Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2295: Thanh Điền Hoàng khóc (1)




Một Thanh Điền Hoàng đã rất khó chiến thắng, chia ra thành hai cái, gần như không có khả năng vượt qua, cho nên Trương Huyền thận trọng từng bước, trước giấu phân thân ở trong không gian giới chỉ, đặt ở một chỗ...

Sau đó một mực lui về phía sau, bày ra điểm yếu, dẫn đối phương tới vị trí tính toán tốt.

Cuối cùng làm bộ tự bạo, phân tán hai người chú ý, này mới để phân thân đánh lén thành công.

Nghe đơn giản, trên thực tế lại dính dáng rất nhiều, dùng chiêu số gì, trốn bao xa, dừng lại ở nơi nào...

Phân thân ở góc độ nào đánh lén mới không bị phát hiện...

Tính toán kỹ càng, lại thêm phân thân trải qua khoảng thời gian này tu luyện, lực lượng đơn thuần còn mạnh hơn bản tôn, lấy hữu tâm tính vô tâm, lúc này mới một lần đắc thủ.

Nếu không, chỉ bằng vào hắn cùng Kim Nguyên đỉnh, căn bản không có khả năng chiến thắng đối phương.

- Đáng ghét...

Đầu nổ tung, hai thi thể từ không trung rớt xuống, Trương Huyền lập tức nghe được tiếng gào thét tức giận, hai Vu Hồn phân biệt từ trong thi thể bay ra.

Nguyên Thần của Thanh Điền Hoàng!

Cái tên này phân tách thân thể, Nguyên Thần cũng chia thành hai.

Ầm ầm!

Nguyên Thần vừa xuất hiện, không gian chung quanh càng thêm cứng lại, như lâm vào bùn lầy, đừng nói tiến lên, có thể duy trì tại nguyên chỗ cũng rất khó.

Mất đi thân thể ràng buộc, Nguyên Thần càng thêm cường đại, dường như có thể phát ra lực chiến đấu mạnh hơn.

Hô!

Chịu đến thu hút, hai Nguyên Thần ở trên không trung chậm rãi dung hợp lại, lần nữa tạo thành một.

Xem ra Phân Thân bí pháp của đối phương, dù có thể biến thành hai cái, nhưng thân thể hủy đi, Nguyên Thần rất khó duy trì nguyên trạng.

- Ta muốn ngươi chết...

Khôi phục lại, không còn ưu thế vừa rồi, khuôn mặt của Thanh Điền Hoàng tái mét, gào lên một tiếng, lần nữa bắt tới Trương Huyền.

Đường đường Hoàng giả Dị Linh tộc, thi triển bí pháp, làm người không ra người quỷ không ra quỷ, không những không chém giết đối phương, ngược lại thân thể bị hủy, buồn bực để hắn sắp nổ tung.

Nếu như nói trước đó, chỉ là bởi vì kế hoạch bị phá hư, thuộc hạ tử vong, muốn chém giết đối phương giữ lại mặt mũi, mà bây giờ, là không đội trời chung.

- Vừa rồi đã nói muốn ta chết... Ta vẫn sống rất tốt, đừng hô, trước bắt lấy ta lại nói...

Nghe đối phương uy hiếp, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, không những không tránh, ngược lại vọt tới.

Xì xì xì xì...

Bàn tay của Nguyên Thần Thanh Điền Hoàng tiếp xúc với thân thể của hắn, giống như băng gặp sắt nóng, phát ra thanh âm bị ăn mòn, thời gian nháy mắt liền xuất hiện một cái động lớn.

- Ah...

Thanh Điền Hoàng vội vàng rút tay về, giống như gặp quỷ nhìn qua, không thể tưởng tượng nổi:

- Ngươi, ngươi...

Vừa rồi thời điểm có thân thể, đánh đối phương dục tiên dục tử, chỉ có thể trốn tránh, hiện tại còn lại Nguyên Thần, dựa theo tình huống bình thường, đối phương nên càng thêm e ngại mới phải, làm sao lại biến thành như vậy, ngược lại Nguyên Thần mình bị hủ thực?

- Cường giả Xuất Khiếu cảnh khác, ta không chống lại được, nhưng đối với ngươi, lại có rất nhiều phương pháp...

Không để ý tới đối phương khiếp sợ, nhẹ nhàng cười một tiếng, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, chân khí trong cơ thể lập tức bừng lên, che kín cả đại sảnh.

Đối phó Nguyên Thần Xuất Khiếu khác, lấy thực lực của hắn bây giờ, chỉ có thể bị động chịu đòn, nhưng đối phương là Vu Hồn sư, lấy năng lực Vu Hồn thành tựu Nguyên Thần...

Thiên Đạo chân khí đúng lúc là khắc tinh!

Chỉ cần thả Thiên Đạo chân khí ra ngoài, cho dù lực lượng của đối phương mạnh mẽ, cũng không có cách nào chống lại!

Thật giống như dùng chuỳ sắt đập đá, cho dù lực công kích của cái trước rất lớn, nhưng chỉ cần mỗi lần dính vào một chút, thời gian lâu dài cũng sẽ bị ăn mòn đến cái gì cũng không còn sót lại.

- Đáng ghét...

Thanh Điền Hoàng giận đến run rẩy.

Giờ khắc này, hắn rốt cuộc minh bạch, ở dưới đối phương từng bước tính toán, lúc đầu hắn chiếm cứ ưu thế rất lớn, đã rơi vào bị động.

Nhìn bốn phía giăng đầy chân khí, vẻ mặt hắn trắng bệch.

Thân là Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, có thể rõ ràng phát hiện, chân khí bốn phía đúng là khắc tinh của hắn, thật muốn xông vào, tất nhiên sẽ bị tiêu diệt, càng ngày càng yếu.

- Muốn ta chết, trước kéo ngươi đệm lưng...

Thanh Điền Hoàng cắn chặt hàm răng, gào lên một tiếng, bàn tay lăng không bắt đến.

Chân khí của đối phương quái dị như vậy, có thể ăn mòn Nguyên Thần, vậy liền liều mạng Nguyên Thần bị ăn mòn sạch sẽ, cũng muốn trước chém hắn xuống ngựa!

Cùng lắm thì mọi người đều chết!

Ầm ầm!

Dùng ra toàn lực, uy thế của Thanh Điền Hoàng càng mạnh, một cái nháy mắt, Trương Huyền giống như rơi vào đầm lầy lần nữa.

- Bách túc chi trùng tử chi bất cương... không hổ là Thanh Điền Hoàng, quả nhiên lợi hại!

Lắc đầu, toàn thân huyệt đạo Trương Huyền mở ra, chân khí trong cơ thể tuôn trào, không gian bị giam cầm lần nữa vỡ ra, cũng không cần võ kỹ, một chưởng bổ tới.

Bất kể nói thế nào, đối phương cũng là Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, trải qua ba lần lôi kiếp, quả nhiên không phải thực lực như hắn có thể tuỳ tiện chém giết.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Chân khí tuôn ra, ở trên không trung hội tụ thành chưởng ấn, tiếp xúc Nguyên Thần của đối phương, lập tức phát ra thanh âm thịt nướng nhỏ mỡ lên than.

- Ah...

Nguyên Thần của Thanh Điền Hoàng lập tức nhỏ một vòng.

- Đáng ghét...