Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2262: Thánh Vực tam trọng đỉnh phong! (2)




Tuy không nói gì, nhưng có thể từ trong thanh âm cảm nhận được tan nát cõi lòng.

Rất hiển nhiên, Trương Huyền “danh hoa” có chủ, để cho đối phương không thể tin được, cũng không muốn tiếp nhận.

- Ai!

Thấy thời gian nháy con mắt, đả thương hai nữ hài, Trương Huyền lắc đầu, thở dài một tiếng.

Kỳ thật, làm như vậy, cũng không phải là hắn cố ý.

Nên ngừng không ngừng, nhất định sẽ càng loạn.

Đối với hai nữ hài này, hắn không có chút tình yêu nam nữ nào.

Duy chỉ có Lạc Nhược Hi, vừa nhìn thấy liền động tâm.

Có Thiên Đạo Thư Viện, cùng là người của hai thế giới, hắn luôn làm việc lão luyện, trong ổn có lễ... Có thể vì đối phương, sẽ như một thiếu niên tranh giành tình nhân, điên cuồng đập Phùng Huân một trận, cũng có thể cố ý đi đả kích Trương Cửu Tiêu, đơn giản là trong lòng ghét Trương gia...

Nhưng mà, dù hai người này rất đẹp, ưu tú, cũng ưa thích hắn... nhưng mình không có như thế.

Ngược lại chỉ như sư trưởng đối đãi đệ tử.

Vì vậy, hắn hiểu được tình cảm của mình.

Đã như vậy, dây dưa không rõ, còn không bằng thừa dịp các nàng lâm vào còn chưa sâu, khoái đao chặt đứt đay rối, không cho đối phương bất cứ hy vọng nào.

Như vậy tất cả mọi người có thể nhẹ nhõm.

- Không thèm nghĩ nữa, trước tăng thực lực lên tới Thai Anh cảnh đỉnh phong lại nói!

Biết mình phán đoán không sai, lắc đầu, dứt bỏ những ý nghĩ này, Trương Huyền khoanh chân ngồi xuống.

Nơi đây cực kỳ yên tĩnh, không có một bóng người, đúng là nơi tu luyện tuyệt hảo.

Điều chỉnh lực lượng trong cơ thể, điều chỉnh hô hấp, đại khái qua một canh giờ, trạng thái thân thể đạt tới đỉnh phong nhất, lúc này mới lấy ra một Linh Nguyên đan nuốt xuống.

Lạc Thất Thất luyện chế Linh Nguyên đan, dùng đều là dược liệu mấy nghìn năm, mỗi một cây đều có dược lực cực kỳ hùng hồn, hơn nữa đạt đến cấp bậc đan văn, một viên đan dược, so với viên của Hình Đường chủ thì cường đại gấp mấy chục lần.

Dược lực đi vào ngực, lập tức cảm thấy tựa như hỏa diễm hừng hực đang không ngừng thiêu đốt, một dòng nước ấm dọc theo kinh mạch du tẩu toàn thân, cuối cùng hội tụ ở trước mặt Thai Anh.

Thai Anh đạt tới Thánh Vực tam trọng trung kỳ, tựa như một hài đồng bảy tám tuổi, nhất cử nhất động mang theo lực lượng hùng hậu, tựa hồ thiên địa cũng có thể đánh nát.

Tâm thần của Trương Huyền an tường, tinh thần nội thị, dựa theo Thiên Đạo công pháp tu luyện, chậm rãi vận chuyển chân khí, một khi cảm giác linh khí chưa đủ, liền nuốt một viên Linh Nguyên đan.

Tu vi cùng lực lượng, cũng không ngừng liên tiếp kéo lên.

Thai Anh cảnh trung kỳ!

Thai Anh cảnh hậu kỳ!

Thai Anh cảnh đỉnh phong!

Sau nửa canh giờ.

Nguyên Thai đạt đến khoảng mười sáu mười bảy tuổi, dung mạo giống hắn như đúc, chỉ là lộ ra có chút non nớt.

Hình thể vẫn là hài nhi, cao mười mét, không có càng cao lớn hơn.

- Cuối cùng đã tới!

Thở dài một tiếng, Trương Huyền cảm khái.

Vì tu luyện tới cảnh giới này, thật sự là biến đổi bất ngờ, hao tốn thật lớn, may mắn, công phu không phụ lòng người, trải qua một phen nỗ lực cùng vất vả, rốt cuộc đã luyện thành.

Bất quá, Lạc Thất Thất cho hắn bốn viên Linh Nguyên đan, cũng tiêu hao hầu như không còn, một lần nữa trở nên một nghèo hai trắng.

Tinh thần nội thị, chỉ cảm thấy chân khí ở trong kinh mạch chảy xuôi càng thêm trôi chảy, lực lượng so với lúc trước, cũng có tăng lên gấp bội.

Bàn tay duỗi ra, nhẹ nhàng sờ không trung.

Bành!

Một tiếng bạo tạc nổ tung vang lên, sau đó lực lượng khổng lồ lan tràn, nham thạch dưới chân ở dưới trùng kích vỡ thành bột phấn.

May mắn hắn sớm phi hành, nếu không khẳng định sẽ người đầy bụi đất.

- Đây là lực lượng của Thai Anh cảnh đỉnh phong?

Nắm đấm xiết chặt, trên mặt Trương Huyền hưng phấn khó có thể ngăn chặn:

- Thật mạnh!

Mặc dù không có cường giả tới so sánh, không biết thực lực xác thực đến cùng cao bao nhiêu, nhưng giờ phút này lại để cho hắn gặp được Thanh Điền hoàng mà nói, chỉ sợ một quyền có thể đánh thành thịt nát, căn bản không phải đối thủ.

Rầm ào ào!

Đứng dậy, khí tức toàn thân thu liễm, không còn áp bách như vừa rồi, ngoại nhân thoạt nhìn, chỉ là Thánh Vực tam trọng đỉnh phong bình thường.

Cho dù thực lực tăng lên, điệu thấp vẫn là bản tính của hắn, có thể không rêu rao, tận lực không rêu rao, giảm bớt không ít phiền toái.

- Đạt tới loại cấp bậc này, Linh Nguyên đan bình thường, đối với ta tác dụng cũng không lớn rồi, có đi Luyện Đan Sư Công Hội hay không, đã không còn ý nghĩa...

Vốn lần này đi ra, là vì đi Luyện Đan Sư Công Hội, mua sắm chút Linh Nguyên đan, trùng kích cảnh giới cao hơn, bất quá kèm theo tu vi tăng lên, hơn nữa dùng Linh Nguyên đan đan văn... loại bình thường, trên cơ bản đã không có bất kỳ tác dụng rồi.

Mua nhiều hơn nữa, cũng không có hiệu quả, ngược lại không công lãng phí tiền, đã như vậy không cần phải giằng co.

- Quay về Chiến Sư đường đi, vừa vặn ba Đường chủ kia có mặt, tìm bọn hắn thử xem thực lực...

Nhẹ nhàng cười cười, đang định bay trở về Chiến Sư đường, tìm tứ đại Đường chủ luyện tay một chút, thuận tiện củng cố cảnh giới cùng tu vi, đột nhiên sửng sốt, cổ tay khẽ đảo, một Ngọc Bài xuất hiện ở lòng bàn tay.

Là Ngô sư truyền đến tin tức, nhìn thoáng qua, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

- Cẩu Đường Chủ... Đã chết?