Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2209: Nhập Vi (1)




- Không tệ!

Thấy vị trước mắt này, ngắn ngủn vài ngày không gặp, thủ đoạn công kích đã hoàn toàn bất đồng trước kia, cũng không chỉ dựa vào Man lực, Trương Huyền hài lòng nhẹ gật đầu, không lui về phía sau, thân thể nhẹ nhàng lách qua một bên.

Rầm ào ào!

Bàn tay của Thạch Hạo đâm tới, liền dán bờ vai của hắn rơi vào không trung.

Lần này tránh né, nắm giữ cực kỳ tinh diệu, chỉ kém chút xíu, nhiều một li, đối phương còn kịp biến chiêu, thiếu một li, vẫn như cũ bị thương.

- Cái này là... Nhập Vi?

Dưới đài đồng tử của Hình Đường chủ co rụt lại.

- Đường chủ, cái gì gọi là Nhập Vi?

Một vị Danh Sư hơi có chút không hiểu, mở miệng hỏi.

- Nhập Vi, kỳ thật chính là cẩn thận tỉ mỉ, thời điểm chiến đấu, có thể căn cứ lực lượng, cử chỉ của đối phương, phân biệt ra được phạm vi công kích không sai chút nào. Loại tình huống này, không cần lãng phí một tia khí lực, cũng có thể tránh né công kích, hơn nữa còn có thể sớm chuẩn bị thủ đoạn tiến công, khiến người ta khó lòng phòng bị...

Hình Đường chủ giải thích.

Nhập Vi, lại nói tiếp đơn giản, chính thức làm được quá khó khăn, không chỉ nhãn lực, thực lực có cực cao yêu cầu, thậm chí đối với tâm tính, tinh thần, cũng có tiêu chuẩn.

Thật giống như một thanh trường kiếm đâm vào mi tâm, mặc dù biết rất rõ sẽ không đả thương đến, cũng sẽ khẩn trương, kìm lòng không được làm ra phòng ngự... Nhập Vi, chính là tính ra khoảng cách giữa trường kiếm và bản thân, chẳng những không né tránh, còn chủ động nghênh đón, ở khoảng cách gần triển khai phản kích!

- Rất nhiều cường giả Xuất Khiếu Cảnh cũng không thể lĩnh ngộ đến cảnh giới này, ta cũng làm không được, không nghĩ tới, Trương sư đã đạt đến...

Giải thích xong, Hình Đường chủ cảm khái.

- Xuất Khiếu Cảnh?

Tất cả mọi người đều tràn đầy khiếp sợ, khó trách vị Trương sư này có thể lợi hại như thế, phá vô số ghi chép, loại thiên phú này, đúng là bọn hắn không cách nào bằng được.

Trong rung động, Trương Huyền tránh thoát bàn tay của Thạch Hạo, bắt đầu phản kích, bả vai nhẹ nhàng nhoáng một cái, thời gian nháy mắt đi vào trước ngực đối phương, nhẹ nhàng đụng một cái.

Vù vù!

Thạch Hạo ngay cả phản kháng cũng không kịp, liền bay ngược ra, ngã xuống đất.

- Ta thua rồi...

Sắc mặt trắng nhợt, Thạch Hạo vội vàng ôm quyền.

Vừa rồi hắn đã rõ, đối phương hạ thủ lưu tình, nếu không tuyệt không chỉ là bay ngược đơn giản như vậy, rất có thể trực tiếp bị một bả vai đâm chết.

- Cùng lên đi!

Trương Huyền nhìn về phía mọi người.

Rầm ào ào!

Rất nhiều Chiến Sư không có chần chờ, đồng thời nhảy lên đài cao.

- Vây quanh hắn, sau đó... Dùng Võ Kỹ nhanh nhất công kích, không tin hắn có thể tránh né!

Trong đám người một thanh niên hô lên.

Đúng là Tiêu Đàm.

Vị thiên tài Võ Kỹ Điện này, đối với chiến đấu hiểu rõ rất nhiều, biết rõ hai chân hai tay của Trương Huyền bị giam cầm, nhược điểm ở địa phương nào.

- Động thủ!

Rõ ý tứ của hắn, thân thể nhoáng một cái, còn dư lại mười chín người bao bọc vây quanh bốn phía, kèm theo một tiếng hét lớn, mọi người đồng thời thi triển Võ Kỹ bản thân am hiểu nhất, tốc độ nhanh nhất ra.

Sưu sưu sưu sưu vèo!

Trên đài tỷ thí, xuất hiện tiếng xé gió dồn dập, phảng phất như có vô số mũi tên, như mưa to từ chung quanh đâm tới Trương Huyền.

- Nhìn hắn làm sao trốn tránh...

Dưới đài, ánh mắt Hình Đường chủ nháy cũng không dám nháy.

Mọi người Chiến Sư Đường, tu luyện qua trận pháp hợp kích, mặc kệ bao nhiêu người, tùy thời tùy chỗ đều có thể tiến hành phối hợp, phát huy ra sức chiến đấu siêu cường.

Mười chín người đồng thời tiến công, dù áp chế tu vi đến Tàm Phong cảnh sơ kỳ, nhưng sức chiến đấu liên hợp lại, Bán Thánh đỉnh phong thậm chí Tòng Thánh, chỉ sợ cũng chống chọi không được, sẽ bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ.

Tinh thần tập trung, lực lượng Xuất Khiếu Cảnh toàn lực vận chuyển, ở trên bục hết thảy đều biến chậm, mọi người từng chiêu công kích, tất cả đều rơi vào trong mắt.

Nắm đấm, ngón tay, bàn tay, đốt ngón tay, bả vai, đầu lâu, bàn chân... Tất cả đều tạo thành công kích, mười chín người, đều là nhân vật kiệt xuất nhất của Chiến Sư Đường, đồng thời thi triển công kích rất nhanh, không khí bốn phía đều xuất hiện hỗn loạn, phát ra âm bạo liên tiếp.

Chứng kiến công kích cuồng bạo nhanh như vậy, sắc mặt của Hình Đường chủ càng ngày càng trắng, thân thể kìm lòng không được run rẩy.

Đổi lại là hắn, đừng nói giảm thấp tu vi, coi như là hiện tại, chỉ sợ cũng ngăn không nổi.

Trong lòng rung động, nhịn không được nhìn qua Trương Huyền, muốn xem đối phương trốn tránh như thế nào, liền thấy đối phương đứng ở tại chỗ, động cũng không động, giống như không thấy công kích.

- Không tránh né, coi như không áp chế tu vi, cũng sẽ bị thương...

Tràn đầy sốt ruột, cũng đang khẩn trương, đồng tử đột nhiên co rút lại.

Lúc này mới phát hiện, đối phương không phải không động, mà là động tác quá nhanh, quá nhỏ, chỉ bằng vào mắt thường, căn bản nhìn không ra, chỉ có thể dựa vào thần thức mới có thể bắt được một chút.

Rầm rầm!

Ở dưới động tác rất nhỏ, hết thảy công kích của mọi người đều rơi vào không trung, nhiều người như vậy vây quanh ở bốn phía đồng thời xuất thủ, vậy mà không có một chiêu rơi vào trên người!

- Cái này... Cái này...

Yết hầu của Hình Đường chủ phát khô.

Lúc trước mình và đám người Liêu Đường chủ vây công đối phương, tựa hồ còn không có lợi hại như vậy, ngắn ngủn ba ngày, như thế nào biến hóa lớn như vậy?

Thật giống như vị trước mắt này, hoàn toàn nắm giữ không gian bốn phía, vô luận phía trước hay phía sau công kích, đều có thể nhìn thấy tận mắt, phân tích không sai!

- Đến lượt ta...

Đang rung động, chợt nghe trên đài có thanh âm nhàn nhạt vang lên.