Thiên Hạ Vô Song

Chương 191: Hầu Tước Phán Đoán (1)




Tử tước các hạ căn bản cũng không có ý dừng lại một chút nào, chờ bọn họ đi ra nghênh đón thì chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của đội xe xa xa.

- Vị Hấp Huyết Quỷ Tử tước này chẳng lẽ đổi tính?

Một đám quý tộc lớn nhỏ nhìn thấy một màn quỷ dị này đều cảm thấy giống như hòa thượng không tóc mà đòi chảy đầu, Mạnh Hàn bị nhốt tại Hoàng Sa Trấn, trừ Bá Tước đại nhân cùng Francis Tử tước thì cơ hồ không quen biết quý tộc nào khác, căn bản không biết Tử tước các hạ "Hung danh" bên ngoài ra sao, nhưng mà bọn người này biết rất rõ ràng, vị trí Tử tước này nổi danh trời cao ba thước cũng phải cạo một lần, tại sao có thể buông tha một đám quý tộc như bọn họ chứ?

- Hẳn là Tử tước các hạ đắc tội đại nhân vật nào đó, cho nên trốn chạy để khỏi chết?

Nhìn thấy thần thái của Tử tước các hạ trước khi xuất phát vội vội vàng vàng, rất dễ dàng làm cho người ta liên tưởng tới phương diện này. Sau khi nghe ngóng thì Tử tước các hạ là từ chỗ nguyền rủa đi ra ngoài, nhưng mà đi nơi nào không đi lại chạy đi tìm phiền toái cho mình, đi tới Hoàng Sa Trấn xảo trá không được lại còn mất tiền? Cái này là tin tốt với đám quý tộc bọn họ!

Quý tộc biết rõ thì trên mặt vô cùng vui vẻ, trên mặt nghiêm túc không ai nói những lời này ra khỏi miệng.

Nhưng có thể làm cho Hấp Huyết Quỷ Tử tước ăn thiệt thòi mà ngậm bồ hòn làm ngọt, trong nội tâm của bọn họ vô cùng vui vẻ Cho dù trước kia không thể không trái với lương tâm mang quà đi hiếu kính Tử tước.

Francis hoàn toàn không có ý dừng lại, trong lòng của hắn rất rõ ràng bản thân mình vội vã quay về làm gì, mà ven đường đi một đám lãnh chúa và thành chủ ngờ vực vô căn cứ, hắn cũng quá rõ ràng chính mình sẽ thu được bao nhiêu hiếu kính. Nhưng mà so với tiền lời buồng vệ sinh mang lại thì những thứ quà cáp này không đáng nhắc tới.

- Một lãnh chúa thì có thể thu được bao nhiêu hiếu kính chứ, còn không đáng cho ta dừng lại thu tiền của bọn chúng.

Francis nghĩ như vậy cho nên phân phó xa phu của mình tăng thêm tốc độ quay về.

Lãnh chúa Hoàng Sa Trấn kia rốt cuộc là dạng người gì? Francis đến bây giờ còn không rõ suy nghĩ của Mạnh Hàn. Đột nhiên có một sinh ý là núi vàng nện vào người, quả thực làm cho Francis đến bây giờ còn không thể tin nổi, hắn không ngờ bây giờ lại có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.

Thị nữ ma pháp sư xinh đẹp dường như cũng cân nhắc tình cảm. Ngồi ở trong ngực Tử tước các hạ hai người cũng không có chút động tác thân mật nào với nhau, bộ dáng nhíu mày suy tư.

- Thiếu gia!

Vừa về tới cửa thủ đô thì Francis không thể chờ được mà nhảy xuống xe, lôi kéo thị nữ ma pháp của mình đi vào nhà. Trên đường đi hạ nhân nhìn thấy hai người đều là cung kính cúi chào, xưng hô một tiếng thiếu gia.

- Cha ta đâu?

Francis bất chấp nói chuyện với những người này, trực tiếp xông vào bên trong. Giữ chặt người quản gia đi ra chào hỏi:

- Nhanh mang ta đi tìm hắn.

- Hầu tước đại nhân đang đọc sách trong thư phòng.

Quản gia không dám lãnh đạm, vội vàng nói cho thiếu gia chỗ của Hầu tước đại nhân, sau đó tự mình mang theo thiếu gia cùng với thị nữ của hắn đi vào thư phòng của Hầu tước đại nhân. Nhưng mà trên đường đi quản gia cũng không rõ thiếu gia không biết xảy ra chuyện gì, không biết vì cái gì mà hắn vội vàng như vậy.

- Phanh!

Đi đến cửa thư phòng Francis dường như không muốn trì hoãn thời gian đi vào thông báo gì đó, trực tiếp đẩy cửa ra đi vào trong.

- Ngươi làm gì?

Âm thanh của Hầu tước điện hạ từ trong thư phòng truyền tới, tràn ngập một cổ khí thế không giận tự uy.

- Phụ thân, ta có lời nói với ngươi

Francis trực tiếp tiến lên, không quan tâm có hai cao thủ đang ngăn cản mình tiến vào trong phòng.

Nhìn thấy gương mặt của Francis chăm chú như vậy Hầu tước có chút ngoài ý muốn. Con mình là mặt hàng gì hắn vô cùng rõ ràng. Nhưng mà con của hắn được quốc vương và vương hậu ưa thích, mỗi lần cắt cử một ít công tác đầy chất béo nhưng không ảnh hưởng tới toàn cục cho hắn. Ví dụ như lần này, cất cử hắn làm quan tuần kiểm đi thị sát công quốc, trên thực tế chính là cho hắn đi ra ngoài phóng túng một hồi. Đương nhiên chuyện này không quan hệ tới thế lực gia tộc của Hầu tước điện hạ

- Như thế nào? Vội vã chạy về là sao? Thời gian ngắn như vậy chẳng lẽ ngươi đã dò xét lãnh thổ một vòng rồi à?

Hầu tước đại nhân nhẹ nhàng phất phất tay, ý bảo hai tên cao thủ ngăn cản Francis tránh ra, kỳ quái hỏi.

Tuy con của mình không phải người làm việc đàng hoàng. Nhưng cũng không phải là quần là áo lượt đi sinh chuyện không đâu. Nếu không hắn cũng không được quốc vương cùng vương hậu ưa thích. Tuần kiểm vương quốc là công việc béo bở, nhưng lại là nhiệm vụ không lớn không nhỏ, không hoàn thành nhiệm vụ mà trở lại là chuyện không hay.

- Phụ thân, ta lần này đi ra ngoài ta phát hiện một cọc đại sinh ý.

Francis cũng không có ý định giữ bí mật với cha của mình, lớn tiếng nói ra. Ngược lại Hầu tước đại nhân nghe xong thì trầm ổn phất phất tay, cai thủ hai bên nhanh chóng biến mất khỏi phòng.

- Đại sinh ý? Nhiều đến bao nhiêu?

Hầu tước đại nhân cười tủm tỉm nhìn qua con mình, con của mình biết rõ cách làm buông bán đây là chuyện tốt. Mặc kệ ý định của hắn có thể thành sự thật hay không, có đáng giá làm hay không.

- Rất lớn, tất cả quý tộc đều cần thứ này.

Mặt mũi của Francis tràn đầy đắc ý, đem đồ vật mà mình nhìn thấy ở Hoàng Sa Trấn miêu tả một lần. Một chút cũng không có bỏ sót, thậm chí ngay cả kinh nghiệm và phán đoán của đội trưởng hộ vệ cũng nói ra.

- Ý của ngươi là nhiệm vụ tuần kiểm vương quốc lần này mới đi tới Hoàng Sa Trấn, chẳng những không có thu được hiếu kính của bọn họ ngược lại còn đem hơn ngàn kim tệ ngươi thu được ven đường bỏ lại ở Hoàng Sa Trấn?

Hầu tước đại nhân giống như cười mà không phải cười nhìn qua Francis, trêu ghẹo hỏi:

- Đây cũng không phải là tác phong của ngươi nha, Francis. Hấp Huyết Quỷ trong truyền thuyết dường như không phải ngươi.

- Không không không, cha. Ngươi có không có tự mình nhìn thấy, đây tuyệt đối là đại sinh ý.

Francis có chút sốt ruột, hắn và Hầu tước đại nhân thương lượng cũng không phải loại chuyện này.

- Ta hiểu ý của ngươi.

Hầu tước đại nhân cũng không có gấp gáp như Francis vậy, hắn chậm rãi hỏi:

- Nhưng mà ngươi đã và hắn thành lập quan hệ hợp tác, như vậy cũng không cần nóng nảy như hiện giờ, đúng không?

- Vâng, phụ thân.

Francis hiểu ý của Hầu tước đại nhân cho nên lập tức cúi đầu nhận sai. Với tư cách một quý tộc, không thể mất phong độ như vậy, cho dù là chuyện sốt ruột.

- Tốt, ngươi bây giờ cẩn thận nói một cho ta nghe thứ đồ vật nhìn thấy ở Hoàng Sa Trấn.

Hầu tước đại nhân nhìn qua Francis an tĩnh lại, lúc này mới bắt đầu nghiêm túc bàn luận vấn đề:

- Nhất là Nam tước lãnh chúa kia, ngươi phải nói rõ tất cả cho ta biết. Ta rất muốn biết vì cái gì học viện ma pháp Đại Ma Pháp Sư lại cảm thấy hưng thú với một phế vật ma pháp bị đuổi ra khỏi học viện.