Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 688: Mười lồng thú (2)




- Không chỉ có như vậy, Ngụy Hữu Đạo còn đạt tới Chí Tôn sơ kỳ!

Phương Tiến mỉm cười.

- Chí Tôn sơ kỳ?

La Đường xiết chặt nắm đấm:

- Thực lực cao lại như thế nào? Thi đấu thuần thú, so tài chính là trình độ thuần thú, chú ý chính là lý giải đối với man thú, cũng không đơn thuần dựa vào thực lực. Cho dù thực lực mạnh, cũng không thể đánh cho man thú chủ động tán thành, hoàn toàn thuần phục...

Đông!

Đang muốn tiếp tục phản bác vài câu, tăng khí thế cho mình, đột nhiên mặt đất Thú Đường lắc lư kịch liệt một hồi. Một tiếng chuông giống như tiếng sấm vang lên.

- Tiếng chuông vang lên? Nguy rồi, có chuyện lớn phát sinh!

Phong đường chủ biến sắc.

La Đường, Phương Tiến đang tranh cãi cũng ngừng lại, đồng tử đồng thời co lại.

Thú Đường nuôi dưỡng không ít man thú, vì đề phòng quấy nhiễu, bình thường đều lấy yên lặng làm chủ. Trừ khi phát sinh chuyện gì lớn, mới có thể gõ chuông lớn.

Một khi tiếng chuông vang lên, tất cả thuần thú sư đều phải lập tức tập hợp, cùng nhau đối mặt!

Rốt cuộc có chuyện gì, có thể khiến cho tiếng chuông đột nhiên vang lên?

Coong coong coong!

Tiếng chuông tiếp tục.

- Nhanh đếm thử tổng cộng có mấy tiếng!

Phong đường chủ vội hỏi.

Tiếng chuông vang lên số lượng khác nhau, sẽ truyền lại ý tứ cũng không giống nhau.

- Tổng cộng... bảy tiếng!

Rất nhanh, tiếng chuông kết thúc, La Đường nói.

Phương Tiến cũng nhìn qua. Tuy rằng bọn họ đều là thuần thú sư, nhưng đối với tiếng chuông Thú Đường mấy tiếng đại biểu hàm nghĩa gì, bọn họ lại không hiểu rõ nhiều lắm, thua xa vị đường chủ Huyền Lạc sơn mạch này.

- Tiếng chuông vang lên bảy tiếng, đây là...

Nhớ lại một chút về quy tắc tiếng chuông, sắc mặt Phong đường chủ nhất thời trắng bệch, thân thể lắc lư kịch liệt:

- Có người muốn xông mười lồng thú? Đây... Đây rốt cuộc làm sao có thể?

- Mười lồng thú?

La Đường, Phương Tiến liếc mắt nhìn nhau, từng người vẻ mặt nghi ngờ.

Cái tên này, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe nói.

- Mười lồng thú, là chỉ ở trong một cái lồng sắt dài nhỏ, để vào mười con man thú, cấp bậc lần lượt tăng cao... Người xông qua ải, phải ở trong một canh giờ từ con này, đi tới con kia...

Môi Phong đường chủ run rẩy.

- Mười còn man thú? Một mình xông qua? Điều này... Làm sao có thể?

- Man thú gặp phải người lạ sẽ công kích. Đây là thiên tính. Nếu không phải chức nghiệp thuần thú sư, cũng sẽ không tới gần như thế. Một canh giờ từ con này đi tới con kia, đi qua mười con?

Không chi La Đường, Phương Tiến kinh ngạc kêu lên, ngay cả Vương thú sư, cũng bị dọa cho giật mình.

Man thú đa nghi, cùng nhân loại đối địch. Nếu như không có phương pháp đặc biệt, sợ rằng vừa đi qua, lại sẽ gặp phải công kích!

Một man thú còn có thể đối phó. Mười con, đối phó thế nào?

- Đúng rồi, thực lực man thú như thế nào?

Nghĩ đến cái gì, La Đường vội vàng hỏi.

Nếu như thực lực yếu hơn rất nhiều so với người xông qua ải, cho dù thực lực tăng lên, chừng mười con, cũng không đủ hình thành nguy hiểm.

- Bốn con đầu, thấp hơn so với người tu luyện một cấp bậc nhỏ. Ba con giữa, thực lực tương đồng. Hai con sau, cao hơn một cấp bậc nhỏ. Con trấn giữa cuối cùng kia... Lại cao hơn hai cấp bậc!

Giọng nói của Phong đường chủ run rẩy.

- Cái gì?

Sắc mặt của ba người kia cũng lập tức trắng bệch.

Làm thuần thú sư, bọn họ tất nhiên biết man thú đáng sợ.

Hình thể cực lớn, man lực kinh người, nhân loại cùng cấp bậc cũng không phải là đối thủ. Xông đến phía sau lại còn cao hơn hai cấp bậc?

Thật hay giả vậy?

- Thật muốn xông qua ải, tuyệt đối là đâm đầu vào chỗ chết... Ai sẽ làm như vậy? Làm như vậy lại sẽ có ích lợi gì?

Phương Tiến không nhịn được nói.

Đám người La Đường cũng nhìn qua.

Không lợi không dậy sớm nổi. Mười lồng thú này, người xâm nhập tuyệt đối mười chết không sống. Đã như vậy... Vì sao còn có người muốn xông qua?

Chẳng lẽ là tự tìm đường chết?

- Đương nhiên là có lợi ích!

Có chút do dự, Phong đường chủ xiết chặt nắm đấm, móng tay cũng cắm vào trong thịt:

- Làm được chuyện ấy, có thể nhận được một giọt...

- Máu linh thú!

Gấp đôi bắt đầu, cầu vé tháng!