Thiên Hạ Vô Song

Chương 647: Diễn Xuất Hoàn Mỹ




- Buông tha cho bọn họ sao?

Kiếm Thần Andy cười lạnh một tiếng:

- Làm sao có khả năng! Chỉ Claudia và Lidia thiện lương, không nghĩ tới chuyện tiếp tục truy cứu, mà lão nhân gia ta cũng không thèm động thủ mà thôi. Nhưng ngẫm lại những người kia sau này mỗi ngày sẽ lo lắng đề phòng lão nhân gia ta trả thù, nói vậy nửa đời sau của bọn họ chắc chắn cũng sẽ không quá thư thái như vậy. Đã như vậy, giết bọn họ chẳng phải là để bọn họ được giải thoát sao? Vậy còn không bằng để bọn họ cứ lo lắng hãi hùng như vậy. Điều này cũng coi như là lấy lại chút lợi tức cho những năm tháng cực khổ của Claudia và Lidia!

Mạnh Hàn gật đầu. Đây quả thật là sự trừng phạt còn nặng nề hơn cả giết bọn họ. Nhìn như không có làm gì, nhưng những người kia lại không khỏi hoảng sợ. Đắc tội một vị Kiếm Thần, bất kỳ lúc nào cũng lo lắng Kiếm Thần trả thù, chuyện này quả thật so với nghèo không được ăn cơm càng khiến người ta khổ sở hơn. Ngẫm lại cảm giác trên đầu có lưỡi dao sắc, đứng ngồi không yên, hắn cũng có chút không rét mà run.

Kiếm Thần quả nhiên là Kiếm Thần. Cho dù không hề làm gì, cũng có thể khiến người ta từ đây về sau một đời bất an. Vậy có phải chính là kế sách không đánh mà thắng hay không?

- Không cần cảm thấy kỳ quái. Đây là do ta học theo ngươi.

Ngay sau đó, Kiếm Thần Andy nói khiến Mạnh Hàn cảm thấy choáng váng.

Học mình sao? Mình từng có thời điểm nào sử dụng kế sách không đánh mà thắng sao? Nhìn thấy ánh mắt Mạnh Hàn có chút giật mình, Kiếm Thần Andy cười nói:

- Thời điểm hầu tước đại nhân và lão đại công đấu tới ngươi chết ta sống, chỉ có ngươi vẫn án binh bất động, nhưng không người nào dám khinh thường sự tồn tại của ngươi. Lão đại công thậm chí không thể không đặc biệt phái một đội quân đề phòng ngươi ra tay. Thậm chí có thể nói, ngươi nói là không động, đã kiềm chế chí ít ba phần lực lượng của lão đại công. Điều này có thể hiệu quả mạnh hơn nhiều so với ngươi trực tiếp ra trận chém giết.

Nghe Kiếm Thần Andy nói xong, Mạnh Hàn lại có chút thoải mái. Hắn án binh bất động cũng không phải là nói không dự định hành động. Mà từ vừa mới bắt đầu, hắn chưa hề nghĩ tới chuyện muốn trực tiếp tham dự vào trong cuộc đấu tranh như vậy. Chống lại hầu tước đại nhân, hắn dùng tài lực và hậu cần, mà không phải là phương thức mạo hiểm khá lớn tự mình ra trận như vậy. Nhưng hắn không ngờ được mình không có ý gây rối, lại được Kiếm Thần các hạ đánh giá cao như vậy.

- Nói đến đây, đám người chơi đùa chính trị như các ngươi, so với loại người như chúng ta còn phức tạp hơn rất nhiều. Kiếm Thần Andy dường như hữu cảm nhi phát, giọng nói có phần vô cùng hiu quạnh:

- Nếu như không phải là khu vực gần lãnh địa Long tộc, nói không chừng ngươi thuận miệng nói ra được phương pháp có thể có hiệu quả. Điều này có thể mạnh hơn nhiều so với một người một ngựa. Đúng rồi, ngươi làm sao có thể khiến người của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đàng hoàng truyền giáo ở trên địa bàn của ngươi vậy?

- Đơn giản!

Mạnh Hàn cũng không che giấu đối với Kiếm Thần Andy, nói thẳng ra nguyên nhân:

- Đồng thời đàm phán với bọn họ, coi như có bất công không hoàn thiện, bọn họ cũng sẽ chủ động đưa ra. Thế nào, Andy các hạ, ngươi có hứng thú đối với điều này không?

- Đến tình trạng như ta bây giờ, dường như tất cả đều có thể thấy rõ, lại giống như tất cả đều nhìn không ra. Bất kể là lĩnh vực gì, tiếng đàn của Claudia cũng tốt, vũ đạo của Lidia cũng tốt, luôn có thể khiến ta cảm ngộ được nhiều hơn một chút.

Kiếm Thần Andy vô cùng nghiêm túc, không chút giả đối nói:

- Bao gồm những thủ đoạn ngươi sử dụng cũng vậy. Ta phát hiện, nếu như loại người giống ngươi đều là Kiếm Thần như ta, ngươi tuyệt đối sẽ lợi hại hơn so với ta. Chỉ nhìn những thủ đoạn này của ngươi có thể nhìn ra được điều. Điều gì có lợi đối với ta, ta đương nhiên phải hỏi nhiều một chút, làm rõ ràng một chút.

- Không thông với vật, cây cỏ trúc đá đều có thể làm kiếm. Từ đó tinh tu, tiến dần tới cảnh giới không có kiếm thắng có kiếm.

Trong đầu Mạnh Hàn bỗng nhiên hiện lên ra một đoạn cảnh giới của Độc Cô Cầu Bại trong Thần Điêu Hiệp Lữ, buột miệng nói ra. Sau đó, hắn lại vẽ rắn thêm chân, thêm vài câu tự cho rằng đủ huyền diệu:

Vạn vật đều có thể làm kiếm. Trong tay không có kiếm, trong lòng có kiếm. Kiếm Thần các hạ quả nhiên là cao thủ.

Mạnh Hàn vừa nói ra mấy câu, Kiếm Thần Andy trực tiếp ngay người ngay tại chỗ. Trong miệng thì thào lặp lại từng câu nói của Mạnh Hàn, ánh mắt lại từ trong trẻo chuyển thành mơ hồ, si mê, thật lâu không thể tự thoát ra được.

Loại trạng thái này, Mạnh Hàn đã trải qua, cũng thấy Joey và Juli giống như thế. Hắn biết đây là thời điểm Kiếm Thần Andy có lĩnh n. Mạnh Hàn cũng không nói chuyện, cứ lẳng lặng chờ đợi mọi người tỉnh lại.

Hồi lâu sau, Kiếm Thần Andy mới từ trong si mê tỉnh lại. Hai mắt hắn lại biến thành trong trẻo, thậm chí có chút hào quang mà trước đây không thấy có.

- Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy! Ha ha ha ha!

Sau khi nói nói liên tục hai lần thì ra là như vậy, Kiếm Thần Andy đột nhiên cười to thành tiếng. Tiếng cười của hắn chấn động xung quanh, trực tiếp khiến những chiến sĩ của đội thân vệ đang hôn mê trên mặt đất tỉnh lại.

- Trước đây người khác cảm thấy ta là Kiếm Thần. Ta cũng cho rằng bản thân ta là Kiếm Thần. Hiện tại ta mới biết được, trước đây ta căn bản chẳng là cái thá gì.

Sau khi Kiếm Thần Andy cười xong, rất cảm kích nhìn Mạnh Hàn. Cách xưng hô đối với tiểu bối cũng đổi thành cách xưng hô tôn kính. Bá tước đại nhân, đại ân đại đức, không cần báo đáp. Nghe nói ngươi thích để cho người khác nợ ngươi vài chuyện có điều kiện. Ta có thể giúp ngươi hoàn thành ba chuyện.

- Dường như trước kia ngươi vẫn nợ ta một món nợ ân tình. Dẫn người của ta đi tới chỗ đó một chuyến, trung hoà đi chất độc này. Nhân tình này thế nào?

Lúc này Mạnh Hàn mới nhớ tới, khi giải quyết gánh nặng của Claudia và Lidia, có vẻ như Kiếm Thần Andy đã đáp ứng nợ mình một món nợ ân tình. Mặc dù là chuyện một câu nói, nhưng tốt xấu gì cũng là một ân tình không phải sao?

- Nhân tình này quá nhỏ, nhiều nhất vậy chỉ là chuyện mấy vạn kim tệ, không đáng để chạy một chuyến như vậy.

Kiếm Thần Andy nói như vậy, khiến Mạnh Hàn có chút bất ngờ. Sớm tính được rõ ràng như vậy nói, sao lại để những người kia lừa bịp nhiều năm như vậy?

- Vậy lần này ta có thể dùng một trong ba chuyện hay không? Theo người của ta đi chuyến tới chỗ đó, loại trừ tai hoạ ngầm!

Mạnh Hàn lại thỉnh cầu nói.

- Có thể, chờ ta sắp xếp tốt sự an toàn cho Claudia và Lidia xong đã.

Kiếm Thần Andy đáp lại:

- Chí ít chờ ngươi xây dựng xong nhà hát, sau đó phái đủ người bảo vệ bọn họ. Thật ra, hiện tại người của ngươi cũng không vội. Thời điểm tu vi thấp chính là thời điểm đặt nền móng. Không cần thiết lập tức nâng cao như vậy. Mặt khác, ngươi vẫn có thể thử tìm vị cao thủ kia xem sao? Có lẽ hai người chúng ta đứng ra, tình hình sẽ tốt hơn một chút.