Thiên Hạ Vô Song

Chương 1111: Có che giấu




Trong lúc phát động chiến tranh, thần miếu Quang Minh và thần miếu hắc ám tại Hoàng Kim Thành vẫn không có chút động tĩnh nào khác lạ. Thời điểm nên tuyên truyền giáo lí thì vẫn tuyên truyền giáo lí. Thời điểm gặp mặt nên tỏ ra tàn bạo trợn mắt thì vẫn trợn mắt. Cho dù mọi người vừa nhận được tin tức, lòng người bàng hoàng, bọn họ vẫn biểu hiện như vậy. Thậm chí đối mặt với mấy người có ánh mắt không thiện ý, trên mặt bọn họ vẫn hiện ra ý cười, nhiệt tình tới tuyên dương giáo lý của bọn họ.

Bây giờ nhìn lại, nếu thành chủ đại nhân ngay cả thần miếu còn không huỷ bỏ, như vậy nhất định là biết chút tình hình bên trong.

Sau khi nghĩ tới một điểm này, những quý tộc và đám thương nhân ban đầu biểu hiện ra chủ động áp sát về phía Mạnh Hàn, trong lòng đều thầm hài lòng. Bọn họ chủ động như vậy, tuyệt đối có thể khiến Mạnh Hàn nhớ kỹ, sau đó lại là một hồi đại phú quý. Đối với sự hùng mạnh phóng khoáng của Mạnh Hàn, từ xưa tới nay chưa từng có ai hoài nghi.

Nếu xác định không có chuyện gì lớn, mọi người trong Hoàng Kim Thành cũng vui vẻ đến xem cuộc vui. Tất nhiên, công quốc Transco phái ra rất nhiều tướng lĩnh, bắt đầu nghiên cứu phương pháp chiến đấu mà đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám áp dụng khi công kích mấy Công quốc kia. Các chuyện như sử dụng vũ khí trang bị và ma pháp vân vân cùng các chuyện liên quan đến chiến tranh đều không bỏ qua. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Biểu hiện thực chiến chung quy vẫn tốt hơn so với những lời đồn đại.

Trên thực tế, khi tiến hành chiến tranh đến giai đoạn này, đã có rất nhiều người đoán được ý đồ chiến lược của hai đại đế quốc lần này. Đó chính là khiến lãnh thổ của hai đại đế quốc tiếp giáp với Hoàng Kim Thành, liên thông thương lộ. Cái mục đích chiến lược này xem ra đặc biệt đơn giản. Nhưng đối với hai đại đế quốc mà nói lại là chuyện vô cùng quan trọng.

Không có gì có thể kinh khủng hơn so với mạch máu kinh tế của mình cần phải thông qua lãnh thổ của nước khác, rất có thể sẽ bị nước khác giữ lấy yết hầu. Đổi lại là bất kỳ quân chủ và Đại Công nào có tầm nhìn xa hiểu rộng, đều sẽ không cho phép chuyện này phát sinh.

Hiện tại rất rõ ràng lá trà và đồ sứ chính là yết hầu của nền kinh tế đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám. Hoàng Kim Thành lại là cửa sổ tiêu thụ của hai đại đế quốc. Hai đại đế quốc muốn đánh thông thương lộ này, cũng là chuyện không có gì khó lý giải.

Phần lớn các quân chủ Đại Công đều cảm thấy yên lòng. Chỉ cần xác định hai đại đế quốc không hề khiêu khích vương quyền, vậy đã không còn quan hệ gì với bọn họ. Còn mấy Công quốc chắn ở giữa hai đại đế quốc và Hoàng Kim Thành, coi như bọn họ không may. Ai bảo bọn họ chết đâu không chết lại chặn đường người ta? Chỉ cần hai đại đế quốc không làm gì liên quan đến mình là được. Chuyện sống chếtcuar người khác, các quý tộc sẽ không để ý tới.

Tình hình chiến sự phát triển sau đó đã chứng minh suy đoán của mọi người. Sau khi công chiếm ba Công quốc chặn đường, hai đại đế quốc dừng bước ở phía trước rừng rậm Tinh Linh, bắt đầu nhanh chóng phát triển giáo lý, giáo hóa bách tính tại các công quốc đã công chiếm. Hai vị Thánh nữ điện hạ cũng xuất hiện ở Hoàng Kim Thành.

- Tony, chúng ta muốn tiếp giáp với Hoàng Kim Thành, lại không thông báo với ngươi. Ngươi sẽ không tức giận chứ?

Angelina dường như có chút làm nũng nhìn Mạnh Hàn, giống như rất quan tâm cảm giác của Mạnh Hàn đối với các nàng.

- Không sao! Dù sao đi nữa trước đây ta đã sớm nghĩ tới chuyện tiêu diệt mấy Công quốc kia, chỉ là không có cơ hội mà thôi.

Thời điểm Mạnh Hàn mới vừa tới Hoàng Kim Thành, những sa đạo cướp đoạt gì đó, toàn bộ đều xuất từ công quốc ở sa mạc đối diện. Đối với mấy Công quốc kia, Mạnh Hàn cũng không có thiện cảm gì.

- Nhưng Tony, bây giờ chúng ta và Hoàng Kim Thành vẫn cách một rừng rậm Tinh Linh!

Fanny ở một phía khác cũng dùng một giọng điệu năn nỉ nói:

- Chúng ta làm thế nào mới có thể tiếp giáp với Hoàng Kim Thành đây?

- Chỉ vì tiếp giáp với Hoàng Kim Thành thôi sao?

Mạnh Hàn đối mặt với hai nữ nhân của mình, muốn nói gì đó, nhưng trước sau lại không nói ra được. Cuối cùng Mạnh Hàn chỉ thốt ra một câu như vậy:

- Các nàng phát động chiến tranh chỉ vì tiêu diệt sáu Công quốc?

- Trước đây bọn họ đối với Hoàng Sa Trấn cũng không khách khí. Ta làm như vậy cũng là muốn trút giận cho ngươi mà thôi, Tony!

Angelina mỉm cười đầy quỷ kế, đem thân thể dựa sát vào trên người Mạnh Hàn cọ nhẹ, giống như muốn thu hút lực chú ý của Mạnh Hàn tới chỗ khác.

- Điều này không đủ để cho các nàng quyết định phát động chiến tranh!

Mạnh Hàn lắc đầu, nhắm hai mắt lại, vừa cảm thụ thân thể mềm mại của Fanny và Angelina ở hai bên, vừa nói:

- Thực sự có dụng ý gì, vẫn nên nói thẳng ra đi!

- Thật sự chỉ vì muốn thông thương lộ mà thôi.

Fanny ở bên cạnh, cũng bắt đầu nói chuyện. Tuy nhiên, càng như vậy, Mạnh Hàn lại càng nghi ngờ. Không ngờ hai nàng nói chuyện nhất trí như vậy. Đây quả thực chính là chuyện không thể nào.

Nhưng mặc kệ Mạnh Hàn nói thế nào, hai nàng đều liều chết chỉ nhận là thông thương lộ. Vì lợi nhuận hai trăm vạn kim tệ hàng năm, thông một thương lộ, đồng thời mở rộng diện tích lãnh thổ, tăng thêm số lượng con dân. Lý do này nói ra còn nghe được. Chí ít trên thế giới này, phần lớn mọi người đều cho là như vậy.

Nhưng ngược lại, Mạnh Hàn không bởi vì mấy Công quốc không khách khí đối với mình bị diệt đi mà cho là thật. Hắn vẫn cảm thấy, trong chuyện này có nội tình khác. Chỉ có điều tạm thời nếu hai nàng không muốn nói ra, Mạnh Hàn cũng không có cách nào ép buộc. Không có cách nào khác. Các nàng đã thành nữ nhân của mình, có một số việc không tiện làm quá.

- Muốn Tinh Linh Tộc cho đi qua rừng rậm Tinh Linh này, ta đã phải trả giá rất đắt!

Mạnh Hàn cũng ăn ngay nói thật, không hề che giấu đối với hai nàng:

- Cái giá phải trả rất cao. Cho dù là anh em ruột, cũng phải tính toán rõ ràng. Cái giả phải trả này, đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám có thể tiếp nhận hay không?

Đây là một vấn đề rất thực tế. Mạnh Hàn cũng nói rõ ràng. Thông thương lộ, nói đến nói đi là lợi ích của hai đại đế quốc. Cái này không thể do Mạnh Hàn đến thanh toán được. Tất nhiên cái giá này phải do hai đại đế quốc trả.

Nghe Mạnh Hàn nói tới vấn đề rất hiện thực này, hai nàng đều trở nên trầm mặc. Từ biên giới ban đầu của hai đế quốc đánh tới rừng rậm Tinh Linh bên này, các nàng có thể phát động chiến tranh để đạt tới mục đích. Nhưng đối mặt với Tinh Linh cường đại, đối mặt với rừng rậm Tinh Linh rậm rạp, hai đại đế quốc hiện tại vẫn chưa có được năng lực như vậy. Có thể dưới sự chỉ dẫn của thần Quang Minh vĩ đại và ma thần Hắc Ám, trong tương lai không xa bọn họ có thể có thực lực để liều mạng. Nhưng vấn đề là, hiện tại thì không được.

Nếu quấy nhiễu phía bên cạnh lại càng không thể. Lúc đó, nữ hoàng Tinh Linh và Mạnh Hàn cùng nhau chia cắt sa mạc vương triều Lưu Kim.