Thiên Hạ Vô Song

Chương 376: Xử Lý Sự Vụ (2)




Bọn họ đã không biết bao nhiêu lần ảo tưởng được ở trong căn phòng xinh đẹp kia. Hiện tại rốt cuộc đã chờ được tới ngày đó.

Cho dù trong tay vẫn còn dư dật, nhưng nếu như khởi động mấy hạng mục này, vẫn thiếu tiền. Kiếp trước sự nghiệp kiếm tiền nhiều nhất, nếu như xem buôn bán súng đạn là đứng đầu, vậy còn có một cái khác, quả thực khiến người ta phari ước ao trong lòng đến chết. Đó chính là ngân hàng. Trên đường từ thành bảo cự thạch trở lại, Mạnh Hàn đã vô cùng bất mãn đối với phương thức tiêu phí của thế giới này. Một triệu hai trăm ngàn kim tệ, sáu mươi tấn, kim tệ nặng như vậy muốn thanh toán, quả thực là quá bất tiện.

Nếu như thế giới này có ngân hàng, đây chẳng phải là sẽ đơn giản hơn rất nhiều sao. Nhưng đáng tiếc chính là thế giới này lại không có. Đồng thời, Mạnh Hàn đã xem qua không ít tiểu thuyết, tất cả mọi người có các loại như nhẫn không gian, vòng tay không gian. Nhưng đáng tiếc, ở trên thế giới này, ma pháp không gian lại không tồn tại. Tất cả kim tệ đều phải đưa tay giơ vai tới hiện trường, mới có thể thực hiện được cuộc trao đổi tiền trao cháo múc này.

Tuy nhiên, điều này đã cho Mạnh Hàn một suy nghĩ khác. Tiền thân của ngân hàng kiếp trước, chính là hiệu đổi tiền. Công năng rất đơn giản. Trên căn bản chính là đổi tiền nơi đất khách, sau đó thu lấy một phí thủ tục theo tỉ lệ nhất định. Thông qua hiệu đổi tiền, Thanh triều Sơn Tây đã xuất hiện một nhóm phú hào. Đương nhiên, còn có một phương thức phát tài khủng bố khác, chính là phát hành ngân phiếu. Đó cũng chính là tiền giấy. Thủ đoạn kiếm tiền như vậy còn nhanh hơn cả cướp tiền. Nếu như Mạnh Hàn có thể thực hiện được chức năng của hiệu đổi tiền, cho dù không cần phát hành tiền vẫn có thể trực tiếp khiến Mạnh Hàn trở thành thủ phủ thế giới.

Đương nhiên, lấy thực lực của Mạnh Hàn bây giờ, muốn những thứ này vẫn còn hơi sớm. Suy nghĩ này, chỉ có thể chờ đợi sau khi Mạnh Hàn có đầy đủ thế lực phân bố khắp nơi, mới có thể tiến hành. Đây là mục tiêu xa. Trước tiên muốn nhanh chóng thực hiện kế hoạch cung cấp tài chính cho mình, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

- Hiện tại chuyện buôn bán tơ lụa thế nào? Tơ lụa của hầu tước đại nhân bọn họ bắt đầu tiêu thụ rồi đúng không? Tơ lụa với nhiều mầu sắc được sản xuất thế nào?

Grace đang ở ngay sát bên cạnh, Mạnh Hàn đương nhiên muốn cố gắng quan tâm một chút đến việc làm ăn của mình. Tuy nhiên, cách thức quan tâm có chút hương diễm. Grace và Elyse toàn tâm toàn ý hầu hạ, Mạnh Hàn vô cùng thích ý. Nằm ở trên một cái ghế đã sớm để người ta cải tạo tốt. Một người phía trước là Grace. Một người phía sau là Elyse. Thỉnh thoảng lại mở miệng cắn hoa quả từ trong tay hai nàng. Hai tay hưởng thụ hết phong lưu. Chắc hẳn ngay cả bệ hạ Đại Công cũng không được hưởng thụ như vậy.

- Sau khi chia một nửa tơ nhện cho phía bên hầu tước đại nhân, sự tiêu thụ của phía chúng ta tạm thời chịu một chút ảnh hưởng nho nhỏ.

Grace nằm ở trong lòng Mạnh Hàn, nhỏ giọng báo cáo:

- Chủ yếu là sau khi số lượng giảm bớt, những lính đánh thuê kia xếp hàng rất nhiều, thời gian cũng dài hơn. Lão Tom và ta đã nói chuyện một lần, nhưng tạm thời không có cách nào giải quyết.

- Cái này không có vấn đề gì. Chỉ là hiện tượng bình thường.

Mạnh Hàn sớm đã có tâm tư chuẩn bị đối với điều này. Thời điểm nói tới tiêu thụ tơ lụa, Mạnh Hàn đột nhiên nghĩ tới thương hội Ám Ảnh của Công quốc Đô Linh và nữ tử xinh đẹp thần bí kia. Lúc này hắn thuận miệng hỏi:

- Có phải thương hội Ám Ảnh kia đã rời khỏi đây không? Còn nữa, đã điều tra rõ ràng thân phận của nữ nhân ngày đó chưa?

- Lần này thương hội Ám Ảnh có hơn bốn trăm người đến đây, chính là một đội buôn lớn nhất.

Trước đó Mạnh Hàn vẫn chìm đắm trong việc tu luyện đấu khí cuồng triều, căn bản không có tâm trạng để quan tâm những điều này, nên Grace chưa báo cáo:

- Ban đầu chúng ta cho là bọn họ sẽ nổi trận lôi đình, sau đó ra tay đánh nhau. Nhưng không ngờ bọn họ lại đàng hoàng rời khỏi, cũng không đến nữa. Còn nữ tử kia là một thương hội nhỏ khác. Nàng đã mang theo một ít tơ lụa rời đi, không có gì đặc biệt.

- Phí bên hầu tước đại nhân thì thế nào?

Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến. Thương hội Ám Ảnh cũng vậy, cái kia xinh đẹp nữ tử cũng thế, đều chỉ là chuyện nhỏ. Chắc hẳn sau này sẽ không gặp nhau, căn bản không đáng để quan tâm quá nhiều:

- Có phải bọn họ đã bắt đầu tiêu thụ hay không? Giá cả thế nào?

- Hai mươi ngày trước, tơ lụa trong nhà xưởng của hầu tước đại nhân bắt đầu tiêu thụ. Giá tiền của bọn họ gấp đôi của chúng ta.

Với tin tức bên ngoài, Elyse có phần nhanh nhạy hơn một chút. Lần này là Elyse báo cáo:

- Chuyện làm ăn rất tốt, cung không đủ cầu. Bọn họ tiêu thụ cho giới thượng lưu, lợi nhuận kiếm được lại gấp đôi chúng ta.

- Chúng ta đã làm ra một ít hàng mẫu tơ lụa màu, tuy nhiên còn chưa bắt đầu tiêu thụ.

Grace tiếp nhận câu chuyện, lấy ra mấy mấy mảnh tơ lụa đã nhuộm màu, đưa đến trước mặt Mạnh Hàn, tiếp tục báo cáo xin chỉ thị:

- Chờ đại nhân quyết định, giá cả nên quyết định là bao nhiêu?

- Xem ra hiệu quả rất tốt.

Mạnh Hàn cầm lấy mấy loại tơ lụa màu. Sau khi xem xét cẩn thận một hồi, hắn đưa ra kết luận:

- Giá cả tăng gấp bốn lần. Sản lượng lại giảm đi hai lần. Bắt đầu từ ngày mai, không tiêu thụ tơ lụa màu trắng nữa. Tất cả chuyển thành tơ lụa màu. Chúng ta chỉ bán loại tốt nhất. Tiết kiệm tơ nhện. Ta còn có việc phải dùng.

- Vâng, đại nhân!

Grace nhẹ giọng đáp ứng. Cứ như vậy, tuy rằng lượng tiêu thụ giảm đi không ít, nhưng sau khi giá cả tăng cao, lợi nhuận vẫn tương đồng thậm chí vượt qua cả trước đây. Đối với Hoàng Sa Thành mà nói, cũng không hề có tổn thất gì.

- Ngày mai hẹn lão Tom một chút, để thương lượng với hắn một chút về chuyện tiêu thụ tơ lụa.

Mạnh Hàn lại phân phó nói:

- Cũng không thể mỗi lần đều để các lính đánh thuê xếp hàng như vậy được. Đây không phải là biện pháp tốt. Muốn kiếm tiền, vẫn còn có rất nhiều phương pháp.

- Vâng, đại nhân!

Mạnh Hàn nói như vậy, nhất định lại có chủ ý gì mới sắp được đưa ra sân khấu. Elyse vô cùng phấn khởi đáp ứng.

- Từ lúc ta rời khỏi thành bảo cự thạch, đã từng ủy thác hầu tước đại nhân giúp ta chọn mua một vài thứ. Những thứ này đã được đưa tới chưa?

Hiện tại không riêng gì kim tệ có khả năng bị thiếu, ngay cả vật tư cũng thiếu. Tất nhiên Mạnh Hàn lại càng quan tâm đến những thứ đã chọn mua tại thành bảo cự thạch.

- Đã lần lượt được đưa tới.

Elyse nhanh chóng trả lời:

- Vừa nãy, mới có người đưa tin tức tới, nói lần này sẽ có một đội ngũ rất lớn muốn qua đây.

- Đội ngũ lớn?

Mạnh Hàn có chút kỳ quái:

- Phí chuyên chở quá cao, ta sẽ không nhận.

- Đại nhân, là đầy tớ.

Elyse bổ sung một câu:

- Hơn năm ngàn nô lệ, đang trên đường đưa tới.

- Thành chủ Hoàng Sa Thành mua rất nhiều hàng hóa?

Trong lúc Mạnh Hàn đang một lòng thảo luận việc quản lý tiểu thành của mình, tại một nơi cách Hoàng Sa Thành không xa, một nhóm người đang lén lén lút lút thương lượng.