Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 432: Nghiệp đoàn thi họa sư (2)




- Danh sư rất nhiều sát hạch, có thể thông qua, một năm không nhất định có một người. Ngươi tưởng là rau cải trắng, tùy tiện là có thể xuất hiện rất nhiều sao? Ta từ Tuyền Hải thành đặc biệt tới nơi này, chính là để tham gia nghi thức công chúa thăng cấp danh sư. Thế nào còn có thể có những người khác!

- Tuyền Hải thành?

Trong đầu Trương Huyền hiện lên một quyển sách, chính là địa đồ của Thiên Vũ vương quốc.

Nếu như so sánh Thiên Vũ vương thành với Thiên Huyền thành, Tuyền Hải thành này lại không khác biệt với Bạch Ngọc Thành, thuộc về thành thị lớn thứ hai trong ranh giới Thiên Vũ. Từ nơi đó đi qua, lại có cường giả Tông Sư làm hộ vệ, nữ hài này, thoạt nhìn thích nói, không sợ nà lạ, sợ rằng địa vị không thấp.

Cũng đúng, học tập danh sư, không có nhân mạch, muốn tìm đến được lão sư chỉ điểm, gần như không có khả năng.

Lại hàn huyên vài câu, hắn biết nữ hài này gọi là Lăng Tiêu Tiêu, năm nay mới sát hạch thành công danh sư học đồ.

Đều là học đồ chắc hẳn phải chiếu cố lẫn nhau, lúc này nàng mới nói nhiều với hắn như vậy.

- Hội vấn đáp ở Danh Sư Đường, trưa mai sẽ bắt đầu. Ngươi sau này muốn sát hạch danh sư, có thể tới xem một chút. Lúc này từ biệt!

Nói một hồi, phát hiện học đồ gọi là Trương Huyền này, đối với sát hạch danh sư một chữ cũng không biết, cái gì cũng không biết, Lăng Tiêu Tiêu cũng lại mất đi hứng thú nói chuyện phiếm với hắn.

Theo nàng, người như thế cho dù sau này có cơ hội sát hạch danh sư, cũng phải là mấy chục năm sau. So với nàng, hắn hoàn toàn không cùng trên một trình độ.

- Tạm thời tìm một chỗ ăn, sau đó sẽ tìm chỗ ở sau!

Sau khi từ biệt nữ hài từ, Trương Huyền duỗi người, vẫn không tiếp tục đi về phía trước.

Dù sao đã hỏi rõ chỗ vị trí của Danh Sư Đường, hắn không nóng nảy qua đó. Từ Độc Điện đi tới nơi này, liên tục sáu, bảy ngày đi đường, đều ăn lương khô. Trong miệng hắn đã sớm nhạt.

Ăn xong, hắn đang định tìm một tửu lâu ở lại một đêm, liền thấy một kiến trúc cao lớn xuất hiện ở trước mắt. Phía trên có năm chữ lớn rồng bay phượng múa, giống như có tinh khí thần, bất cứ lúc nào cũng sẽ bay lượn ra.

- Nghiệp đoàn thi họa sư?

Nhận ra chữ viết phía trên, ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Thi họa sư và luyện đan sư giống nhau, thuộc về chức nghiệp đặc biệt, cũng có nghiệp đoàn thống nhất quản lý. Chỉ là địa phương Thiên Huyền vương quốc quá nhỏ, không đủ tư cách xây dựng phân bộ. Không nghĩ tới vừa tiến vào Thiên Vũ vương thành hắn liền nhìn thấy.

- Vào xem!

Hiện tại hắn có rất nhiều chức nghiệp. Ngoại trừ thuần thú sư, luyện đan sư, hiểu rõ đối với thi họa là tối đa. Thậm chí còn có thể làm ra tác phẩm ngũ cảnh. Nếu gặp gỡ nghiệp đoàn, thật ra có thể sát hạch một thi họa sư chính thức.

Dù sao lúc này chức nghiệp chính thức của hắn, cũng chỉ có hai loại thuần thú sư nhị tinh và luyện đan sư nhất tinh mà thôi. Thoạt nhìn lộ ra một chút yếu ớt.

Về phần độc sư, tuy rằng trình độ của hắn cũng đạt tới tiêu chuẩn nhị tinh, bởi vì ngụy trang “sư thúc tổ” vẫn chưa sát hạch, tất nhiên cũng không có cái gọi là huy hiệu gì cả.

Đương nhiên cho dù có, dựa theo bài xích của những nghề nghiệp khác đối với độc sư, hắn cũng không dám lấy ra.

Trong lòng nghĩ vậy, hắn nhấc chân đi vào.

Không hổ danh là nghiệp đoàn của thi họa sư, đồng dạng là đại điện rộng rãi, nhưng bên trong bố trí ngay ngắn có trật tự, khiến người ta có một loại cảm giác người ở trong tranh vẽ.

Chậm rãi đi vào trong đó, giống như rong chơi ở trong cuốn sách, thoải mái nói không nên lời.

Tường bốn phía xung quanh còn treo đầy đủ các loại tác phẩm. Một vài bức trông rất sống động, tất nhiên đều đạt tới trình độ Lục Thực nhất cảnh.

Tuy rằng thi họa sư chính thức cần phải nắm giữ bốn cảnh Lục Thực, Linh Động, Ý Tồn, Kinh Hồng. Nghe nhất cảnh rất đơn giản, lại cũng cần mấy năm học tập, không có khả năng một lần tụ tập là thành.

Nhất là vẽ tranh, không có kinh nghiệm và tự thân hiểu ra, muốn miêu tả ra phong cảnh nhìn thấy được ra, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Xem ra có thể làm ra những bức tranh này, cho dù không phải là thi họa học đồ, nhưng cũng không khác biệt lắm.

- Vị công tử này, không biết cần bức tranh gì? Tiểu nhân có thể dẫn công tử đi xem một chút!

Chậm rãi đi về phía trước, một gã sai vặt mặc y phục màu xanh lại đi tới, nhìn về phía Trương Huyền vẻ mặt cung kính.

- Những bức tranh này bán ra sao?

Trương Huyền đưa tay chỉ.

- Đúng vậy! Công tử tới nơi này không phải muốn mua bức tranh sao?

Gã sai vặt gật đầu.

Nghiệp đoàn thi họa sư không bán thi họa, vậy đi chỗ nào mua?

- A...

Suy nghĩ một chút hắn cũng lại bừng tỉnh. Nghiệp đoàn luyện đan sư bán đan dược là một xu hướng. Nếu như ở đây cũng không bán thi họa, vậy đi nơi nào mua?

Hắn gật đầu, hỏi:

- Những thứ này đều là bức tranh nhất cảnh, có cấp bậc cao hay không?

- Mời lên lầu! Tầng một của nghiệp đoàn đều là tranh nhất cảnh. Tầng hai là nhị cảnh. Lấy loại này suy diễn ra. Công tử muốn mua cảnh giới gì? Ta lại dẫn ngài đi tới!

Ánh mắt của gã sai vặt nhất thời sáng lên.

Thi họa cảnh giới càng cao, giá cũng lại càng cao. Một khi có thể bán ra, làm nhân viên phục vụ, nhận được phần trăm tất nhiên cũng lại càng nhiều.

- Có...

Hắn đang muốn mở miệng hỏi một chút, có bức tranh ngũ cảnh hay không, vừa vặn cũng đi lên xem một chút. Chợt hắn nhìn thấy dòng người điên cuồng lao ra. Không ít người phóng về ngay phía trước.

- Nhanh lên một chút, Quý Mặc công tử đi ra!

- Hắn sát hạch thi họa sư nhất tinh thành công?

- Đúng vậy, vừa sát hạch xong, vì hồi đáp mọi người, dự định ở trước mặt mọi người vẽ tranh. Hơn nữa còn muốn công khai bán đấu giá!

- Vẽ tranh ở trước mặt mọi người? Quá tốt. Bức tranh của hắn, ta nhất định phải mua được...

...

Mọi người mỗi một người đều bàn luận ầm ĩ.

Những người này trên cơ bản đều là nữ tử, tuổi không lớn lắm. Bọn họ vừa đi về phía trước, vừa líu ríu bàn luận. Trong đó cũng có một vài người trung niên, từ y phục trên người có thể nhìn ra giá trị con người xa xỉ.

- Quý Mặc công tử, vẽ tranh?

Hắn nghi ngờ liếc mắt thoáng nhìn.

- Quý Mặc là tiểu thiếu gia Quý gia của vương thành, năm nay chưa đầy hai mươi, cũng đã là một vị thi họa sư chính thức...

Nói về Quý Mặc công tử, gã sai vặt cũng lộ ra vẻ mặt sùng bái:

- Nếu như công tử muốn mua bức tranh, không ngại đi qua nhìn một chút, có thể mua được bức tranh của Quý thiếu gia, chuyến đi này tuyệt đối không tệ.