Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 697: Ta muốn khiêu chiến mười lồng thú (thượng) (1)




- Gào? Gào? Gào?

Vẻ mặt Thất Mạch Bạo Hùng cũng vỡ mộng.

Vốn tưởng rằng đối phó một nhân loại chỉ có Tông Sư cảnh, dễ dàng vui vẻ, trực tiếp nghiền ép. Ai biết người này vừa xông lại, liền ôm lấy nó. Nó còn chưa có kịp phản ứng, đã bị ném văng ra ngoài.

- Gào cái gì mà gào!

Ngay sau đó nghe được tiếng nói của người thanh niên vang lên, đầu thoáng cái đập vào trên lồng sắt.

Ầm ầm ầm ầm!

Thất Mạch Bạo Hùng thân thể to lớn, không ngừng tiếp xúc thân mật với lồng sắt, một chút bên trái, một chút bên phải, bị rơi tới đầu choáng mắt hoa, sắp muốn nôn ra máu.

Một con Thất Mạch Bạo Hùng khác không nghĩ tới người này mạnh như vậy, lực lượng lớn như vậy, đập cho bạn đồng hành ngã tới ngã lui, nó tức giận kêu loạn, vừa tung người lại muốn xông lại hỗ trợ.

- Muốn cứu nó? Cho!

Còn chưa đến tới trước mặt, tiếng của thanh niên đối diện tiếp tục vang lên. Ngay sau đó nó liền thấy cái bóng tối tăm cực lớn của bạn đồng hành đánh qua.

Còn chưa có kịp phản ứng, đã bị đập trúng, cả hai cùng ngã trên mặt đất.

- Có nhận thua hay không?

Đánh cho hai con rơi tới thất điên bát đảo, tay Trương Huyền đút túi lười biếng đi tới.

- Gào!

Con Thất Mạch Bạo Hùng thứ hai bị đập trúng, lại gào thét, còn muốn phản kích. Trương Huyền lắc đầu, lại ôm lấy một chân của nó, hung hăng vung lên.

Ầm ầm ầm ầm!

Trên lồng sắt, trên mặt đất, rất nhanh bị đập lõm xuống từng cái hố lớn. Con Bạo Hùng đầu tiên trước đó bị ngã, sắp muốn nôn ra máu đang muốn đứng lên, liền thấy bạn đồng hành cũng xem là binh khí đánh qua.

Bịch bịch!

Thời gian không lâu, hai con đều không chịu được. Mỗi một con choáng mắt hoa ngã xuống đất, cũng đứng lên không nổi nữa.

Đấu khí lực cùng với mình sao?

Nói đùa!

Tu luyện Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai hoàn thành, lực lớn gần một vạn năm ngàn đỉnh, cho dù hai con này lực lượng lớn hơn nữa, cũng chỉ có thể chờ bị đánh.

- Khiến Hổ Đầu thú nổi danh về phòng ngự bị đánh một quyền không có sức phản kháng. Thất Mạch Bạo Hùng lấy lực lượng xưng bá, cũng bị lực lượng đánh bại, tiện tay ném tới ném đi...

- Đây là người sao?

- Hắn thật sự chỉ là Tông Sư đỉnh phong?

...

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Vốn tưởng rằng xông qua mười lồng thú là não tàn mới có quyết định. Lúc này nhìn thấy mới biết, người ta đây là nghiền ép!

Cái gì Tật Phong Lang, cái gì Hổ Đầu thú, cái gì Thất Mạch Bạo Hùng...

Lại nói giống như một đóa hoa, ở trước mặt hắn chẳng khác nào một con gà con, muốn ném lại ném, muốn đánh thì đánh.

- Cấp bậc của hắn vẫn là Tông Sư đỉnh phong. Chỉ có điều, sử dụng... thân thể lực lượng thuần khiết!

Lần này, sau cả buổi Tạ Cửu Thần đường chủ mới khép miệng lại.

Trước đó, động tác của đối phương nhanh, lại mượn kỹ xảo, không nhìn ra. Hiện tại hoàn toàn dựa vào man lực chiến đấu, trong cơ thể đối phương này cả một chút sóng dao động chân khí cũng không có, lại đánh ngã Bạo Hùng hoàn toàn không có chút năng lực phản kháng...

Có ngốc cũng hiểu rõ, đối phương không chỉ có năng lực quan sát cao, hiểu rõ đối với man thú nhiều, lực lượng cũng cường đại kinh người.

- Không chỉ là đơn thuần lực lượng thân thể... Hắn nhẹ nhàng ôm lấy một chân của Bạo Hùng, cũng... sử dụng kỹ xảo!

Ngụy Dư Thanh trưởng lão nói.

- Không sai, tốc độ Bạo Hùng tuy rằng chậm, nhưng có thể trở thành man thú nửa bước Chí Tôn, cũng có kỹ năng chiến đấu rất lớn. Tiến lên khiến hắn không năng lực phản kháng, chỉ sợ không chỉ đơn giản là ôm lấy như vậy, còn khống chế nguồn gốc đối phương thi triển lực lượng, khiến cho hắn không có cách nào điều động sử dụng lực lượng!

Tạ Cửu Thần đường chủ cũng không biết hình dung như thế nào.

Dựa theo tình huống bình thường, cho dù Thất Mạch Bạo Hùng bị ôm lấy cái chân, thân thể nó cao lớn như vậy, lực lượng cuồng bạo như vậy, làm sao có thể bị người đánh ngã, mà không nhúc nhích?

Rất rõ ràng, dưới một cái ôm của đối phương, nó lại bị khống chế điểm yếu hại.

Mà điểm yếu hại này giống như mạch môn của nhân loại, một khi bị nắm lấy, lập tức không còn lực lượng, lúc này mới mặc cho người bóp nặn.

- Đường chủ, ngươi nói hắn... trong nhà sẽ không phải cũng nuôi một con Thất Mạch Bạo Hùng chứ?

Ngụy Dư Thanh trưởng lão nhìn qua.

Vừa rồi đường chủ nói trong nhà đối phương có khả năng nuôi một con Hổ Đầu thú, lúc này mới có thể quen thuộc như vậy, dễ dàng tìm được chỗ mấu chốt.

Đối phó với con Thất Mạch Bạo Hùng này, cũng thoáng cái tìm được mạch môn... Chẳng lẽ cũng nuôi một con?

- Khụ khụ...

Sắc mặt nhất thời đỏ lên, Tạ Cửu Thần đường chủ thiếu chút nữa bị nước bọt sặc chết.

Đã thấy trong nhà nuôi một con man thú, chưa thấy qua nuôi một đống man thú!

Nhà hắn cũng không phải mở Thú Đường, làm sao có thể vừa có Tật Phong Lang, vừa có Hổ Đầu thú... Hiện tại ngay cả Thất Mạch Bạo Hùng cũng nuôi?

- Liên tục qua ba cửa. Sợ rằng vị Trương Huyền này sẽ trở thành, người thuần thú sư đầu tiên thông qua mười lồng thú ở Thú Đường chúng ta!

Biết ở phía trên này rầu rĩ, là đánh mặt vào mặt mình, Tạ Cửu Thần đường chủ lúng túng cười, nói sang chuyện khác.

Trước đó cũng có người xông qua mười lồng thú, qua hai cửa ải còn không kiên trì nổi. Người ta qua ba cửa, đơn giản giống như ăn cơm uống nước. Có lẽ có cửa ải thứ tư cũng có thể qua.

- Đúng vậy, đường chủ, xem ra ngươi phải chuẩn bị máu linh thú!

Ngụy Dư Thanh trưởng lão mỉm cười.

Khiêu chiến mười lồng thú thưởng là một giọt máu linh thú. Nhìn khí thế của đối phương hiện tại, chắc hẳn là có thể một lần hành động thành công, đến lúc đó không thiếu phải lấy ra vật này.

- Ha hả!

Tạ Cửu Thần đường chủ vuốt râu mỉm cười:

- Có thể thông qua mười lồng thú, nói rõ thiên tài của Thú Đường chúng ta càng lúc càng lợi hại. Một giọt máu linh thú mà thôi, không tính là gì cả! Ta không chỉ muốn lấy ra, còn muốn tuyên bố, sau này có thiên tài xông vào, cũng sẽ lấy ra, hơn nữa còn là càng nhiều hơn!