Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1244: Cứu giúp một chút? (2)




Người đang tỷ thí trên đài cũng là người mà hắn quen, là một vị thiên tài do Phùng sư dẫn đầu, gọi là Hàn lăng. Tu vi sớm đã đạt đến Hợp Linh cảnh trung kỳ, gần một tháng không gặp, không ngờ đã mạnh hơn, đã đột phá hậu kỳ.

Còn chưa có ra tay đã khiến cho người ta cố một loại cảm giác mạnh mẽ đến cực điểm.

Phía đối diện hắn là một thanh niên áo xám, thực lực của người này cũng là Hợp Linh cảnh hậu kỳ. Thế nhưng sức chiến đấu dường như mạnh hơn, Hàn lăng vừa mới giao thủ đã liên tục bại lui, thối lui đến biên giới lôi đài.

- Hàn sư cố lên!

- Không thể thua nữa...

- Đúng vậy a, nếu như thua thì chúng ta chỉ có thể nghe theo bọn họ mà thôi...

...

Phía dưới, đám người La Tuyền đều xiết chặt nắm tay, vẻ mặt đỏ lên, bên trong ánh mắt tràn ngập vẻ không cam lòng.

- Làm cái gì vậy?

Thấy mọi người quá mức chú ý tới chiến đấu, ngay cả hắn đi tới cũng không phát hiện ra, Trương Huyền gãi gãi đầu.

Làm sao lại đánh nhau cơ chứ?

- Ha ha, đừng vùng vẫy nữa, nhanh nhận thua đi! Ta ở trong tay Phong sư huynh ngay cả ba chiêu cũng không đỡ được. Ngay cả ta cũng không đánh lại mà còn muốn khiêu chiến sư huynh, nằm mơ đi!

Vừa tới gần, thanh niên đối diện với Hàn Lăng rất là đắc ý, cất tiếng cười to:

- Yên tâm, theo chúng ta sẽ có chỗ tốt của các ngươi, nếu như tiếp tục ngu xuẩn mất khôn thì cũng đừng trách ta không khách khí!

Trong lúc nói chuyện, công kích một chiêu nối tiếp một chiêu, lực lượng cuồng mãnh khiến cho vẻ mặt Hàn Lăng trắng bệch, cưỡng ép chống cự.

- Hồng sư, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Nhìn một hồi, biết Hàn Lăng bại cục đã định, sẽ không kiên trì được thêm mấy chiêu, Trương Huyền đo tới dưới đài, không nhịn được nhìn về phía Hồng sư cách đó không xa.

- Ah... Trương sư, ngươi không có việc gì chứ? Ngươi đã trở về, quá tốt rồi!

Nhìn thấy Trương sư xuất hiện, Hồng sư hưng phấn tới mức suýt chút nữa đã nhảy lên, những người khác dưới đài, bao gồm cả La Tuyền ở bên trong cũng đều hưng phấn tới mức khuôn mặt đỏ lên.

Thậm chí ngay cả Tú Liên công tử trước đó bị hắn đánh thành đầu heo cũng hốc mắt đỏ lên, giống như là nhìn thấy thân nhân, kích động mà không nói ra được.

- Làm sao vậy?

Thấy bộ dáng này của mọi người, Trương Huyền rất là nghi hoặc, không đến một tháng không gặp, có cần thiết phải như vậy hay không?

- Là khảo hạch tân sinh!

Biết hắn không hiểu, Hồng sư vội vàng giải thích:

- Hạng mục khảo hạch đã được quyết định, là đi săn ở Hồng Viễn sơn mạch...

Rất nhanh, Hồng sư đã nói lại tất cả mọi chuyện một lần.

Nghe xong, Trương Huyền cũng coi như đã hiểu ra.

Cũng không phải là tham gia thi đấu Danh sư, đi vào mười vị trí đầu là có thể trực tiếp đi vào Danh sư học viện. Mà còn cần thông qua khảo hạch nhập môn, nội dung mỗi lần khảo hạch đều không giống nhau. Có từng quan, có xông trận, có văn thí... Mà năm nay là đi săn.

Địa điểm đi săn là ở Lôi Viễn phong trong Hồng Viễn sơn mạch.

Lôi Viễn phong là một sơn mạch to lớn gần Danh sư học viện, dốc đứng như đao, khó mà leo trèo. Coi như cường giả Hợp Linh cảnh, muốn đi lên đó cũng rất khó khăn, huống chi còn phải đi săn ở trong đó.

Săn giết được cấp bậc linh thú khác biệt thì thành tích lấy được cũng sẽ khác biệt, lấy một ngày làm giới hạn. Săn giết được một đầu linh thú Trọc Thanh cảnh đỉnh phong thì coi như thông qua.

Mặc dù linh thú có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng bằng vào nhãn lực Danh sư và thực lực Hợp Linh cảnh của mọi người, muốn săn giết loại linh thú cấp bậc này vẫn rất là nhẹ nhàng, thế nhưng... Số lượng linh thú trong toàn bộ sơn mạch có hạn, hơn nữa linh thú biết mình sẽ bị săn giết cho nên nhất định sẽ chạy trốn, hoặc là ẩn nấp, không phải dễ dàng tìm kiếm như vậy.

Lại thêm, số lượng săn giết càng nhiều, nếu như vượt qua giá trị hợp cách thì có thể hối đoái học phần... Chuyện này rất dễ tạo ra cảnh cướp bóc giữa các tân sinh với nhau.

Càng quan trọng hơn là, linh thú bên trong dãy núi không riêng gì Trọc Thanh cảnh mà còn có Hợp Linh cảnh, Kiều Thiên cảnh, thậm chí còn có cấp bậc cao hơn. Sau khi tiến vào bên trong đó, không chỉ phải đi săn mà còn phải đề phòng bị linh thú giết ngược lại!

Mỗi lần khảo hạch đều có không ít tân sinh thương vong.

Có thể nói, chỉ cần khảo hạch bắt đầu thì sẽ chính là một trận chiến đấu. Đối với tâm tính, thực lực, ứng biến, nhãn lực của Danh sư... Rất nhiều phương diện đều được tiến hành khảo nghiệm.

Chỉ có cường giả chân chính mới có thể trổ hết tài năng, một tiếng hót lên làm kinh người. Người thực lực yếu hoặc là tâm tính không tốt, chỉ sợ đi vào không được bao lâu thì tâm tính sẽ sụp đổ, cuối cùng thảm bại mà quay về.

Lần khảo hạch này chính là một trận khảo nghiệm khôn sống mống chết, không được thì cũng chỉ có thể rời khỏi mà thôi!

Vì dễ thông qua hơn, tránh khỏi nguy hiểm, không ít đế quốc vừa đến đã tạo thành liên minh.

Người trong liên minh nhiều, coi như gặp phải thân sinh thực lực mạnh tân sinh cướp đoạt và linh thú cường đại thì cũng có thể chống chọi.

Chỉ là, kết minh có lợi cũng có hại, chỗ tốt đương nhiên không cần phải nói, có thể khiến cho người tham gia khảo hạch càng thêm an toàn. Chỗ xấu chính là nhiều người, linh thú sẽ rất dễ dàng phát hiện ra, trực tiếp chạy trốn. Coi như may mắn bắt lấy, khi phân phối cũng có chủ thứ, còn có vấn đề lần lượt.

Làm chủ, sẽ được hưởng thụ phân phối trước tiên, có khả năng kết thúc mỗi ngày, đến lúc khảo hạch kết thúc, người đi theo phụ ngay cả một đầu cũng không được, cuối cùng toàn bộ đều phải chịu cảnh ngộ bị đào thải.

Có thể nói, có thể thông qua hay không thì phải nhìn thành quả đi săn như thế nào. Cùng phân chia thế lực làm chủ như thế nào, do đó, vì muốn có được quyền chủ động, chỉ cần liên minh, đều cần phải phân ra quyền chủ động.

Người đang đối chiến với mọi người là Danh sư đến từ Kim Hải nhị đẳng đế quốc, hai bên quyết định liên minh lại, đang tranh đoạt chủ phụ quyền trong liên minh, lấy thực lực để định thắng thua.

- Tổng cộng so mấy trận? Chúng ta đã so mấy trận rồi?

Nghe giải thích xong, xem như Trương Huyền đã hiểu ra cho nên không nhịn được hỏi.

Nếu như chỉ là thua một nữa, hiện tại tới hắn thì có lẽ còn có thể cứu giúp được mọi người.