Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 942: Hồng trưởng lão kinh hoàng (2)




Hồng trưởng lão chỉ cảm thấy da đầu nổ tung, toàn thân cũng sắp phát điên rồi.

Người khác hỏi như vậy, cho dù lại chán ghét, tất nhiên cũng chiếu cố mặt mũi, phủ nhận một chút, thuận tiện lại trái lương tâm khen ngợi vài câu...

Mà người này, tự nhiên trực tiếp không biết xấu hổ thừa nhận!

Không hoàn toàn là buồn nôn... Nói rõ đã đủ buồn nôn!

Còn chỗ lệch lạc thiếu sót quá nhiều... Nhiều em gái ngươi à!

Ngươi biết ta vì bộ võ kỹ này, hao phí bao nhiêu tâm huyết không? Mười năm không ngừng không ngủ, vốn tưởng rằng một khi ra tay thiên hạ biết tới... Kết quả tới một câu, chỗ thiếu sót quá nhiều...

- Không biết kiếm pháp của ta có chỗ nào có chỗ thiếu sót?

Hừ lạnh một tiếng, Hồng trưởng lão mạnh mẽ áp chế sự phẫn nộ của mình, rất sợ một khi kích động trực tiếp ra tay lập tức quật chết người này.

- Muốn bảo ta chỉ điểm? Cũng tốt, vậy ta lại chỉ điểm cho ngươi một chút! Nhìn kỹ, thời gian của ta có hạn, chỉ nói một lần.

Trương Huyền gật đầu, chắp hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi:

- Trước tiên là nói về kiếm thứ nhất trong chín kiếm của ngươi: Hồng Liên Hoa Khai, mùi lay động cửu châu! Chiêu này tổng cộng chín chín tám mươi mốt biến hóa, kiếm quang gào thét, sáng ngời chói mắt, uy lực quả thật không tầm thường. Chỉ có điều... kiếm từ bên hông đâm ra, chân khí chạy vào hoàn cốc, vọng trường, bản thân cũng có chút đè nén, còn muốn phát huy ra uy lực cực lớn, gần như không có khả năng! Nếu như lúc này, ta có một binh khí, cho dù không phải là trường kiếm, chỉ là một gậy gỗ bình thường, công kích hối hải huyệt của ngươi, ngươi phải chống đỡ như thế nào?

- Công kích hối hải huyệt?

Hồng trưởng lão vốn có nổi giận đùng đùng, nghe nói như thế, trong đầu bổ sung kiếm chiêu và công kích của hoa sen nở, đột nhiên thoáng cái cứng đờ.

Hồng Liên Hoa Khai, hoa nở thế thịnh.

Chiêu này rực rỡ loá mắt, lấy kiếm khí cuồng bạo, đối với người tiến hành công kích, thoạt nhìn rất cường đại, lại có chỗ thiếu hụt trí mạng. Hối hải huyệt chính là một chỗ trọng yếu nhất. Đừng nói gậy gỗ, cho dù ngón tay đụng vào, toàn bộ kiếm chiêu lúc đó đều sẽ liệt, lại không có nửa phần uy lực.

Sự thiếu sót này hắn cũng không phát hiện ra, đối phương chỉ nhìn sách một hồi liền tìm được?

- Không đúng. Cho dù ngươi biết hối hải huyệt của ta chân khí khó có thể bảo vệ, lại như thế nào? Kiếm chiêu thoáng cái trôi qua. Chờ ngươi phát hiện, ta đã đâm ra chí ít năm kiếm. Ngươi nên chống đỡ như thế nào?

Hồng trưởng lão đột nhiên bực bội nói.

Bất kể kiếm pháp hay công pháp, chỉ cần vận chuyển, lại khẳng định có chỗ sơ hở, có chỗ thiếu hụt, không thể nào làm được hoàn mỹ không sứt mẻ. Chiêu Hồng Liên Hoa Khai này, cho dù hối hải huyệt là chỗ sơ hở lớn nhất lại như thế nào? Một kiếm đánh ra, khí tức ngang dọc. Muốn ở trong kiếm quang tìm được chút vấn đề này, gần như không có khả năng.

- Đâm ra năm kiếm? Ngươi sai. Nếu như ngay từ lúc đầu, ta tiến chân trái lên ba bước, trước đâm hồng hải, xoay người lại đâm lạc kiều, bước nghiêng ba bước đâm phù giang... Đâm chơi ba chỗ huyệt vị này xong, lại đâm hối biển, không biết ngươi còn có thể trốn hay không?

Trương Huyền thản nhiên nói.

- Đâm hồng hải, kiếm phong của ta cắt lên, lui về phía sau một bước. Đâm lạc kiều, ta nhanh chóng trở về phòng thủ, chân khí tấn công gián đoạn, không có cách nào phát huy kiếm khí. Đâm phù giang, hối biển tất nhiên trống trải... Ngươi, ngươi...

Trong đầu thôi diễn chiêu số của đối phương, Hồng trưởng lão vừa mới bắt đầu còn xem thường, một lát sau, sắc mặt trở nên trắng bệch, toàn thân không ngừng run rẩy.

Nếu quả thật là chiến đấu, dựa theo phương vị này liên tục ba kiếm, chiêu Hồng Liên Hoa Khai này tuyệt đối lập tức tan tác, không chỉ không có cách nào đả thương người, còn có thể bởi vì bị chân khí cắn trả, bị trọng thương!

Chỉ là đâm ba phương hướng vị trí bình thường, ngay cả chân khí cũng không dùng ra, hắn sẽ bởi vì vấn đề kiếm pháp bị tổn thương...

Điều này...

- Đây chỉ là một chiêu. Chiêu thứ hai của ngươi Hồng Liên Diệu Thế, càng là sai lầm chồng chất. Đối mặt chiêu này, ta thậm chí có thể không cần binh khí, trực tiếp co thân trùng kích trung cung, đánh nhược hải. Ngươi tất nhiên lui về phía sau... Tiếp đó không cần phải nói, cũng vô cùng đơn giản!

Trương Huyền tiếp tục nói.

Biết chỗ thiếu hụt, kết hợp tri thức, nghĩ biện pháp phá giải cũng lại trở nên hết sức dễ dàng và đơn giản.

- Ta...

Hồng trưởng lão lui về phía sau một bước.

Chiêu thứ hai, Hồng Liên Diệu Thế, một kiếm ngang trời, khí tức như biển, là chiêu số đánh xa, thoạt nhìn đẹp mắt, trên thực tế gần người không có cách nào phòng ngự, thuộc về tình hình khoảng cách trung bình. Mà lúc này, chỉ cần gần người công kích trung cung và nhược hải, chân khí của hắn tất nhiên hỗn loạn, kiếm chiêu lập tức bị phá!

Phá chiêu thứ nhất, đối phương đâm liền bốn phương hướng vị trí, hắn lại tan tác. Cái này, chỉ cần hai chiêu hắn sẽ trở nên ngay cả đề phòng cũng không kịp!

Tại sao vậy?

Lẽ nào kiếm pháp hắn sáng lập ra, thật sự không chịu nổi một đòn như thế?

- Không đúng... Ta một kiếm ngang trời, ngươi làm sao có thể kịp làm ra nhiều động tác và chiêu số như vậy?

Lại cân nhắc một chút, lông mày nâng lên.

Đối phương nói, đều là lý luận. Bình thường chiến đấu, tốc độ kiếm pháp của hắn nhanh như vậy, đối phương làm sao có thể có thời gian, liên tục công kích nhiều lần?

- Không có thời gian?

Trương Huyền lắc đầu:

- Ngươi xem kỹ!

Thân thể thoáng lắc một cái, toàn thân lập tức hóa thành huyễn ảnh, trong thời gian nháy mắt đã đi qua ba phương hướng vị trí, đồng thời khép ngón tay làm kiếm, liên tục điểm về phía trước ba lần. Vị trí điểm giống hệt với trong miệng hắn nói.

- Điều này...

Nhìn thấy được chiêu này, thân thể Hồng trưởng lão nhất thời co rút, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

Tốc độ, công kích của đối phương, đều không chê vào đâu được. Nếu như vừa rồi hắn xuất ra kiếm chiêu, đối phương thi triển ra cái này, hai bên giao chiến... Trong nháy mắt, hắn sẽ bị đánh bại, không có bất kỳ năng lực phản kháng nào!

Trừ khi... buông tha kiếm chiêu, lấy thực lực tuyệt đối nghiền ép, bằng không, chỉ dựa vào kiếm thuật, sẽ bị bại rất thảm, thậm chí trực tiếp bị thương.

Mồ hôi lạnh trong nháy mắt từ sau lưng chảy xuống.

Sáng tạo ra nhiều bộ võ kỹ, vốn tưởng rằng chiêu này vừa ra, vô địch trong Vạn Quốc Thành. Không nghĩ tới mười năm khổ luyện... tự nhiên không chịu được một đòn như thế!

- Xin hỏi Trương sư... vậy chiêu này của ta, có thể có phương pháp hoàn thiện hay không?

Hồng trưởng lão liền ôm quyền, làm lễ học sinh.