

Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.

Mặc dù chỉ là kinh hồng thoáng nhìn, nhưng mượn thực lực của hắn, khoảng cách này, có lẽ không kém nhiều.

- 100m?

Sắc mặt mọi người đều biến đổi.

Ngô sư cũng chỉ tiến nhập chừng bốn mươi thước, thiếu chút nữa chết rồi, 100m... Căn bản chính là nhiệm vụ không thể hoàn thành!

Biết rõ di tích ở địa phương nào, rồi lại vào không được, cái đó và không biết có gì khác nhau?

- Ngươi còn có biện pháp không?

Ngô sư nhìn về phía Hàn Hội trưởng, đã thấy hắn lắc đầu, vẻ mặt cười khổ.

Sâu như vậy, căn bản không có khả năng đi vào a.

- Ta có biện pháp...

Chần chừ một chút, Trương Huyền nói.

- A?

Mọi người đồng loạt nhìn qua.

- Vừa rồi cỗ năng lượng kia, cường đại đến cực điểm, toàn lực trùng kích xuống, dung nham sẽ tách ra, nói cách khác, một khi năng lượng trùng kích, sẽ xuất hiện dung nham chân không, hình thành một thông đạo có thể để người thông qua... Chúng ta hoàn toàn có thể thừa dịp lúc này, tiến nhập trong đó!

Trương Huyền chậm rãi nói.