Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 880: Chuyện từ đầu đến cuối (2)




Sắc mặt Lạc Trúc nhất thời đỏ lên.

Không nghĩ tới, Tôn Cường vừa rồi bị khinh bỉ xong, hắn cũng bị khinh bỉ...

Nghe được giải thích, Trương Huyền gật đầu.

Như vậy lại nói nghe xuôi được.

Vu hồn sư đoạt xác, có đoạt xác suy giảm. Mỗi một lần đoạt xác, lực lượng của chính mình lại suy giảm một lần. Đã như vậy, muốn động thủ, lại chuẩn bị tốt, chấp nhận được thông qua... Còn không bằng không lãng phí cơ hội.

- Sau đó,một phần linh hồn ta phân ra kia bị diệt, vốn tưởng rằng lại không có hi vọng nữa. Không nghĩ tới các ngươi đã tới... Sự tình phía sau lại đơn giản!

Chủ nhân ngôi mộ nói.

- Sau đó ngươi lại thu hút chúng ta tu luyện Dẫn Hồn quyết. Một khi có thể làm được hồn phách ra khỏi thân thể, ngươi sẽ lấy danh nghĩa cửa ải, khiến cho hồn phách tiếp xúc hoa sen... Như vậy tới lúc đó, hồn phách sẽ tự động bị thu hút, do đó... làm kẻ chết thay cho ngươi!

Trương Huyền nói.

- Đúng!

Chủ nhân ngôi mộ không phủ nhận.

Cho đến lúc này, mọi người mới hiểu được chuyện gì xảy ra, đồng thời phía sau lưng xuất hiện mồ hôi lạnh.

Trước đó người này nói thật dễ nghe, đối với bọn họ tiến hành sát hạch. Hiện tại xem ra, thật sự muốn tu luyện Dẫn Hồn quyết, đồng thời thành công, sợ rằng linh hồn đã bị gốc hoa quỷ dị này cắn nuốt, thân thể bị hoàn toàn đoạt xác.

May mà Trương sư phát hiện sớm, nếu không, hậu quả tưởng tượng thôi đã không chịu nổi.

- Không đúng!

Triệu Phi Vũ nhăn mày lại:

- Thực lực ngươi mạnh như vậy, chắc hẳn có thể trực tiếp tách rời linh hồn của chúng ta ra khỏi thân thể, để hoa sen cắn nuốt!

Nếu người này là vu hồn sư lục tinh, ngay cả Thận Thần Huyễn Hải cũng có thể bố trí ra, khiến cho linh hồn bọn họ những người thực lực mạnh nhất chỉ có Hóa Phàm tứ trọng tách ra khỏi thân thể, không khó lắm!

Vì sao còn muốn tu luyện Dẫn Hồn quyết, phiền toái như vậy.

- Cái này vẫn là để ta tới giải thích một chút!

Thần sắc Trương Huyền thản nhiên nhìn qua:

- Hắn không phải là không muốn làm như vậy, mà là... làm không được!

- Làm không được?

Mọi người nghi ngờ.

- Có hai nguyên nhân. Đầu tiên, vu hồn sư có chiến đấu suy giảm, mạnh mẽ vận dụng hồn lực, lấy linh hồn người khác ra, đối với bản thân hắn sẽ có tổn thương rất lớn! Thứ hai, hắn bị nhốt trong hoa sen, có thể khống chế cơ quan, tập kích bất ngờ đối với ta, đã là dùng toàn lực, muốn cùng nhiều người chúng ta chiến đấu như vậy, thậm chí giết chết, căn bản làm không được! Nếu không, khẳng định đã sớm động thủ, không đến mức còn sử dụng cơ quan đi đối phó chúng ta, thậm chí ngay cả bản thân cũng ẩn nấp, không bị phát hiện!

Trương Huyền nói.

Đối phương thi triển võ kỹ công kích, Đồ Thư Quán sinh ra sách, khiến cho hắn nhìn ra được mờ ám.

Nếu không, cũng không có khả năng dũng mãnh phi thường như vậy, trực tiếp tiến lên, đào hoa sen.

Bị thần vật vây khốn, có thể khiến linh hồn và khí thế lan tràn ra, khống chế cơ quan, đã rất lợi hại. Nếu có thể dễ dàng loại bỏ mọi người, cũng sẽ không sử dụng nhiều rắc rối quanh co lớn như vậy.

Mọi người mới chợt hiểu ra.

Thảo nào cường giả như vậy đối mặt với đám gà yếu như bọn họ, còn muốn co chân rụt tay, giấu đầu lộ đuôi. Hóa ra... người này cũng chỉ có vẻ bề ngoài, tối đa phát ra một khí thế, sử dụng chút cơ quan, trên thực tế không làm gì được bọn họ.

Chủ nhân ngôi mộ hiển nhiên không nghĩ tới, chuyện mình không có cách nào phát huy ra thực lực, cũng bị người thanh niên trước mắt này nhìn ra. Hắn đầy kinh hoàng, tràn ngập cảm giác bị thất bại.

Ban đầu còn nghĩ, nếu như đối phương không biết, còn có thể lấy khí thế đè ép, uy hiếp đối phương. Hiện tại xem ra, một tia hy vọng cuối cùng cũng không có.

Đặc biệt là ngân châm của người này, cắm ở trên hoa sen nơi ý niệm có thể tản ra, khiến cho năng lực khống chế cơ quan của hắn cũng làm không được, sống không bằng chết. Lại muốn phản kháng, khẳng định không làm được.

- Được rồi, nói một chút khóa Đoạn Long!

Tất cả mọi chuyện đều được giải ra. Vu hồn sư lục tinh mạnh nhất này cũng bị chế phục. Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Trương Huyền nhìn qua.

Hiện tại lối đi bị đóng lại. Muốn rời khỏi, chỉ có thể mở ra khóa Đoạn Long. Nếu người này khóa lại thứ này, lại khẳng định có phương pháp rời khỏi đây.

- Cái này... Ta thực sự không có cách nào mở ra!

Chủ nhân ngôi mộ thoáng lộ ra một chút lúng túng, giọng nói vang lên.

- Không có cách nào mở ra? Vậy ngươi đoạt xác thành công, rời khỏi đây như thế nào?

Trương Huyền không nhịn được nói.

Người này nếu muốn chạy trốn khỏi hoa sen, lại khẳng định đã nghĩ rời đi như thế nào. Dù sao cũng không khả năng đoạt xác thành công, bởi vì khóa Đoạn Long, nhốt mình lại chết ở chỗ này!

- Ta có thể dùng... thủ đoạn vu hồn sư rời khỏi đây!

Chủ nhân ngôi mộ nói.

- Thủ đoạn của vu hồn sư?

Mọi người không giải thích được.

- Các ngươi nhìn về phía trước. Phía trên ngôi mộ có một cơ quan, chỉ cần mở ra, có thể nối thẳng với đầm nước phía trên... Vu hồn sư, linh hồn nhẹ nhàng, có thể tự do bay. Mặc dù đoạt xác thành công, chỉ cần ta nguyện ý trả giá thật lớn, cũng có thể từ nơi này bay ra ngoài... người tu luyện Hóa Phàm cảnh bình thường, là không thể bay. Cho nên... Cho dù nói với các ngươi, cũng vô dụng!

Chủ nhân ngôi mộ nói.

- Bay?

Mọi người đồng loạt nhìn lên, quả nhiên thấy phía trên đại điện, một nham thạch thoạt nhìn có chút cổ quái, khoảng cách cao như vậy, đừng nói đám người Trương Huyền, cho dù Tái các chủ Hóa Phàm tứ trọng, cũng không có cách nào đi tới phía trước.

Càng chưa nói tới mượn nó trốn đi.