Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 386: Thiên đạo ngụy trang (2)




Xem ra sau này vẫn đừng nói nhiều với hắn thì tốt hơn. Nếu không, sớm hay muộn sẽ chết trong tay hắn...

- Hừ!

Hận đến nghiến răng nghiến lợi, nàng lại không dám nói, miệng cong lên, lại không để ý tới đối phương.

- Ai, thiếu tiền lại còn không cho người ta nói, hiện tại da mặt người thực sự quá dầy!

Trương Huyền lẩm bẩm nói thầm một tiếng, duỗi người.

- Ngươi...

Mạc Vũ nghiến răng nghiến lợi, trong lúc nhất thời thật sự có chút hối hận khi đi cùng người này.

Người khác nhìn thấy mỹ nữ, đều cẩn thận, rất sợ nói chuyện đắc tội. Người này thì hay rồi, câu nào không thích nghe nói câu đó, không khiến người ta tức chết mới lạ.

Trên thế giới làm sao có thể có người như vậy được?

Vốn tưởng rằng hai ngày, sẽ bị tức chết ở trên đường, kết quả lại phát hiện đối phương không để ý tới mình nữa, mà là đang yên tĩnh ở trong một góc gian phòng... đờ người ra.

- Làm cái gì vậy?

Vừa mới bắt đầu, cảm thấy đối phương là cố ý làm ra hình dáng như vậy. Kết quả chính là ngẩn người hơn một ngày, thoạt nhìn hai mắt ửng đỏ, mệt mỏi rã rời. Điều này thật khiến cho nàng không thể hiểu nổi.

Nói tới chọc người giận, người này tuyệt đối tức chết người không đền mạng.

Nói là thiên tài, ngay cả nàng cũng kém xa.

Nói tới thông minh, hiện tại hắn còn đờ người ra, giở trò quỷ gì vậy?

Đối với người trước mắt này, nàng thực sự càng lúc càng càng không hiểu nổi.

Không để ý tới nghi hoặc của đối phương, lúc này Trương Huyền đang chìm đắm ở trong học tập tri thức của Thiên Đạo Đồ Thư Quán.

Ý thức chìm đắm ở trong việc đọc sách Đồ Thư Quán, bên ngoài thoạt nhìn lại giống như đang ngẩn người.

Sách thu vào Đồ Thư Quán, thời điểm muốn xem, ý niệm thoáng động là có thể nhìn thấy. Chỉ có điều cũng không phải tri thức của hắn, tất cả chỉ có ghi tạc trong đầu, có khả năng vận dụng thành thạo, gặp phải vấn đề mới không hoảng loạn.

Tới thế giới này hơn hai mươi ngày, hắn cũng biết, muốn trở thành danh sư chân chính, không thể hoàn toàn dựa vào Đồ Thư Quán. Cần phải đọc nhiều sách, học tập thêm. Chỉ có lượng tri thức đầy đủ, mới có khả năng càng chạy càng xa.

Sách màu vàng có tác dụng giúp hắn trong nháy mắt nhớ kỹ tri thức trong sách. Nhưng thứ này, không biết khi nào mới có khả năng sinh thành. Dù sao hiện tại nhàn rỗi không có chuyện gì, tu luyện lại không có công pháp thiên đạo, không bằng xem nhiều sách một chút, chuyển hóa thêm một chút tri thức, lại tăng thêm một chút năng lực.

- Ừ? Không nghĩ tới tàng thư khố của Thiên Huyền vương quốc, không ngờ có nhiều sách liên quan tới dịch dung ngụy trang như vậy.

Ý thức đảo qua rất nhiều quyển sách xem qua ở tàng thư khố của vương quốc, đột nhiên, hắn dừng lại ở trên một giá sách.

Ước chừng hơn một nghìn quyển đều là liên quan tới dịch dung, ngụy trang.

- Nghe nói Trầm Truy bệ hạ lúc còn trẻ, từng xuất ngoại du lịch. Có khả năng những quyển sách này có thể đều là do hắn thu thập? Dù sao, làm vương tử của một quốc gia, người muốn giết chết hắn không ít. Ngụy trang, sẽ an toàn hơn một chút.

Trong lòng hắn thoáng động, nghĩ đến một loại khả năng.

Trước nghe nói, Trầm Truy bệ hạ lúc còn trẻ từng xuất môn rèn luyện. Nếu như lấy dáng vẻ vốn có của hắn ra ngoài, chỉ sợ sớm đã chết.

Vương quyền không quen.

Vì vị trí độc nhất vô nhị kia, huynh đệ tàn sát lẫn nhau nhiều đếm không xuể.

Thời điểm Trầm Truy bệ hạ đi du lịch rèn luyện, tu vi lại không tính là quá cao, thu thập những sách dịch dung, ngụy trang này, chỉ sợ cũng là vì muốn an toàn.

- Nhiều sách như vậy, xem có thể hình thành bí tịch thiên đạo hay không!

Nghĩ đến điểm này, tinh thần hắn thoáng động. Nội dung chính xác trong rất nhiều quyển sách chậm rãi được chỉnh sửa lại. Một lát sau một quyển sách xuất hiện ở trong đầu.

- Quả nhiên có thể!

Ánh mắt nhất thời sáng lên, Trương Huyền tiện tay mở ra quyển sách vừa hình thành.

- Ngụy trang đạo, lưu ý ở tâm. Đan dược thay đổi diện mạo, hạ giọng, là cấp thấp nhất. Muốn thật sự ngụy trang, cần phải có khống chế rất mạnh đối với cơ bắp toàn thân...

Trong sách lưu loát viết đầy tri thức liên quan tới ngụy trang.

Chỉ nhìn một hồi, Trương Huyền liền không nhịn được cười khổ.

Thảo nào thời điểm mình ngụy trang Dương Huyền, đám người Lưu Lăng nhìn ra vấn đề. Xem qua quyển sách này mới biết được, lúc đó ngụy trang thật sự quá kém.

Cũng tại Thiên Huyền vương quốc quá mức cấp thấp, không có cao thủ lợi hại nào.

Bằng không, loại ngụy trang này, đừng nói ở Thiên Vũ vương quốc, cho dù ở một ít vương quốc nhị đẳng, cũng không gạt được quá nhiều người.

Rất nhanh, hắn đã xem xong hết quyển sách.

- Tuy rằng những điều cũng chỉ là ngụy trang căn bản, nhưng cũng có thể khiến cho ta thay đổi dáng vẻ, khiến cho không ít người cũng không nhận ra được!

Sách do Thiên Huyền vương quốc thu thập, mặc dù chỉ là ngụy trang đơn giản nhất, sau khi học được tất cả, lại có thể khiến cho hắn thay đổi đơn giản diện mạo, khiến cho đám người Lưu sư khó có thể lại phát hiện ra.

- Bộ phương pháp ngụy trang này, cần phải có khống chế tuyệt đối đối với cơ bắp toàn thân, thông qua thay đổi vị trí cơ bắp dẫn tới thay đổi diện mạo. Đổi lại thành người khác tu luyện gần như không khả năng. Chỉ khống chế cơ bắp toàn thân, sẽ rất khó làm được. Ta lại không giống! Tu luyện thiên đạo kim thân, cơ bắp toàn thân đã sớm linh hoạt như bình thường, có thể tự do di chuyển.

Hắn khẽ cười.

Sau khi xem xong quyển thuật thiên đạo ngụy trang này, hắn đã gần như học xong.

Hiện tại, cho dù hắn không dựa vào đan dược ngụy trang, cũng có thể dễ dàng thay đổi dáng vẻ, khiến người ta khó có thể nhận ra được.

Có loại bản lĩnh này, đánh không lại thì chạy. Chỉ cần thay đổ diện mạo, nói vậy rất khó sẽ bị phát hiện.

Chẳng khác nào có thêm một thủ đoạn bảo toàn tính mạng.

- Đến nơi rồi!

Đang tiếp thu phương pháp ngụy trang vừa học được, dự định thử nghiệm một chút, hắn liền nghe được tiếng của Mạc Vũ tiểu thư vang lên.

Hắn trợn mắt xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài, quả nhiên thấy một sơn mạch cực lớn xuất hiện ở trước mắt.

Sơn mạch này trải dài mấy nghìn cây số, không có bất kỳ cây cối nào, toàn cảnh đều đỏ đậm, thoạt nhìn đầy nham thạch và cát đất, khiến người ta một loại cảm giác hoang vắng.

- Đây là Hồng Liên sơn mạch sao?

Sơn mạch lên xuống, vô cùng vô tận, không nhìn thấy được điểm cuối, giống như một đóa hoa sen thật lớn, vây quanh diện tích ở trên mặt đất.

Thảo nào nói muốn tìm gần như không có khả năng. Sơn mạch lớn như vậy, thật sự muốn tìm được một Độc Điện tận lực che giấu, quả thực rất khó.

- Đúng. Đó chính là Hồng Liên thành!

Mạc Vũ tiểu thư chỉ.

Thuận theo ngón tay nàng nhìn lại, quả nhiên thấy một tòa thành không biết lập bao lâu tạo thành trấn, đứng sừng sững ở dưới ánh nắng buổi sáng sớm, với phong cách cổ xưa tang thương.