Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 846: Cứng rắn cướp (2)




- Yêu thần huynh chỉ cần đáp ứng điều kiện của ta, thi thể con Lộc Quần thú này, chính là của huynh!

Thấy nó động tâm, Hàn đường chủ khẽ cười.

- Gào!

Đầu quay lại, yêu thần thú hình như muốn nghe một chút xem, hắn có điều kiện gì.

- Ba năm nay, ta và yêu thần huynh sớm chiều ở chung, thái độ bản tính, nói vậy huynh cũng biết. Yêu cầu của ta rất đơn giản... hi vọng huynh có thể làm thú sủng của ta!

Hàn đường chủ nói:

- Yên tâm, chúng ta có thể ký kết khế ước công bằng, trước khi làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần huynh không muốn, có thể từ chối!

- Gào!

Nghe được phải làm thú sủng, sắc mặt yêu thần thú dữ tợn lên tiếng gào thét. Từng sóng khí từ trên người nó tản ra, khiến người ta có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.

Nhìn bộ dáng của nó, nếu như Hàn đường chủ dám nói tiếp, tuyệt đối sẽ động thủ giết người.

Điều này cũng khó trách. Trong cơ thể nó nắm giữ huyết mạch linh tộc, cao quý vô cùng, làm sao có thể thuần phục một nhân loại nho nhỏ, làm chó giữ cửa?

- Đừng có vội vàng đưa ra quyết định!

Thấy thái độ nó kiên quyết, hoàn toàn không có chút do dự nào, sắc mặt Hàn đường chủ cũng có chút khó coi. Chỉ có điều hắn vẫn thoáng cười:

- Thân phận của ta ở thế giới nhân loại, nói vậy huynh cũng biết, là đường chủ Thú Đường, địa vị được tôn sùng. Yêu thần huynh, chỉ cần ở cùng với ta, ta sẽ coi huynh thành bằng hữu tốt nhất, vật tư trên tu luyện, chỉ cần mở miệng, cho dù khó khăn đi nữa, cũng sẽ nghĩ biện pháp hỗ trợ đi tìm! Tuy rằng linh thú tuổi thọ dài, nhưng chỉ bằng vào hấp thu linh khí nâng cao, cần phải mất thời gian bao lâu? Cùng với ở bên cạnh ta, so với ngươi ở nơi này chẳng phải mạnh hơn nhiều sao?

Nói xong, Hàn đường chủ ngoắc tay.

Mấy lão già lại đi về phía trước, mặt đất xuất hiện một đống linh thạch.

Đều là linh thạch hạ phẩm, chồng chất thành núi nhỏ, ước chừng vài nghìn cái. Linh khí mãnh liệt dâng lên như diều gặp gió, khiến người ta ngửi một hơi, lại cảm thấy lỗ chân lông trên toàn thân mở rộng ra, thoải mái nói không nên lời.

Linh thạch không chỉ nhân loại tu luyện cần có, linh thú cũng cần.

Hấp thu linh khí trong linh thạch, rất rõ ràng so với hấp thu ở trong không khí, nhanh hơn nhiều.

- Điều này tổng cộng là hơn tám ngàn khối linh thạch. Chỉ cần huynh đồng ý, hiện tại lại có thể cho huynh...

Hàn đường chủ nói.

Hắn có thể thoáng cái lấy ra nhiều như vậy, Tái các chủ lại ngay cả năm nghìn cũng không lấy ra được. Cũng không phải Tái các chủ không có tiền, mà là linh thạch của hắn đều mua bảo vật cất kỹ. Linh thạch có thể lấy ra không nhiều lắm. Nếu thật sự muốn nói tới xuất thân, nhất định là người sau càng tốt hơn.

Thật giống như những người thu thập đồ cổ ở kiếp trước của Trương Huyền, trong nhà thu thập, tàng trữ bảo bối, tất cả bán ra, mỗi một người đều xuất thân cực cao. Muốn bảo hắn lấy ra tiền mặt mua vật phẩm, sợ rằng kém hơn so với một vài thương nhân có tài chính hùng hậu.

- Nếu như không hề coi trọng những linh thạch này, thứ này đối với ngươi khẳng định có lợi ích rất lớn!

Thấy lấy ra linh thạch, yêu thần thú vẫn không có động tĩnh, Hàn đường chủ có chút do dự. Hắn cắn răng một cái, lật cổ tay. Một cái hộp ngọc xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Hắn nhẹ nhàng mở ra. Một khối linh thạch được đặt ở trong đó.

Ầm ầm!

Linh thạch vừa xuất hiện, linh khí xung quanh, lập tức trở nên càng nồng đậm hơn, giống như hình thành sương mù. Chỉ cần nắm khối linh thạch này, cho dù không cần hấp thu, linh lực nồng đậm cũng sẽ tự chủ tiến vào thân thể, cải thiện cơ bắp, thân thể.

Đơn giản mà nói, có một khối linh thạch như vậy, đặt ở trên người trẻ mới sinh, cho dù người sau không biết tu luyện, nhận được linh khí trong đó tẩm bổ, thân thể cũng sẽ cường tráng, bách bệnh không sinh, không cần đến hai tháng, mức độ thân thể cường tráng, lại không thua cường giả Bì Cốt cảnh.

- Chẳng lẽ là... linh thạch trung phẩm?

Ánh mắt nhất thời sáng lên, Trương Huyền nhất thời xiết chặt nắm đấm.

Hắn xem qua vô số sách, đối với phân cấp linh thạch, cũng biết một ít.

Hiện tại linh thạch trong tay hắn, đều là cấp thấp nhất, cũng chính là cái gọi là hạ phẩm.

Loại linh thạch cấp bậc như vậy, cho dưới Hóa Phàm cảnh tứ trọng tu luyện, không có vấn đề gì. Nhưng muốn dựa vào linh lực trong đó, trùng kích cảnh giới cao hơn, sẽ rất khó.

Không nói những người khác, giống như hắn, bởi vì chân khí thiên đạo quá mức tinh thuần, tuy chỉ là Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh đỉnh phong, nhưng tác dụng của linh thạch hạ phẩm, dĩ nhiên không lớn. Muốn đạt được Nguyên Khí cảnh, không chỉ cần phải có bí tịch thiên đạo, quan trọng hơn được chính là loại linh thạch trung phẩm này!

Không nói gì khác, lại một khối như vậy, tuyệt đối có thể khiến cho hắn từ Tăng Thọ cảnh đỉnh phong, trùng kích Nguyên Khí cảnh đỉnh phong, cũng dư dả.

Tuy nói lượng biến có thể khiến cho chất biến, nhưng bản chất chênh lệch quá lớn. Nhiều lượng hơn nữa cũng vô dụng.

Thật giống như, số lượng cỏ tranh đủ nhiều, có lẽ có thể mua hột xoàn. Có thể tưởng tượng muốn thay thế tác dụng của hột xoàn, khẳng định làm không được.

Bởi vậy, cho dù một vạn linh thạch hạ phẩm có thể đổi một khối trung phẩm. Nhưng nếu muốn thay thế hiệu quả của linh thạch trung phẩm, vẫn không có khả năng.

- Không sai. Chính là linh thạch trung phẩm!

Không nghĩ tới bạn cũ lấy ra thứ này, Tái các chủ cũng trợn tròn mắt.

Linh thạch trung phẩm trân quý vô cùng. Cho dù liên minh vạn quốc, chưa từng tích trữ được mấy cái. Bạn cũ lại có thể lấy ra một khối, sợ rằng cái giá phải trả rất lớn, so với Lộc Quần thú cũng chỉ nhiều không ít!

Gào!

Nhìn thấy được linh thạch trung phẩm, không chỉ mọi người kinh ngạc, mắt yêu thần thú càng đỏ ngầu.

Lấy ra bảo bối ép đáy hòm, vẻ mặt Hàn đường chủ cũng không muốn. Chỉ có điều, hắn cũng biết luyến tiếc hài tử không bắt được sói. Hắn cắn răng một cái:

- Chỉ cần yêu thần huynh đáp ứng làm thú sủng của ta, cái linh thạch trung phẩm này, lại tặng cho huynh, cho huynh sử dụng... Ừ? Yêu thần huynh, huynh muốn làm gì...

Hắn nói còn chưa có kết thúc, chỉ thấy hai cánh yêu thần thú giống như đao phong, chợt vỗ một cái, thân thể to lớn, trực tiếp vọt tới, móng vuốt giơ cao lên trời, trong tiếng rít, đã chộp lấy linh thạch trong tay của Hàn đường chủ.

- Cứng rắn cướp? Ta nhổ vào!