Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 494: Hình thức địa ngục (2)




Trên một trăm lão sư cạnh tranh hai vị trí...

Danh Sư Đường không phải để cho chúng ta thu học sinh, sát hạch độ tín nhiệm sao? Thế nào ngược lại đầu tiên, biến thành tuyển dụng giáo sư?

Vạn nhất nếu là không được tuyển chọn, chẳng phải trực tiếp quyết định thất bại sao?

- Vâng!

Học sinh gật đầu.

- Những lão sư này không phải đang đứng xếp hàng sao? Thế nào đã có ba người thông qua tuyển dụng? Thông báo tuyển dụng lão sư lại có yêu cầu gì?

Trương Huyền tiếp tục hỏi.

Còn có người xếp hàng, lại có ba người thành công?

Không phải tất cả mọi người tới gặp một lần, sau đó sẽ cẩn thận lựa chọn sao?

- A, viện trưởng tuyển dụng, đầu tiên là xem sơ lược lý lịch. Sau khi xem xong, cảm thấy thích hợp liền trực tiếp thuê. Ba người trước đó đều là cường giả nửa bước Tông Sư, làm một lão sư bình thường tất nhiên là dư thừa!

Học sinh cười nói.

- Nửa bước Tông Sư?

Trương Huyền và Mạc Hoằng Nhất cười khổ.

Thực lực như vậy, ở Thiên Vũ học viện cũng có thể làm trưởng lão rồi. Làm lão sư thực sự rất đơn giản.

Mà Liễu Trình, người hắn ngụy trang này, chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ, so sánh ra, yếu hơn rất nhiều.

Nửa bước Tông Sư và Thông Huyền cảnh sơ kỳ đồng thời tới tuyển dụng, người ngu đi nữa cũng sẽ lựa chọn người trước.

Người Mạc Hoằng Nhất ngụy trang kia, cũng chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ. Hai người tám lạng nửa cân, không chênh lệch nhiều.

Vốn tưởng rằng đi tới sẽ trở thành lão sư của học viện, sau đó dạy dỗ học sinh, đơn giản đến cực điểm. Không nghĩ tới trực tiếp cho một hình thức cao nhất. Không làm được, ngươi ngay cả phó bản cũng không thấy được.

Một vị đường đường là đệ nhất thiên tài của Thiên Vũ vương quốc, một vị là ngôi sao mới siêu cường của Danh Sư Đường liên tục phá tan kỷ lục...

Vì hoàn thành sát hạch danh sư nhị tinh, lại phải cùng một đám lão sư bình thường... Suy nghĩ một chút cũng choáng váng.

- Được rồi, mời hai vị xếp hàng. Nếu như thích hợp, tất nhiên sẽ được giữ lại!

Học sinh bắt chuyện.

Hai người Trương Huyền lên tiếng, theo sát ở phía sau lưng người.

- Các ngươi cũng tới tuyển dụng? Thông Huyền cảnh sơ kỳ, ta thấy vẫn trở về đi. Ở đây tệ nhất cũng đạt tới trung kỳ, hậu kỳ!

Bọn họ mới vừa đi qua đứng một người thanh niên, trước mặt lại lộ ra vẻ mặt khinh miệt nhìn qua, đồng thời thể hiện ra tu vi của mình, Thông Huyền cảnh hậu kỳ!

Hai người vì cần phải ngụy trang, đều phải áp chế tu vi của mình ở Thông Huyền sơ kỳ, khiến người ta liếc mắt có thể nhìn ra.

Bằng không, chân khí thiên đạo của Trương Huyền tinh thuần như vậy, ngay cả Khương đường chủ cũng không có cách nào phát hiện, người này lại làm sao có thể biết được.

- Lão sư, biết giảng bài mới là bản lĩnh. Không biết giảng bài, tu vi cao tới đâu cũng vô dụng!

Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng.

Hắn làm thiên tài siêu cấp, từ nhỏ đến lớn đều được người người ngưỡng mộ. Ngoại trừ bị thua thiệt ở trước mặt Trương Huyền này, hắn đã khi nào từng bị người khinh thường qua. Người này vừa bắt đầu đã nói lời này, khiến cho hắn đầy lửa giận.

- Tuổi không lớn lắm, giọng điệu còn không nhỏ!

Người thanh niên hừ lạnh một tiếng:

- Nói như vậy cũng vì tốt cho các ngươi. Nếu không ta sợ các ngươi mất công chờ một ngày, cuối cùng không thu hoạch được gì!

Nói xong hắn quay đầu đi, không tiếp tục để ý tới bọn họ.

Thấy bị đối phương khinh thường, sắc mặt Mạc Hoằng Nhất cũng xanh mét. Trương Huyền mỉm cười.

Có thể khiến cho đường đường đệ nhất thiên tài tức thành như vậy, người này cũng là một nhân tài.

Hắn đang muốn nói vài câu, liền nghe được ngay phía trước có một giọng nói già nua vang lên.

- Lão phu Tạ Tất, cảm ơn các vị lão sư đến đây tuyển dụng!

Nghe được viện trưởng mở miệng, tất cả mọi người đều an tĩnh lại, đồng loạt nhìn về phía trước.

- Chuyện học viện thiếu lão sư, nói vậy các vị cũng đã nghe nói. Nếu các vị đến đây tuyển dụng, chắc hẳn là cũng biết tình hình của lớp.

Tạ Tất viện trưởng nhìn quanh một vòng:

- Chỉ có điều, ta vẫn nói trước một chút về hai lớp này. Đó là do hai vị lão sư Hồ Nghĩa và Bạch Phương lưu lại. Bởi vậy, học sinh của hai lớp này đều tương đối ưu tú. Ta cũng hy vọng có thể thông báo tuyển dụng một lão sư ưu tú hơn, không đến mức lãng phí thiên phú của bọn họ.

- Hồ Nghĩa, Bạch Phương?

Mạc Hoằng Nhất nghe được tên, nhướng mày.

- Ngươi quen?

Trương Huyền nhìn qua.

- Bọn họ là giáo sư sao kim nổi danh của Thiên Vũ học viện, chất lượng dạy học rất tốt. Hơn nữa... còn là học đồ của Khương đường chủ!

Mạc Hoằng Nhất truyền âm.

- Học đồ của Khương đường chủ?

Có thể trở thành học đồ của danh sư nhị tinh đỉnh phong, trình độ của hai lão sư quả thật rất cao.

- Đúng vậy, nghe nói lớp học của bọn họ là một trong những lớp ưu tú nhất trong cả Thiên Vũ vương quốc. Học snh được tuyển chọn, cũng là số một số hai. Xem ra nhiệm vụ của chúng ta không đơn giản như vậy!

Mạc Hoằng Nhất xoa xoa mi tâm.

Học sinh ưu tú, bình thường đều sẽ tự cho mình là siêu phàm, đối với sự quản lý của lão sư cũng sẽ giảm bớt theo.

Thật giống như ngươi dạy một thiên tài và một tài năng tầm thường, cũng từ Chân Khí cảnh, dạy đến Đỉnh Lực cảnh, người sau tất nhiên mang ơn, người trước ngược lại sẽ cảm thấy ngươi là lão sư bình thường, làm chậm trễ hắn.

Cho phú hào một nghìn đồng tiền, và cho ăn mày một nghìn đồng tiền, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ân nghĩa nặng. Mùa hè đưa áo bông qua, tất nhiên không được thiện cảm.

Hai lớp này là một trong những lớp ưu tú nhất của học viện, học sinh cũng đứng đầu. Nếu như bọn họ vẫn là thiên tài, thật ra có thể chấn áp được... Nhưng dựa vào thân phận giả tạo hiện tại này, nếu muốn trấn áp, cũng lại đạt được độ tín nhiệm, quá khó khăn...

Đường đường là thiên tài, làm sao có thể cam tâm tình nguyện nhận hai người bình thường làm lão sư?

Thật đau trứng. Vốn tưởng rằng chạy tới thu nhận học sinh, dễ dàng lại thêm vui vẻ, mười ngày rất phong phú. Không nghĩ tới không chỉ là gặp phải hình thức cao nhất, quả thực chính là hình thức địa ngục.

Sát hạch danh sư nhị tinh, quả nhiên... không dễ dàng giống như tưởng tượng.