Thiên Hạ Vô Song

Chương 1012: Hội trưởng uy hiếp




- Đây là mục tiêu suốt đời của chúng ta. Mong đại nhân thành toàn.

Cuối cùng Mạnh Hàn đã hiểu rõ. Nói dễ nghe một chút, cao tầng nghiệp đoàn ngầm một là vì mạng sống, hai là vì sự phát triển của nghiệp đoàn ngầm, cho nên đã lựa chọn nương nhờ vào Mạnh Hàn. Nói không dễ nghe một chút, đây chính là tránh hung tìm cát. Đồng thời cũng sớm cho có bảo đảm cho bọn họ trước. Có lẽ bọn họ nhìn thấy được hy vọng từ trên người Mạnh Hàn, cho nên sớm nương nhờ vào hắn. Chí ít vào lúc này tuyên bố cống hiến cho hắn, chung quy vẫn tốt hơn rất nhiều so với sau này khi đại quân của Mạnh Hàn áp sát đến.

- Ý tứ của các ngươi là chuyện lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ ám sát ta lần trước, có thể quên đi như thế sao?

Mạnh Hàn vẫn có chút không cam lòng. Trong lòng Mạnh Hàn muốn xem thử rốt cuộc mấy tên nghiệp đoàn ngầm này nghĩ như thế nào, cho nên hắn cố ý đưa ra vấn đề này.

- Đại nhân, tất cả đám người tại phân hội công quốc Milan đều đã bị chúng ta khống chế. Chỉ cần đại nhân ra lệnh một tiếng, đầu bọn họ có thể đưa đến trước mặt đại nhân.

Hội trưởng đại nhân cung kính trả lời:

- Cho dù đại nhân muốn đầu của mấy người chúng ta, chúng ta cũng tuyệt không hai lời, hai tay dâng lên. Chỉ cầu xin đại nhân có thể trông nom đối với nghiệp đoàn ngầm, chúng ta sẽ cảm kích khôn cùng!

Nếu nghiệp đoàn ngầm bày ra một tư thế như vậy, tất nhiên Mạnh Hàn cũng không có cách nào phát tác được nữa. Đưa tay không đánh khuôn mặt người tươi cười, huống hồ người ta trực tiếp đưa đầu đến trước mặt hắn mặc cho hắn xử lý.

Nói cho cùng, nghiệp đoàn ngầm chẳng qua chỉ là tham một chút. Bọn họ cũng không phải là chủ động ra tay muốn lấy mạng của Mạnh Hàn. Bọn họ chỉ mượn cơ hội thu gom của cải hoặc là muốn đẩy lực ảnh hưởng của nghiệp đoàn lên tới đỉnh phong mà thôi.

Tuy rằng Mạnh Hàn cũng vì tức giận, cho nên mới treo giải thưởng. Nhưng tới tình trạng như bây giờ, Mạnh Hàn lại không thể không bắt đầu cân nhắc tới việc khác.

Nắm giữ nghiệp đoàn ngầm, đối với Mạnh Hàn chỉ có lợi ích, không có hại. Về điểm này, Mạnh Hàn hiểu rất rõ ràng. Chỉ có điều, mức độ trung thành của mấy người này có đáng để Mạnh Hàn tín nhiệm không?

Có thể là nhìn thấu sự lo lắng của Mạnh Hàn, hội trưởng đại nhân trực tiếp mở miệng nói:

- Đại nhân, nếu như cần thiết, chúng ta có thể tuyên bố sự trung thành đối với đại nhân ra bên ngoài. Mặt khác, tổng bộ nghiệp đoàn ngầm của chúng ta có thể di chuyển đến Hoàng Kim Thành. Gia tộc của chúng ta cũng di chuyển đến Hoàng Kim Thành. Mong đại nhân phán quyết!

Hắn cũng không dám hỏi Mạnh Hàn có ý kiến thế nào, chỉ mong Mạnh Hàn phán quyết. Hắn thể hiện thái độ như vậy, vô cùng nghiêm túc.

- Được. Di chuyển gia tộc của các ngươi đến Hoàng Kim Thành. Tổng bộ nghiệp đoàn ngầm cũng di chuyển đến Hoàng Kim Thành!

Mạnh Hàn rốt cuộc gật đầu. Hội trưởng bọn họ đã di chuyển gia tộc đến Hoàng Kim Thành, có nghĩa là đem con tin đến trên tay của mình. Loại thái độ này đã biểu đạt ra thành ý rất lớn.

- Vâng, đại nhân!

Hội trưởng ở dưới chân Mạnh Hàn, lớn tiếng đáp ứng, giống như thuộc hạ trung thành của Mạnh Hàn.

- Chuyện treo giải thưởng đối với các ngươi, các ngươi có thể đi.

Mạnh Hàn gật đầu, phân phó một câu:

- Đứng lên nói chuyện đi!

- Đa tạ đại nhân!

Hội trưởng và ba Phó hội trưởng sau khi cảm ơn một câu, lúc này mới đứng dậy. Bọn họ cũng không dám ngồi ở trước mặt Mạnh Hàn nữa.

- Nếu như sau đó lại có thêm nhiệm vụ ám sát nào đó nhằm vào ta...

Mạnh Hàn mới vừa nói tới đây, lập tức liền bị hội trưởng đại nhân ngắt lời.

- Chúng ta chắc chắn sẽ không đồng ý, tuyệt không tuyên bố nhiệm vụ!

Hội trưởng đại nhân thề. Nói đùa, ăn một lần thiệt thòi, chẳng lẽ còn muốn bị một lần nữa sao?

- Không!

Mạnh Hàn trực tiếp lắc đầu phản đối:

- Nên tiếp, còn phải tiếp nhận!

Mạnh Hàn nói những lời này, khiến hội trưởng và mấy Phó hội trưởng thêm cả Jensen đang đứng bên cạnh cũng không biết hắn nói vậy là có ý gì. Trước đó Mạnh Hàn vẫn gióng trống khua chiêng treo giải thưởng chĩa mũi nhọn vào mình để trả thù nghiệp đoàn ngầm. Hiện tại hắn lại có thái độ như vậy, thật sự khiến bọn họ không tìm được manh mối. Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn Mạnh Hàn, chờ hắn phân phó.

- Không chỉ ta, thậm chí đối với các nhiệm vụ có treo giải thưởng nhằm vào các ngươi, cũng nên tiếp nhận.

Mạnh Hàn khẽ mỉm cười, tiếp tục phân phó nói:

- Tuy nhiên, treo giải thưởng nhằm vào các thành viên trong nghiệp đoàn ngầm, các ngươi có thể lập ra một loạt các giá giải thưởng khác nhau tùy theo cấp bậc. Nói chung phải cho người cảm thấy không đáng để làm điều đó.

Tất cả mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ. Một chiêu này của Mạnh Hàn, nhìn bề ngoài nghiệp đoàn ngầm không có nhiệm vụ nào mà không tiếp nhận. Thậm chí cả nhiệm vụ nhằm vào các thành viên trong nghiệp đoàn ngầm cũng có thể tiếp nhận. Nhưng vẫn phải nâng cao bậu cửa đối với những thành viên trong nghiệp đoàn ngầm. Nếu như vượt qua mức nhất định, có thể sẽ có người ngừng công kích.

- Đại nhân ngài thì sao?

Hội trưởng đại nhân hình như đã hiểu rõ điều gì. Nhưng hắn vẫn còn có chút không hiểu hỏi về vấn đề liên quan đến bản thân Mạnh Hàn.

- Ta cũng giống như những người khác. Chỉ cần tiền treo giải thưởng vượt quá mức tiêu phí của ta tại nghiệp đoàn ngầm, nên treo giải thưởng thì treo giải thưởng.

Mạnh Hàn phân phó nói, ngay sau đó lại bổ sung một câu:

- Tuy nhiên, giết người là chuyện lớn. Sau này mặc kệ là tiếp nhận nhiệm vụ ám sát ai, trước tiên đều phải thu đủ mức tiền thưởng. Trong thời gian nhất định, nếu ám sát không thành công có thể tất cả trả lại. Nhưng trước khi treo giải thưởng, nhất định phải thu được toàn bộ mức tiền thưởng, sau đó mới có thể tuyên bố nhiệm vụ. Giống như Đại Công Milan lần trước dùng một toà thành để treo giải thưởng lấy đầu ta. Ta dùng một Công quốc để treo giải thưởng các ngươi, trước tiên phải thu được thành, thu được Công quốc, mới nói tới chuyện ám sát. Bằng không việc không đáng để làm.

- Vâng, đại nhân!

Mấy người nhất thời hiểu rõ ý tứ của Mạnh Hàn. Dựa theo cách làm như vậy, những nhiệm vụ ám sát nhằm vào vài khách hàng lớn sẽ vô cùng khó khăn. Dù sao bất kỳ ai cũng không muốn ép một khoản lớn kim tệ ở nghiệp đoàn ngầm. Hơn nữa, còn có thể kích thích các vị khách khác cân nhắc tới tính mạng của mình. Trong tình hình này, nghiệp đoàn ngầm nỗ lực tăng thêm mức độ bảo hiểm tiêu phí, một lần đạt được nhiều hơn.

- Mặt khác, tất cả các nhiệm vụ treo giải thưởng là kim tệ, đều biến thành kim phiếu. Nghiệp đoàn ngầm chỉ lấy kim phiếu, một mực không thu kim tệ hay ngân tệ. Mạnh Hàn lại bỏ thêm một câu. Tuy nhiên, điều này lại do cân nhắc tới góc độ mở rộng ngân hàng. Có thể tuyên bố nhiệm vụ treo giải thưởng tại nghiệp đoàn ngầm trên căn bản đều có tiền chủ. Loại khách cao cấp này nhất định phải khiến bọn họ có thói quen sử dụng kim phiếu.

Sau khi nói xong câu này, Mạnh Hàn thậm chí muốn cân nhắc một chút, xem có phải cũng nên cân nhắc thành lập một mạng lưới ngân hàng Hoàng Kim chí ít ở thủ đô của các Công Quốc khác hay không.