Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1201: Ngũ Diệu Kim Thân (1)




Vừa rồi ngón tay hắn đã tiếp xúc với bản Ngũ Diệu Kim Thân này, thư viện đã tạo ra nội dung, đối với hắn, chuyện nhìn hay không nhìn cũng không sao cả.

Vốn hắn cho rằng, quyển thư tịch này có cấp bậc cao như vậy, nhất định sẽ càng thâm ảo. Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, vừa mở ra thì lại thấy nó có tròn bảy mươi tám chỗ thiếu sót...

Sớm biết thứ này rác rưởi như thế thì hắn còn chạy tới làm cái rắm a. Còn không bằng quay về Huyễn Vũ đế đô sưu tập còn hơn.

Chỉ cần công pháp luyện thể đủ nhiều, như vậy nhất định hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều!

Thua thiệt lớn!

Vẻ mặt hắn rất là buồn bực.

Chỉ là, bây giờ có nói cái gì đã muộn rồi, hắn đành phải lắc đầu, đi tới gần khôi lỗi, bàn tay chộp ra một trảo, thu nó vào giới chỉ trữ vật.

Mặc dù tên này đã bị chém đầu, biến thành phế phẩm. Thế nhưng toàn thân đã được luyện chế tới mức không gì không phá, tuyệt đối là đồ tốt thực sự.

Thu lại sau đó đi nghiên cứu một chút, nhìn xem có thể đề luyện ra một chút quặng quý hiếm hay không.

Đi ra đại sảnh, đi tới thạch thất nhỉ thì Lạc Thất Thất đã thu lại trường kiếm của nàng. Sau đó hai người dọc theo cầu thang đi lên, lần nữa đi tới gần Đoạn Long Tỏa.

Ngón tay của Trương Huyền dọc theo Đoạn Long Tỏa lục lọi nửa ngày, dựa theo phương vị bên trên thư tịch ghi lại, nhẹ nhàng nhấn một cái.

Răng rắc!

Thanh âm khóa lò xo khởi động vang lên, ngay sau đó Đoạn Long Tỏa đã lắc lư một cái.

- Được rồi sao?

Ánh mắt Lạc Thất Thất sáng lên, đưa tay đẩy tới, kết quả, vẻ mặt nàng chợt đỏ bừng, nham thạch phía trên lại không động đậy một chút nào.

Trương Huyền cau mày.

Lạc Thất Thất có thực lực Hóa Phàm lục trọng Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, lực lượng toàn thân đã vượt qua 620 vạn đỉnh. Khi Đoạn Long Tỏa khóa kín, không mở ra thì cũng thôi đi, hiện tại cơ quan đã được mở ra, làm sao còn không đẩy được cơ chứ?

- Để ta thử một chút!

Đi tới gần, Trương Huyền nhướng mày, hai tay phát lực.

Ầm ầm!

Thân thể, hồn lực, chân khí, gộp chung vào một chỗ, lực lượng vượt qua hơn chín trăm vạn đỉnh ầm ầm tuôn ra, toàn bộ đều gia trì lên bên trên Đoạn Long Tỏa.

Sưu!

Cánh cửa lớn phía trên vẫn không nhúc nhích tí nào như cũ, giống như đã dính vào mặt đất phía trên vậy.

- Cái này...

Trương Huyền ngơ ngác:

- Không phải là... Cái đồ chơi này qua hơn hai nghìn năm đã hỏng rồi đó chứ?

Dựa theo thư tịch mà Ngô Dương Tử để lại, chỉ cần mở ra cơ quan thì sẽ có thể đẩy được Đoạn Long Tỏa ra, làm sao... Hắn phí sức lực lớn như thế mà ngay cả một chút tác dụng cũng không có a?

Dừng a!

Nếu quả thật hỏng, như vậy hắn khóc không ra nước mắt.

Đoạn Long Tỏa, ngay cả Thánh vực cũng khó mà phá vỡ, huống chi là bọn hắn?

Đường ra duy nhất, chẳng lẽ... Cứ như vậy biến mất hay sao?

- Phía trên này có ghi chép, coi như cơ quan khóa lò xo của Đoạn Long Tỏa mở ra thì cũng không phải có thể đẩy ra được. Cần lực lượng thân thể thuần khiết thì mới có thể làm được, một khi chân khí tham gia, cơ lò xo sẽ tự động khóa kín...

Lấy ra luyện khí truyền thừa của Ngô Dương Tử, lại lật một lần, Lạc Thất Thất nói.

- Lực lượng thân thể thuần khiết?

Trương Huyền có chút sững sờ.

- Đúng vậy, Đoạn Long Tỏa là do cơ quan và trang bị đặc thù biến thành, đối với chân khí rất là mẫn cảm... Nếu Ngô Dương Tử lão sư đã để lại hậu chiêu thì nhất định sẽ không muốn để cho Dị Linh tộc phát hiện ra. Dị Linh tộc có sát lục chi khí đặc thù, tuy rằng khác chân khí thế nhưng lại giống nhau đến mức kỳ diệu. Một khi cỗ khí tức này truyền lại thì nó sẽ tự động khóa kín, coi như bọn họ biết đó là cơ quan thì cũng không mở ra được!

Lạc Thất Thất nói.

- Ah!

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Tên Ngô Dương Tử này có nhiều âm mưu như vậy, còn lại chết dư nghiệt Dị Linh tộc. Cho nên chuyện thiết kế ra cơ quan như vậy quả thật là có khả năng.

Nếu quả thật có Dị Linh tộc lấy được truyền thừa của hắn, coi như biết rõ có đường ra có thể rời khỏi thì cũng không đi được, nhất định sẽ buồn bực tới chết.

- Thử lại lần nữa!

Đã có suy đoán, Trương Huyền thu lực lượng linh hồn và chân khí, bắp thịt toàn thân nhúc nhích, bỗng nhiên đẩy tới phía trước.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Đoạn Long Tỏa phát ra thanh âm trầm muộn, chỉ có điều, vẫn không mở ra được như cũ.

- Lực lượng của ta chưa đủ!

- Để con tới giúp người!

Lạc Thất Thất đi tới, hai người đồng thời đẩy về phía trước. Chỉ là cũng phát hiện ra không có cách nào đẩy ra được.

Nói cách khác, lực lượng nhục thể của bọn hắn gộp chung vào một chỗ, vẫn không đủ như cũ.

Chỉ là, rất rõ ràng Đoạn Long Tỏa đã không giống như trước đó nữa. Không còn là không nhúc nhích tí nào, nói cách khác, mạch suy nghĩ của bọn họ đã đúng, chỉ thiếu lực lượng mà thôi.

- Mặc dù không có đẩy ra, thế nhưng quả thực cơ lò xo không có khóa chết, hiện giờ... phương pháp duy nhất chính là, mau chóng tăng lực lượng thân thể lên!

Trương Huyền nhíu mày.

Kỳ thật Trương Huyền có thể triệu hoán phân thân ra, để cho hắn phối hợp với bản tôn, hẳn là có thể mở ra, chỉ là... Phân thân thần kỳ, hắn còn không muốn để cho người khác biết được.

Một khi biết chuyện này, không nói tới chuyện có khả năng chuyện Dương sư sẽ bị bại lộ, ngay cả chuyện tu luyện Vu hồn cũng sẽ không dấu được nữa.

- Tăng lực lượng thân thể lên? Lão sư có ý là... Tu luyện Ngũ Diệu Kim Thân hay sao?

Lạc Thất Thất sững sờ.

- Ừm! Có khả năng chuyện này cũng là khảo nghiệm của Ngô Dương Tử tiền bối, nếu như ngay cả Ngũ Diệu Kim Thân cũng không tu luyện được. Cái gọi là luyện chế Thánh khí, nhất định cũng là lời nói dối, nói suông... Đã như vậy, còn không bằng ở lại chỗ này cùng hắn!

Trương Huyền phân tích nói.

Không thể không nói, vị Ngô Dương Tử tiền bối này đã tính tứi tất cả mọi chuyện.

Tâm tư cẩn thận khiến cho người ta phải giận sôi.

Suy nghĩ một chút cũng phải giật mình, có thể thiết kế ra cơ quan tinh diệu như thế, lại có thể lừa đối nhiều Dị Linh tộc tới chết như vậy, vị Luyện khí đại tông sư này đã sớm tính toán không bỏ sót một chút nào.

Nếu không, cũng không có khả năng là người cười đến cuối cùng, đã sớm bị Dị Linh tộc giết rồi.

- Hiện tại tu luyện hay sao?

Vẻ mặt Lạc Thất Thất rất là xoắn xuýt:

- Luyện thể không phải là chuyện một ngày, cần mấy năm tu hành không gián đoạn, chẳng lẽ chúng ta phải bị vây ở nơi này rất nhiều năm hay sao?

Luyện thể giống như tu luyện chân khí vậy, thuộc về một loại hệ thống tu luyện, không có mấy năm, mấy chục năm ngày đêm khổ tu. Nếu muốn tiến bộ là chuyện gần như không có khả năng hoàn thành.

Tu luyện mới có thể đi ra được... Như vậy cần phải đợi tới ngày tháng năm nào chứ?

Sẽ không thực sự bị vây chết ở chỗ này đó chứ?