Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 209: Hồng Vân đan sư (1)




- Xuất hiện rồi?

Lục Tầm quay đầu lại nhìn về phía bằng hữu tốt.

- Đúng. Ngày hôm nay đám người Lưu sư vừa vặn từng tới thăm hỏi. Cùng đi còn có Thẩm Truy bệ hạ. Sau khi tiến vào viện không lâu, ba danh sư lại đi ra, thái độ vô cùng cung kính. Xem ra vị Dương sư này nhất định là danh sư. Hơn nữa cấp bậc chỉ có cao chứ không thấp hơn đám người Lưu sư...

Vương Siêu nói ra tin tức biết được.

- Còn cao hơn Lưu sư... Vậy chẳng phải là danh sư nhị tinh sao?

Hai mắt Lục Tầm tỏa sáng:

- Nhanh chuẩn bị một chút, chúng ta cũng đi tới thăm hỏi...

Hắn chờ chính là cơ hội này. Một khi được vị Dương sư này nhìn trúng, tuyệt đối có thể giang cánh bay lượn, một lần bay lên trời.

- Ừ!

Vương Siêu gật đầu, lập tức lộ ra vẻ mặt giống như trái mướp đắng:

- Tin tức này truyền ra, người muốn đi tới thăm hỏi Dương sư rất người. Ta sợ không tới phiên chúng ta!

- Hơn nữa, quy định của Dương sư, nói vậy ngươi cũng nghe nói tới. Muốn thăm hỏi, đầu tiên phải giao ra ba trăm vạn kim phiếu. Bằng không, ngay cả cửa cũng không có cách nào tiến vào... Nhiều tiền như vậy, lão gia tử nhà chúng ta có thể lấy ra. Nhưng chúng ta sợ rằng...

Cho dù bọn họ là lão sư sao kim, một tháng tiền lương cũng chỉ có hai, ba ngàn kim tệ mà thôi. Lấy ra ba trăm vạn... không thể nghi ngờ chính là nằm mơ.

Đừng nói thăm hỏi, chỉ riêng một điều kiện lại kẹp chết bọn họ.

- Yên tâm đi, chuyện này ta đã nghĩ kỹ!

Lục Tầm lộ ra nụ cười tự tin:

- Giao ba trăm vạn kim tệ mới có khả năng thăm hỏi. Mặc dù là có văn bản rõ ràng quy định, nhưng mọi người e ngại mặt mũi, khẳng định không phải nộp lên rõ ràng. Nói cách khác... Chỉ cần không nói ra, cũng sẽ không bị vạch trần!

- Ý của ngươi là... đục nước béo cò trà trộn vào sao? Làm vậy không tốt lắm đâu... Đối phương lại không phải kẻ ngốc. Không giao tiền, sợ rằng ngay cả cửa còn không thể nào vào được!

Nghe được cách nói của bằng hữu tốt, Vương Siêu sửng sốt.

- Không phải đục nước béo cò. Mà là... mượn thân phận lão sư sao kim của chúng ta vòng qua cửa này. Dựa vào hai người chúng ta người, trong vương quốc ai không cho chút mặt mũi? Chỉ cần có thể tìm được người thích hợp, đưa lên lý lịch sơ lược, chuyện còn lại sẽ dễ làm!

- Danh sư cũng phải thu học đồ. Chúng ta là lão sư có tiếng tăm trong toàn bộ Thiên Huyền vương thành, hoàn toàn phù hợp điều kiện, Chỉ cần viết xong bái thiếp, biểu diễn thành quả giảng dạy cho hắn xem. Có thể hắn cao hứng, lại đồng ý. Cái gọi là ba trăm vạn kim tệ, cũng chỉ là vô dụng. Điều chúng ta phải làm, chính là nghĩ biện pháp đưa bái thiếp lên. Về phần kim tệ, tạm thời không thu cũng không có vấn đề gì!

- Điều này...

Vương Siêu chớp mắt.

- Muốn trở thành danh sư, không chỉ cần thực lực bản thân mạnh mẽ. Quan trọng nhất chính là có thể dạy dỗ học sinh. Chúng ta có nhiều học sinh như vậy, có lý lịch xuất sắc như vậy, khẳng định không thành vấn đề.

Lục Tầm nói đến đây hai mắt hưng phấn, tỏa sáng:

- Nếu thật sự không được, còn có thể mời hắn tới quan sát đánh giá sư giả trong mấy ngày tới, xem ta làm thế nào nghiền ép Trương Huyền. Đến lúc đó, vừa nhìn thấy ta xuất sắc như vậy, hắn có thể sẽ cao hứng thu làm học đồ...

- Có đạo lý... Dựa vào thân phận lão sư sao kim như chúng ta, chuyển một tờ lý lịch sơ lược chắc hẳn là rất dễ dàng. Không giao tiền có thể cũng được!

Vương Siêu cuối cùng kịp phản ứng.

Lần đánh giá sư giả này là một cơ hội tốt. Nếu may mắn, vị Dương Huyền danh sư này qua, nhất định sẽ coi trọng Lục Tầm, thu hắn làm học đồ. Chỉ cần hắn thành công, mình cũng có hy vọng.

- Cứ như vậy đi. Chúng ta chuẩn bị một chút, lát nữa đi thăm hỏi...

Nghĩ đến liền làm, Lục Tầm không nói thêm gì nữa, lập tức an bài.

.........

Công hội luyện đan sư.

Âu Dương hội trưởng, Trần Tiêu đan sư, Bạch Minh đan sư và hơn mười vị đan sư đứng song song ở trong sân, thái độ cung kính.

Vù!

Có tiếng gió mãnh liệt thổi tới. Một con man thú bay cực lớn chậm rãi từ trên không trung hạ xuống phía dưới.

Đứng phía trên là một lão già. Man thú còn chưa đến tới trước mặt, bàn chân hắn nhẹ nhàng đạp một cái, lại vững vàng hạ xuống trên mặt đất.

- Ra mắt Hồng Vân đan sư!

Đám người Âu Dương hội trưởng bước lên trước.

Hồng Vân luyện đan sư, luyện đan sư nhị tinh nổi danh bên trong vương quốc.

- Ừ!

Hồng Vân đan sư gật đầu, lông mày thoáng nâng lên:

- Trương Huyền đâu?

- Trương đan sư... lại không có ở vương thành, cho nên không qua...

Âu Dương hội trưởng lộ vẻ mặt xấu hổ.

Mấy ngày qua, Trương Huyền vẫn đợi ở trong tàng thư khố của vương quốc. Sau khi rời đi, người này lại thay đổi diện mạo đi tới phủ đệ. Đừng nói hắn không tìm được, cho dù đám người Triệu Nhã cũng không nhất định có thể tìm ra.

- Hồ đồ!

Hồng Vân đan sư vẫy bàn tay một cái, sắc mặt tái xanh, không giận tự uy:

- Tranh luận đan trở thành đan sư, mặc dù truyền thừa từ xưa, lại có quy định đặc biệt. Nhưng nần này, ta tới ngoại trừ đưa Phá Âm đan, máu của Cự Tê thú ngươi muốn mua ra, còn muốn kiểm ta vị Trương Huyền này. Một khi không phù hợp điều kiện, trực tiếp loại bỏ tư cách.

- Vâng!

Âu Dương hội trưởng gật đầu.

- Lấy ngọc tinh ghi chép ngày đó tới đây. Nếu như để cho ta phát hiện có bất kỳ hành vi thiên vị lừa đảo nào, tất cả mọi người tham dự tranh luận đan đều sẽ phải bị trừng phạt!

Hồng Vân đan sư nhướng mày, mang theo sự uy nghiêm không cho phép người khác được nghi ngờ.

- Vâng. Hồng Vân đan sư, mời đi bên này...

Âu Dương hội trưởng vội vàng đi phía trước dẫn đường.

Chỉ chốc lát, bọn họ lại đi đến chỗ tranh luận đan trước đó. Hắn lấy ngọc tinh ghi chép ra.

- Mở ra!

Ngồi ở chỗ ngồi, cầm chén trà ngon mới rót, Hồng Vân đan sư thản nhiên nhìn qua.

Âu Dương hội trưởng lại không nói nhiều, chân khí trong cơ thể vọt về phía ngọc tinh ghi chép. Trong nháy mắt, ngọc tinh lập lòe. Ghi chép nội dung trước đó một lần nữa hiện ra.

Chính là cảnh tượng Trương Huyền tiến vào phòng.

- Đây là Trương Huyền sao? Âu Dương hội trưởng, ngươi cũng là người lâu năm của công hội, thế nào lại hồ đồ như vậy? Hắn còn trẻ như vậy, làm sao có thể tranh luận đan thành công?

Nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Trương Huyền còn chưa đủ hai mươi tuổi, lông mày Hồng Vân đan sư nâng lên.

Dám tham gia tranh luận đan, bình thường không học tập luyện đan mấy chục năm, ít nhất cũng phải năm sáu chục tuổi. Người này ngược lại hay rồi, chưa đủ hai mươi... Hắn có thể biết cái gì?

Rất rõ ràng, những luyện đan sư khác có phần cố ý nhường nhịn!