Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 862: Thiên công sư (2)




Có chút do dự, Trương Huyền phân tích.

Thiên địch của vu hồn là kiến Phệ Hồn, xây dựng mộ, tất nhiên phải đề phòng loại vật này. Kiến Phệ Hồn có thể cắn nuốt linh khí trong trận pháp, khiến cho trận pháp trực tiếp dừng lại. Nếu quả thật bố trí trận pháp, trái lại không có hiệu quả, không hữu hiệu bằng cơ quan.

Mọi người gật đầu.

- Nếu như là cơ quan, thì phiền toái. Trong chúng ta không ai quen thuộc với máy móc. Nếu có một vị thiên công sư ở đây, sẽ đơn giản hơn nhiều!

Tái các chủ nhăn mày lại.

- Thiên công sư?

Đám người Tôn Cường xem qua.

Trương Huyền chưa từng nói qua nghề nghiệp này, bọn họ cũng không hiểu quá rõ.

- Đúng vậy, thiên công sư còn gọi là cơ xảo sư, là một chức nghiệp hạ cửu lưu, am hiểu thiết kế những thứ máy móc tinh xảo, thoạt nhìn là vật phẩm bình thường không có gì lạ, bọn họ có thể đặt ở trong đó kiếm khí, võ kỹ. Một khi mở ra, uy lực vô cùng! Rất nhiều cường giả cũng không có cách nào chống đỡ.

Tái các chủ giải thích:

- Loại chức nghiệp này, cũng có tổ chức đặc biệt, là Thiên Công viện, chuyên môn thiết kế vũ khí và cơ quan kỳ diệu nhất thiên hạ. Chỉ có điều... Loại chức nghiệp này, ta cũng chỉ xem qua ở trên sách. Liên minh vạn quốc chúng ta cũng không có. Có người nói Huyễn Vũ đế quốc, mới có tư cách xây dựng một phân bộ.

- Loại chức nghiệp này, thứ thiết kế ra, đặc biệt tinh vi. Không biết nguyên lý, quả thật rất khó thông qua!

Trương Huyền gật đầu, nhăn mày lại.

Trình độ phức tạp của Hộp Thiên Công Cơ Xảo, hắn lại lĩnh hội đầy đủ. Nếu như không có Thiên Đạo Đồ Thư Quán, biết chỗ thiếu hụt, muốn mở ra, tuyệt đối là không có khả năng.

Một cái hộp nho nhỏ, lại thiết kế tinh diệu như vậy. Cái hành lang này thật sự có người như thế nhúng tay vào, nguy hiểm to lớn, vượt quá sức tưởng tượng.

Xì!

Đang suy tư, đột nhiên nghe được một âm thanh đao phong cắt vào thịt. Ngay sau đó liền thấy sắc mặt Lạc Trúc nhất thời đỏ lên, lui trở về, cánh tay bị thứ gì cắt phải, máu chảy ra ồ ồ.

- Không sao chứ?

Đám người Kim Tòng Hải đi tới trước mặt, giúp vết thương của hắn dừng chảy máu.

- Không có việc gì!

Lạc Trúc lắc đầu:

- Cơ quan ở lối đi này, so với trước đây hình như càng khó đi hơn...

- Càng khó đi? Cái lối đi này tổng cộng là dài bao nhiêu? Ngươi đi tới cuối tốn bao lâu?

rương Huyền nhìn qua.

- Tổng cộng có khoảng ba trăm mét. Tần trước ta qua, mượn khôi lỗi thử nghiệm từng chút một, đại khái đi bốn ngày, mới đi đến điểm cuối!

Lạc Trúc nhăn mày lại:

- Chỉ có điều, loại cơ quan này, giống như trận pháp, mỗi lần tiến vào, đều khác nhau. Kinh nghiệm lần trước, lần này hoàn toàn vô dụng. Bằng không, ta cũng sẽ không bị thương...

- Đi bốn ngày?

Trương Huyền không nói gì.

Bốn ngày mới đi qua khoảng ba trăm mét, quả thật quá khó khăn.

- Đúng vậy, nhưng không đi chậm một chút, thật sự không có cách nào. Cơ quan trong lối đi này ẩn chứa kiếm khí, ít nhất đều đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, thậm chí còn có đạt được ngũ trọng. Nếu như không thể sớm né tránh, một khi đụng với, sẽ bị lập tức cắt thành hai đoạn, chết cũng không biết chết như thế nào!

Lạc Trúc lắc đầu.

- Kiếm khí Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong?

Mọi người líu lưỡi.

Vừa rồi mới nhìn thấy khôi lỗi bị trực tiếp giết chết, chỉ biết xung quanh bắn ra kiếm khí rất đáng sợ, không nghĩ tới lợi hại như vậy.

Lối đi hẹp như vậy, không có cách nào chống đỡ, cũng không có cách nào phòng ngự. Nếu thật sự bị kiếm khí cường đại như thế đâm trúng, sợ rằng cường giả Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, cũng khó có thể còn mạng sống.

- Chỉ có thể đi từng bước một tìm tòi, không có biện pháp nào khác?

Triệu Phi Vũ cũng nhăn mày lại.

- Không! Cơ quan do thiên công sư lưu lại, vô cùng phức tạp, hơn nữa không ngừng biến hóa. Nếu như không biết quy luật biến hóa, rất khó đi qua.

Lạc Trúc lắc đầu.

- Nghĩ biện pháp phá cơ quan trong cái lối đi này cũng không được sao?

Trương Huyền nhướng mày.

Trận pháp cũng có thể dừng. Nếu như có thể tìm được chốt mở cơ quan này, hoặc chỗ mấu chốt, chắc hẳn là có thể phá hủy nó.

- Phá hủy?

Lạc Trúc cười khổ:

- Làm gì có thể dễ dàng như vậy. Vật do thiên công sư lưu lại, giống như guồng nước, là luôn không ngừng chuyển động, cho dù ngươi nhìn thấy bản vẽ, không biết nguyên lý, cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Dù sao cũng là một chức nghiệp rất lợi hại, giống như trận pháp, lại dễ dàng phá hủy như vậy, cũng không đến mức khiến người ta kiêng kỵ!

Cơ quan giống như trận pháp, cho dù xem qua bản vẽ, không biết nguyên lý vận chuyển, cũng đều vô dụng.

Bởi vì cơ quan là không ngừng chuyển động. Đối với nghề nghiệp này một điểm mấu chốt không hiểu, đừng nói phá hủy, có thể sống sót hay không cũng còn khó nói.

- Đúng vậy, thiên công sư, đáng sợ là đáng sợ ở chỗ này. Bọn họ có thể lợi dụng máy móc, tổ hợp thành một ít vật phẩm chém giết người. Hơn nữa loại vật phẩm này, không cần linh thạch phát động... Nếu như ta không nhìn nhầm, động lực khiến tất cả cơ quan trong lối đi này phát sinh, đều cung cấp từ thác nước phía trên, không biết nguyên lý, cho dù có la bàn, cũng không tìm được vị trí!

Tái các chủ gật đầu.

La bàn, có thể định vị được phương hướng của linh khí, điều tra trận pháp mạnh yếu, cùng với nghĩ biện pháp tìm được nhược điểm. Nhưng... cơ quan sử dụng không phải là linh thạch, mà là lực lượng vật lý. Ví dụ như: mượn thác nước phía trên cung cấp động lực...

Làm thế nào có thể phá được?

Thấy nghe được hai người lắc đầu, phân tích, biểu tình của tất cả mọi người ảm đạm, lại không có hưng phấn như lúc trước khi vừa đi tới. Thấy sĩ khí hạ xuống, Trương Huyền mở miệng nói.

- La bàn không tìm được, không có nghĩa là thủ đoạn khác cũng không tìm được. Đừng có gấp, ta thử một chút!

Nói xong, mọi người liền thấy hắn cười khẽ, bàn tay đặt ở trên mặt đất của lối đi, nhẹ nhàng xoa một chút.