Thiên Hạ Vô Song

Chương 390: Cuộc Trấn Áp Đẫm Máu (2)




Tuy nhiên, không đợi tất cả hoàn thành những việc này, thủ lĩnh lại có chút ngạc nhiên phát hiện, trong bóng tối cách đó không xa chợt có một đội vô cùng bình tĩnh đi ra. Bọn họ di chuyển không nhanh không chậm, dường như như đang chờ bọn họ đến.

- Tấn công!

Người đầu lĩnh không nói gì thêm. Đó chẳng qua chỉ là hơn năm mươi người mà thôi.. Đối với đại đội nhân mã bọn họ mà nói, bộ binh đang chậm rãi đi tới đó căn bản không phải là uy hiếp gì lớn. Lần này đội ngũ tới đây có hơn bốn trăm người, toàn bộ đều là kỵ binh có ngựa. Với sự chênh lệch này, chờ lúc kỵ binh bắt đầu tấn công, thậm chí không cần vũ khí đã có thể nghiền nát năm mươi người có ý định bọ ngựa đấu xe kia.

Đoàn ngựa điên cuồng vọt về phía năm mươi người đối diện. Nếu cửa thành bảo đã mở ra, hơn nữa tất cả kỵ binh đã tiến vào trong thành bảo, như vậy những việc còn lại cũng không phải là vấn đề gì. Dựa vào mấy ngàn nô lệ bên trong và chưa tới một ngàn người sinh đôi, cho dù tất cả đội thân vệ đều xuất hiện cũng không làm nên chuyện gì. Đây chính là sự khác nhau giữa kỵ binh và bộ binh, và sự chênh lệch lớn về thực lực.

Người của đám thương hội Ám Ảnh không phải không điều tra. Chí ít hai đội trưởng đội thân vệ đã giết chết Đại Kiếm Sư đỉnh phong Austin kia chỉ là hai Đại Kiếm Sư. Tuy nhiên, những điều này đã không còn quan trọng nữa. Dưới sự tấn công của hơn hai trăm người kỵ binh cùng lúc, ngay cả Đại Kiếm Sư đỉnh phong cũng phải tạm thời tránh mũi nhọn. Huống hồ, kỵ binh của bên mình bây giờ có quy mô năm trăm người. Hơn nữa trong đó không thiếu những người đã đạt đến cấp bậc cao thủ Đại Kiếm Sư.

Hơn bốn trăm thiết kỵ hóa thành một dòng lũ lớn, ầm ầm ầm phóng về phía đội binh do Joey và Juli dẫn đầu. Tốc độ của kỵ binh phóng tới rất nhanh. Gần như chỉ trong thời gian mấy giây, bọn họ đã vọt tới vị trí cách trước mặt Joey mấy mét.

- Giết!

Giọng nói của Joey đột nhiên kêu lên. Juli và năm mươi thành viên của đội thân vệ phía sau đã tạo thành một đội ngũ sắp xếp rất có quy luật. Lúc này điều bọn họ muốn làm chỉ là y theo mệnh lệnh của đội trưởng Joey, giơ cao thanh kiếm trong tay lên. Bọn họ vận chuyển đấu khí lên toàn thân, đột nhiên chém về phía trước. Mọi người đứng cùng một vị trí bảo đảm mọi người đều có thể hướng mục tiêu về phía kẻ địch, sẽ không bị người của mình ngăn cản.

Nhìn đám giun dế trước mắt này vung kiếm về phía đội kỵ binh của mình, mấy gia hỏa xông lên phía trước nhất không nhịn được bắt đầu cười ha hả. Người phía sau cũng thấy được một cảnh tượng buồn cười như vậy, trên mặt cũng lộ ra nụ cười khinh miệt.

Cảnh tượng chờ mong gót sắt bước qua đám người kia lại không hề xuất hiện. Trước mắt mọi người nhìn thấy, lại là một cảnh tượng khiến bọn họ mãi cho đến chết vẫn không thể quên được.

Hơn năm mươi thanh kiếm gần như cùng lúc phát ra hào quang yếu ớt. Bây giờ là buổi tối, chút hào quang đó lại vô cùng bắt mắt. Hơn năm mươi đạo hào quang cùng một lúc chém về phía trước giống như hội tụ thành một đạo hào quang lớn, trực tiếp lao về phía tất cả đội kỵ binh.

Ầm.

Một tiếng động kịch liệt vang lên, thậm chí còn kinh khủng hơn cả lôi bạo mãnh liệt nhất trên bầu trời. Dường như trong nháy mắt, ba mươi mấy kỵ sĩ xông lên phía trước cùng với vật cưỡi của bọn họ va vào một một bức tường vô hình. Vách tường này còn có thể đàn hồi một cách kịch liệt. Ba mươi mấy người cả người lẫn ngựa, tất cả đều bay lên không trung, lấy tốc độ không thua kém gì tốc độ bọn họ xông tới, mạnh mẽ va về phía sau.

Nếu như nói một kỵ sĩ xông tới đủ để đánh bay một kỵ sĩ đang đứng yên tại chỗ. Vậy một kỵ sĩ cùng ngựa bay với tốc độ nhanh như vậy, va chạm ngược lại người kỵ sĩ phía sau tạo thành thảm kịch hiệu quả không hề thua kém gì một chiếc xe tăng tông vào người trên đường đi của nó.

Gần như trong nháy mắt, cả đội kị binh đang khí thế hùng hổ xông tới đã có hơn một trăm tên kỵ sĩ phía trước liền trở thành vật ky sinh của cuộc va chạm kịch liệt lần này. Có ít nhất hơn bảy mươi người đã đi đời nhà ma ngay trong lần va chạm này. Những người còn lại một phần bị thương nặng, một phần bị vó ngựa của đám kỵ binh phía sau lao đến với tốc độ quá nhanh không kịp dừng giày xéo, nghiền nát ngay tại chỗ.

Mạnh Hàn vẫn luôn ở phía sau quan sát động tác của Joey. Cho tới bây giờ, Mạnh Hàn mới hiểu được đấu khí cuồng triều là một loại đấu khí tu hành tập thể mà Joey đã từng nói là có ý nghĩa thế nào. Khi đấu khí của mọi người đồng thời công kích, thậm chí có thể tập hợp lại cùng nhau. Loại lực sát thương kinh khủng này, quả thực khiến Mạnh Hàn vừa mừng vừa sợ.

Những thi thể dưới chân ngựa đã làm giảm tốc độ lao tới của các kỵ binh phía sau. Những người xông lên quá nhanh trực tiếp bị ngã về phía trước. Kỵ sĩ trên ngựa trực tiếp nhào vào giữa một đống thi thể, bắt đầu rên rỉ.

Sau khi Joey phát ra đòn thứ nhất, nàng lại phát ra mệnh lệnh:

- Bắn!

Chỉ ra lệnh một tiếng, các thân vệ của Mạnh Hàn dứoi sự huấn luyện quân sự hiện đại đồng loạt kéo cung tên trong tay, không cần suy nghĩ, bắn về phía trước.

Sau liên tục ba trận mưa tên, Joey trực tiếp phất tay, ra hiệu mọi người xông lên trước. Thời điểm những kỵ kĩ xông lên trước biến thành trạm gác cố định ngồi trên lưng ngựa, đã không còn cái gọi là ưu thế tốc độ nữa. Chiến đấu vào lúc này, chính là so đấu về thực lực cá nhân. Nếu như thêm tình cảnh chấn động và ba trận mưa tên hỏi thăm lúc trước, những người này giống như nhìn thấy ác ma xuất hiện.

Thủ lĩnh thương hội Ám Ảnh xông lên phía trước nhất, trong đợt công kích đầu tiên của các nàng Joey và Juli đã biến thành thi thể với hình dạng rất không chỉnh tề. Sau khi không còn người dẫn đầu, hơn nữa nhìn thấy sự bố trí bên trong thành bảo như vậy, cho dù là kẻ ngu si cũng biết, người ta đã phát hiện ý đồ của bọn họ, đồng thời đã bố trí trước. Sĩ khí lòng quân gần như lấy tốc độ thẳng tắp rơi xuống phía dưới.

Một đám thân vệ đã tu luyện thành công đấu khí cuồng triều, điên cuồng vọt vào những đám người đã giảm hết sĩ khí này, bắt đầu trận chiến đấu điên cuồng của bọn họ. Mạnh Hàn lại lấy vị trí rõ ràng nhất, nhìn thấy được hiệu quả của đấu khí cuồng triều trong chiến đấu.

Quả nhiên không hổ là đấu khí công kích. Mỗi lần binh khí va chạm đều sẽ mang đến cho đối thủ một áp lực khủng bố. Trước tiên, đối thủ phải chống đỡ được một đòn. Nếu không, trên mặt đất liền có thêm một bộ thi thể.

Joey và Juli càng khiến đám người bọn họ sợ sệt. Hai người căn bản chính là hai sát thần. Một kẻ thẳng thắn, một kẻ khác lại vô cùng quỷ quyệt. Nhưng, trước mặt hai người lại không hề thất bại một hiệp nào. Mọi người nhìn bằng mắt thường chỉ có thể nhìn thấy hai cái bóng khủng bố. Một cái bóng tạo thành một thông đạo huyết sắc trên đường mình đi tới. Một cái bóng khác lại âm thầm không một tiếng động dùng một đống thi thể xây con đường dưới chân.

Trong tình hình ngoài dự đoán, các kỵ binh cực kỳ hoảng loạn.