Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 949: Hồ Trưởng lão (1)




Thầm thì thầm thì!

Linh khí tinh thuần, dọc theo huyệt đạo dũng mãnh tràn vào thân thể, giống như trăm sống chảy về biển, chạy như điên tiến vào đan điền. Công pháp thiên đạo Hóa Phàm nhị trọng, vận chuyển ở bên trong thân thể. Thần thái Trương Huyền yên tĩnh, khí tức toàn thân liên tiếp tăng lên.

Nguyên Khí cảnh sơ kỳ!

Nguyên Khí cảnh trung kỳ!

...

Nếu như để cho người khác nhìn thấy được trạng thái tu luyện của hắn, nhất định sẽ phát điên.

Bọn họ tốn mấy năm, thậm chí hơn mười năm mới có khả năng gia tăng tu vi, ở trước mặt hắn giống như ăn cơm uống nước, hoàn toàn không có chút rào cản và áp lực nào.

...

Một phủ đệ sang trọng tại Vạn Quốc Thành, một người thanh niên đứng ở trước cửa viện, không ngừng đi qua đi lại, trên mặt đầy vẻ sốt ruột.

Nếu như Trương Huyền ở đây, nhất định có thể nhận ra, chính là vị cường hào lớn thường mua đồ chỗ hắn, Tống Siêu.

- Trưởng lão bế quan tới khi nào mới có thể đi ra ngoài?

Vòng vo vài vòng, Tống Siêu không nhịn được hỏi về phía hộ vệ canh giữ ở ngoài cửa.

- Ta cũng không biết. Lần trước, sau khi gặp mặt Tống sư, trưởng lão liền bắt đầu bế quan, vẫn không đi ra!

Hộ vệ nói.

- Được rồi...

Từ vườn thuốc trở về, hắn liền mang theo quan tài tinh kim thất phẩm tới nơi đây, nhận được kết quả là trưởng lão đang bế quan. Không có cách nào, hắn không thể làm gì khác hơn là chờ đợi. Ai biết một lần chờ chính là chừng mấy ngày, vẫn không đi ra.

Hắn cũng biết, trưởng lão nhất định là sau khi nhận được Vô Hồn Kim Nhân, bắt tay vào làm nghiên cứu, quá mức si mê.

- Thồi đi. Đi về trước đi, lần sau lại tới nữa!

Biết tiếp tục chờ, đối phương không xuất quan, mình cũng không thể xông vào. Hắn không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, xoay người đi ra ngoài. Còn chưa đi được mấy bước, liền nghe được phía sau “két” một tiếng, cửa phòng mở ra.

- Ha ha!

Hắn vội vàng xoay người, lại thấy trưởng lão từ trong gian phòng cười lớn đi ra.

- Ra mắt Hồ trưởng lão!

Hắn bước lên trước, ôm quyền khom người.

- Ngươi tới thật đúng lúc. Con Vô Hồn Kim Nhân này thật sự không tệ. Nghiên cứu mấy ngày, khiến cho ta được lợi rất nhiều! Nếu như ta có thể vì cái này đột phá đến Hợp Linh cảnh, tuyệt đối có một phần công lao của ngươi.

Hồ trưởng lão vuốt râu, mỉm cười.

Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh và tứ trọng là một cửa ải khó khăn cực lớn, trong đó dính dáng với linh hồn huyền bí.

Hắn bị dừng lại ở tứ trọng đỉnh phong, đã nhiều năm, vẫn muốn đột phá, lại không thể được. Khoảng thời gian trước, vị Tống Siêu này đưa tới Vô Hồn Kim Nhân lập tức được hắn coi như chí bảo nghiên cứu.

Vô Hồn Kim Nhân, cận vệ của vu hồn sư thượng cổ, trên người dính dáng tới linh hồn huyền bí. Mấy ngày qua hắn nghiên cứu, tuy rằng không hiểu rõ vì sao có thể hình thành, lại làm cho hắn đối với linh hồn có cảm ngộ sâu hơn, đối với đột phá Hợp Linh cảnh sau này, có trợ giúp cực lớn.

- Trưởng lão nói quá lời. Chỉ cần thứ này có tác dụng, cũng coi như ta không có mua lỗ...

Tống Siêu liền vội vàng gật đầu.

- Ừ!

Nghe được hắn nói khiêm tốn như vậy, Hồ trưởng lão thoả mãn gật đầu:

- Tìm ta gấp như vậy, liên tục đi vài chuyến có phải là có chuyện gì hay không?

Tuy rằng đang bế quan, nhưng người này gần như mỗi ngày đều tới, hắn vẫn biết một chút.

Tống Siêu liền vội vàng gật đầu:

- Vị lần trước bán ra Vô Hồn Kim Nhân cho ta, mấy ngày hôm trước ta lại gặp được. Lần này trong tay hắn vừa vặn có một quan tài tinh kim thất phẩm chuyên môn đặt kim nhân. Ta nghĩ có khả năng có tác dụng đối với nghiên cứu của trưởng lão... liền mua qua!

- Quan tài tinh kim thất phẩm? Quan tài vu hồn sư chế tạo chuyên môn đặt Vô Hồn Kim Nhân? Ở đâu? Nhanh cho ta xem!

Ánh mắt nhất thời sáng lên, Hồ trưởng lão hít thở dồn dập.

Hắn bởi vì không có cách nào đột phá, chuyển lực chú ý đến trên con đường vu hồn, thông qua mấy năm nay nghiên cứu, cũng biết không ít, hiểu rõ tầm quan trọng của loại quan tài này.

Nếu như sớm có thể có được thứ này, tiến bước mấy ngày qua khẳng định càng lớn hơn nữa. Cho dù không có cách nào đạt được Hợp Linh, khẳng định cũng có thể khiến cho linh hồn càng thêm êm dịu no đủ.

- Vâng!

Cổ tay lật một cái, một quan tài cực lớn xuất hiện ở trước mặt.

Chính là quan tài ban đầu ở vườn thuốc, Trương Huyền lấy một khối linh thạch trung phẩm bán cho hắn.

- Lại là quan tài tinh kim thất phẩm được bảo tồn hoàn hảo...

Nhìn thấy được trên quan tài trước mắt điêu khắc đủ loại minh văn, mắt Hồ trưởng lão càng lúc càng sáng.

Loại quan tài này là do vu hồn sư chuyên môn mời luyện khí sư chế tạo cho Vô Hồn Kim Nhân, có thể khiến cho kim nhân bảo tồn vạn năm không hủy, giá trị to lớn, không thể đo lường.

- Căn cứ giới thiệu của người bán ra, quan tài này chính là chưa kim nhân trong tay của trưởng lão!

Tống Siêu tiếp tục nói.

- A...

Hồ trưởng lão liên tục gật đầu, đi dạo qua một vòng, không nhịn được ngẩng đầu:

- Người bán ra hai thứ đồ này cho ngươi... hiện tại ở đâu? Ngươi có hỏi, hắn là nhận được mấy thứ này ở nơi nào hay không?

- Cái này... không có hỏi!

Tống Siêu lắc đầu.

Mỗi lần vừa thấy mặt đã bị sư ngôn thiên bẩm làm cho không thể làm theo ý mình, năng lực nhận biết bình thường đều không có, chỉ biết là ngoan ngoãn bỏ tiền, hỏi thế nào?

- Không có hỏi?

Hồ trưởng lão nhướng mày.

- Tuy rằng không có hỏi những cái này, lại biết, trong tay hắn còn có ba con Vô Hồn Kim Nhân giống như vậy và chí ít ba cái quan tài tinh kim thất phẩm. Thậm chí... còn có cấp bậc cao hơn... quan tài vàng ròng!

Nhớ tới lời thanh niên nói ngày đó, Tống Siêu vội vàng trả lời.

- Ngươi nói là quan tài vàng ròng loại “vàng ròng khóa kín không người phá, ngủ yên vạn năm cũng không lo”... Hóa Phàm cường giả đỉnh phong vẫn không có cách nào mở ra, chuyên môn dùng để đặt thân thể của vu hồn sư sao?

Hồ trưởng lão hít thở dồn dập, hai mắt tỏa ra ánh sáng.